Yêu Phải Nhỏ Lưu Manh

Chương 38


Đọc truyện Yêu Phải Nhỏ Lưu Manh – Chương 38

Chương 38 : Tỏ tình
Ngày ra viện, sau nhiều suy nghĩ và quyết định lẫn lộn thì nó quyết định sang ở nhờ nhà Thảo. Đồ đạc ở kí túc xá trước kia đều được sắp xếp đầy đủ và đưa về nhà Thảo.
Nó cùng mẹ và Thảo về cùng. Sau vài chục phút, xe dừng trước một ngôi nhà lộng lẫy , to lớn và cũng cực đẹp, không kém gì với nhà hắn. Nó cùng mẹ bước vào ngôi nhà. Một cảm giác thân quen vô cùng dâng lên trong 2 người.
_Mẹ với chị lên phòng nghỉ đi – Thảo nói rồi dẫn 2 người lên phòng.
Sau khi về phòng nghỉ ngơi và dọn dẹp sạch sẽ thì Thảo từ phòng bên kia lon ton chạy qua.
_Chị cho em ngủ chung với – Thảo nói.
_Ừ … mà ba em đâu?
_Ba em bận công việc nên đã đi công tác , chắc mai mốt sẽ về..- Thảo nói rồi nhảy lên giường. Sau đó cả 3 người nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
——-
Reng…reng….reng…
Đồng hồ báo thức reo lên inh ỏi, cũng đã 7 giờ rồi. Nó tung chăn dậy nhanh chóng VSCN rồi xuống bếp.
_Mẹ dậy sớm quá, mẹ làm đồ ăn cho con hả? – nó chạy lại bên mẹ hỏi.
_Cho con với Thảo đấy…Ừa, con lấy giúp mẹ cái đồ đánh trứng – Dì Hoa nói.
_Dạ..nhưng cái đồ đánh trứng ở đây vậy mẹ? – nó hỏi vọng lại.
_Cái ngăn tủ số 2 – Dì Hoa vừa làm vừa chỉ nó.
_A,,có thiệt nè mẹ *đưa cái đồ đánh trứng cho mẹ rồi nó nói tiếp* . Sao mẹ biết để đó hay vậy? – nó nghi vấn.

_Mẹ cũng không biết nữa – Dì Hoa dừng tay suy nghĩ rồi chợt đầu hơi đau nhói, dì lấy tay xoa đầu. Nó thấy vậy, hoảng hốt chạy lại đỡ Mẹ mình rồi nói
_Mẹ mệt thì đi nghỉ đi để con làm cho.
_Mẹ làm được, không sao đâu con ra ngoài đi.
Sau một lúc, bàn ăn được bài trí thịnh soạn. Nó và Dì Hoa ngồi vào bàn..nhưng ..không thấy Thảo đâu nó quay qua hỏi quản gia nhà Thảo.
_Dì ơi, Thảo đâu sao không xuống ăn vậy dì?
_Thảo mới sáng sớm đã đi đâu rồi. – bác quản gia trả lời
_Dì ngồi xuống ăn với con và mẹ cho vui – nó nói rồi kéo bác quản gia ngồi xuống ăn cùng.
— — — —
Trong một căn phòng rộng lớn có hai màu trắng và đen…5 con người Hân, Huy, Hạo,Thảo, Bảo đang ngồi cùng nhau bàn bạc chuyện đại sự.
_Ai cũng biết mầy thích My rồi mà cứ bày ra cái mặt lạnh khi nhắc tới – Hạo nói.
_Để bọn em tìm kế giúp anh – Hân nói.
_Nhưng biết làm sao cho My đồng ý, tính tình thì có chút lưu manh nếu không muốn nói là quá lưu manh..- hắn lắc đầu.
_Nhưng con gái ai cũng đều rất thích lãng mạn, chị My cũng là con gái chắc không ngoại lệ – Thảo nói.
_Ừ Thảo nói đúng đó – Bảo hùa theo.
_……………
_……………
_……………
Cuộc bàn bạc kéo dài trong vài tiếng. Cuối cùng cũng tìm được phương án thích hợp, ai cũng nở nụ cười vui vẻ.
Reng..reng…
Chuông điện thoại bàn nhà Thảo reo lên. Nó ngồi gần đó nên chạy lại nghe điện thoại.
Alô
_Alô, có phải My không vậy?
_Ừ..tôi đây,có gì không?
_Có người cần gặp cô. Địa điểm là…Xx vào lúc 6 giờ – người đầu dây bên kia nói rồi cúp máy.
_Không biết ai rảnh rỗi thế nhỉ, ở nhà ngủ cho rồi – Nó đi lại sôfa vừa đi vừa nói.
_Nhưng mà đi cũng đâu có thiệt hại gì đâu. Thôi kệ – sau một hồi suy nghĩ nó lại nói.
°°°°°°°°°

