Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 93
– Mọi thứ xong rồi. Bà đâu em?
– Chắc mới sáng sớm bà đã về. Em hậu đậu thật. Làm ít nước ép cũng không xong. Làm sao em có thể làm vợ người ta
– Em đừng nói như vậy. Trong mắt anh, em luôn là cô gái tuyệt nhất. Em chẳng cần nấu đâu. Vì có đầu bếp tài giỏi là anh rồi
– Anh tự tin quá đó_Di mỉm cười
– Anh sẽ chỉ nấu ình em ăn thôi._Phong âu yếm người bạn gái cũng là vợ sắp cưới của mình_ Ra phòng khách ngồi đi. Anh làm ly khác cho em
Di bước ra phòng khách ngồi. Một lát sau, Thanh Phong cầm ly nước ép ra cho cô. Anh cũng làm thêm trứng chiên và bánh mì. Phong đặt chúng lên bàn rồi ngồi cạnh cô
– Cám ơn anh!
– Không cần khách sáo. Anh cứ tưởng em đã bỏ đi
– Anh muốn lắm sao?
– Hiển nhiên là không. Anh rất muốn ngày nào cũng nghe thấy tiếng bể ly. Vì như vậy anh biết là em vẫn còn bên cạnh
– Anh nghĩ mấy cái ly không tốn tiền mua sao?
– Tốn bao nhiêu cũng không quan trọng. Miễn là em vẫn ở bên cạnh anh_Phong nằm dài trên ghế sofa. Đầu anh đặt lên đùi Di
– Anh nằm vậy sao em ăn?
– Thì em cứ tự nhiên ăn. Anh muốn nằm như vậy để nhìn em. Nếu thích thì em có thể đút cho anh ăn
– Không biết mắc cỡ.
– Anh nói với em chứ đâu phải với người khác.
– Còn mấy cô gái trên phim thì sao? Em cũng nghe anh nói như vậy nữa. Gương mặt anh rất tình cảm. Chứ không nham nhở như bây giờ
– Đừng nói là em đang ghen nha! Đó chỉ là phim thôi mà
– Vậy còn mấy nụ hôn mãnh liệt thì sao?
– Tất cả đều dùng kĩ xảo. Không phải hôn thật. Em đang ghen đúng không?
– Vậy thì sao? Có gì lạ đâu? Không cô gái nào muốn người yêu hôn cô gái khác.
– Em có biết mỗi lúc em tức giận thì gương mặt em rất xinh đẹp không?
– Anh còn nói
Họ đùa giỡn với nhau rất vui vẻ đến nỗi té lăn trên sàn nhà. Vô tình. Phong đè lên người Di. Họ nhìn nhau say đắm. Khi hai con người ở sát nhau, hai trái tim đập mạnh và cơ thể bắt đầu lên tiếng. Họ định trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào thì bỗng quản lí của Phong xuất hiện. Họ giật mình và ngượng ngùng đứng dậy. Quản lí của Phong cũng ngại vì cắt ngang đoạn tình đẹp này. Di bối rối trở về phòng
– Xin lỗi vì đã cắt ngang
– Không sao. Anh ngồi đi
– Khoảng vài tiếng nữa anh sẽ bắt đầu buổi chụp hình cho album mới. Chúng ta phải đi ngay thôi
– Ok! Anh ngồi đợi tôi thay đồ một chút. Uhm! Anh uống gì cứ mở tủ lạnh lấy
– Được rồi. Anh cứ đi thay áo đi
Phong vào phòng thay áo. Di lấy trong tủ chiếc áo sơ mi trắng, cổ và viền tay áo màu đen đưa cho Phong
– Anh mặc đi. Em mới may cho anh. Còn có áo khoác vest và quần tây cùng bộ.
– Em không mặc giúp anh sao?_Phong cười cười. Anh ôm chầm lấy Di. Tay anh vòng qua eo cô
– Anh nham nhở quá! Không có chút đứng đắn gì hết. Mau thay đồ đi. Trễ giờ đó
Di bước đi thì Phong kéo ngược cô lại. Anh tiếp tục ôm cô và hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô một nụ hôn say đắm. Thiên Di đẩy anh ra, mỉm cười rời khỏi phòng