*6 giờ*
Tại một đồi hoa, dưới đất là những cây cỏ nhỏ nhắn xinh xinh, giữa ngọn đồi là một cây cổ thụ to đùng. Đây là nơi mà đợt trước 6 người đã đi dã ngoại.
Sau gốc cây cổ thụ là một người con trai đang cầm một đoá hồng và hộp quà, tâm trạng lo lắng vô cùng
“Ôi giời, bị gì dầy nè. Đi đánh nhau cũng đâu có hồi hộp hay rung dầy đâu. Cố gắng bình tĩnh thật bình tĩnh” – hắn cố trấn an bằng những suy nghĩ của mình.
-Bây giờ là mấy giờ rồi? – Hân hỏi, lo lắng không kém gì hắn.
—6 giờ hơn rồi – Hạo ngồi bên trả lời.
_Sao giờ mà My nó còn chưa đến – Hân lo lắng hơn nhiều.
_Ừ..có khi nào My không đi. Ông kêu ai gọi điện mà gì kì vậy Hạo – Bảo xen vào.
_im lặng..im lặng, nữ chính đã đến. Hãy yên vị để xem Truyền hình phim hàn quốc trực tiếp – Thảo nhanh nhảu từ ngoài chạy vào thông báo.
—–
_Ồ, không biết lần này đến có bị ong đánh nữa không? Chẳng biết ai mà lựa chỗ thấy là xui rồi – nó vừa đi lại gốc cổ thụ vừa càu nhàu.
_Áttttt…….. Ai rủ mình ra đây mà éo thấy người nào – nó nói, mặt mài tức giận như là bị lừa vậy.
Hắn từ phía gốc cây bước ra, đóa hoa hồng che trước mặt, trên tay còn được cầm thêm hộp quà trái tim màu đỏ chói.
_Huy, anh đợi ai à?- nó hỏi khi thấy được gương mặt anh khi anh để đóa hoa xuống.
_ À………- lúc này hắn hơi hồi hộp con tim cũng đập nhanh bất thường.
“Phải làm sao,……phải làm thôi” anh nghĩ rồi hít một hơi thật sâu.
Giữa ngọn đồi rộng mênh mông, bóng người con trai quỳ xuống bên cô gái cầu hôn với đóa hồng gồm 99 hoa và một chiếc nhẫn kim cương chói loá. Hoa từ đâu trên cành cây cổ thụ rơi xuống chỗ 2 người.
“Ôi thật lãng mạn, nếu như cặp này thành đôi. Thì 2 đứa còn lại cũng thành một cặp luôn nha” – Hân nói rồi nhìn hắn với nó,sau đó quay sang nhìn Thảo với Bảo cười nham hiểm.
_Em làm………bạn gái anh nha – hắn nói rồi cười tươi lòng cũng không khỏi hồi hộp.

Nó nước mắt lưng tròng, có vẻ là rất cảm động làm hắn cũng vui phần nào.
“Cái này cho tôi thiệt hả?” – tay nó chỉ vô cái hộp quà đang đựng chiếc nhẫn kim cương và cái điện thoại được đính đá ruby cực đẹp.
“Ừ”
Nó nghe vậy, mắt sáng ngời lấy hộp quà từ trên tay hắn rồi còn nói “Woa! Đẹp quá, đẹp thật đó chưa bao giờ thấy cái điện thoại và chiếc nhẫn đẹp như dầy. Cám ơn nha *cười tươi*”
“Rầm” – đồng loạt 5 người té xỉu.
“Kịch bản bị sai chỗ nào vậy?” – suy nghĩ của mấy ẻm ở đây (có cả anh Minh ở trên cây rải hoa nữa nha.
_mẹ ơi nhẫn đẹp quá – nó hiện giờ đang nằm trên giường lăn qua lăn lại, ngắm chiếc nhẫn kim cương chói loá.
_ cái điện thoại cũng rất đẹp – miệng cười tủm tỉm không ngừng.
_Ai tặng con vậy? – mẹ nó hỏi , miệng cười tươi.
_ À..cái này là của ông Huy tặng con đó.
_Huy hả? Vậy tặng quà cho con rồi có nói cái gì nữa không?
_Ồ….hình như là có *nó tay chống cầm suy nghĩ*
_Nói gì nói mẹ nghe mau đi!
_À …ờ…hình như cái gì là làm bạn gái gì đó…Hả làm bạn gái *mắt mở to hết cỡ*..còn mẹ nó chỉ nhìn nó rồi cười.
_hahaha….cũng mai con chưa nói đồng ý, ôh mình thông minh quá – nó phá cười lên, dì Hoa chỉ biết nhìn con gái mình lắc đầu


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.