Yêu! Không Thể Rời Xa

Chương 75


Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 75


Thiên Di cười tủm tỉm chạy vào phòng tắm. Còn Thanh Phong thì mỉm cười, đi vào bếp chuẩn bị đồ ăn tối cho hai người. Ăn xong, họ chơi game. Đến tối. Thiên Di trở về phòng ngủ. Thanh Phong nghỉ lại ở phòng còn lại của căn hộ. Đó là nơi dành cho khách nghỉ chân. Đến sáng, Thanh Phong dậy sớm nấu bữa ăn sáng cho Thiên Di. Cô từ trong phòng bước ra, vô cùng cảm động, liền chạy đến choàng tay ôm Phong từ phía sau. Họ vui vẻ dùng bữa sáng ngọt ngào với nhau
Tại công ty Paradise, cuộc họp cổ đông diễn ra quyết liệt để ép Phan Tuấn Anh rời khỏi ghế chủ tịch kế nhiệm. Đúng lúc đó, Thiên Di bước vào. Thanh Phong ngồi đợi cô bên ngoài phòng khách
– Xem ra mọi người lại họp cổ đông mà không có tôi rồi_Thiên Di trách móc
– Tôi nghĩ cô đến đây hay không cũng không quan trọng_một cổ đông lớn tuổi đáp
– Phải. Nhưng trước tiên mọi người hãy xem bản xếp hạng cổ phần công ty mà thư kí của tôi vừa đưa thì tốt hơn
– Sao lại thế này? Sao cô lại chiếm 40% cổ phần?_ông Triệu ngạc nhiên nói
– Điều đó ông không cần biết. Hiện tại, ông chiếm 30% cổ phần còn tổng giám đốc Phan chỉ chiếm 20% cổ phần. Tôi quyết định sẽ bán cổ phần của mình ột trong hai người

– Cô hãy bán cho tôi. Giá bao nhiêu tôi cũng mua_cổ đông Triệu vội vàng nói
– Tốt. Tôi sẽ bán. Nhưng là bán cho … Phan Tuấn Anh.
– Như vậy là sao?_các cổ đông khác bàn tán
– Tôi sẽ rút chân khỏi công ty. Và 10% cổ phần mà ông Phan Triết tặng cho tôi và 30% cổ phần tôi mua được đều sẽ giao lại cho Tuấn Anh. Vì vậy. với 60% cổ phần, Tôi nghĩ chỉ có Tuấn Anh mới có tư cách làm chủ tịch. Nhưng kèm theo một điều kiện. Là Paradise vẫn phải tiếp tục hợp tác với công ty BVB Hồng Kông cho đến hết hợp đồng tôi đã kí là 5 năm. Và doanh thu hàng tháng đều phải đem quyên góp 20% cho công tác từ thiện
– Không thể được. Chẳng phải cô hứa là giúp tôi sao?_ông Triệu ngơ ngác hỏi
– Phải. Tôi hứa giúp ông đuổi Phan Triết ra khỏi công ty. Nhưng với cách làm việc của ông chỉ khiến cho Paradise đi xuống. Nhân viên ở đây sẽ bị thất nghiệp. Tôi nghĩ mình không còn gì để ở lại đây. Xin phép!
Dứt lời. Thiên Di rời khỏi phòng họp. Cô đến phòng khách công ty để cùng Thanh Phong ra về. Tuấn Anh chạy đến
– Cám ơn em đã giúp anh!

– Em không giúp anh. Em chỉ không muốn công ty Paradise này có chuyện. Hơn nữa, nhân viên ở đây đều là người giỏi. Sẽ thiệt thòi cho họ nếu không có quản lí tốt
– Dù sao cũng cám ơn em! Anh hứa sẽ quản lí công ty thật tốt. Anh sẽ chuyển tiền bán cổ phần vào tài khoản của em
– Tùy anh. Nhưng em sẽ chỉ lấy giá hai phần ba thị trường. Vì đây là ý của Thanh Phong
– Tôi nghĩ sau này nếu có gặp nhau thì anh nên nói tiếng Hoa. Nếu không tôi sẽ nghĩ hai người đang thì thầm với nhau đó_Thanh Phong cười nói
– Ok! Tôi sẽ đi học. Dù sao cũng cám ơn hai người_Tuấn Anh vui vẻ nói với chàng minh tinh bằng Anh ngữ
– Anh đừng nói vậy. Tôi biết Thiên Di lúc nào cũng xem anh là người thân nên tôi không muốn bạn gái của mình phải khó xử_Thanh Phong nắm chặt tay Thiên Di, nhìn cô say đắm nói
– Coi hai người kìa. Ở đâu cũng có thể tình tứ đến vậy_Tuấn Anh trêu chọc
– Vậy anh không mau tìm ai đó đi. Tôi thấy Hiểu Đồng rất quan tâm đến anh đó_Thanh Phong nói
– Tôi sẽ suy nghĩ. Thôi để tôi đưa hai người về_Tuấn Anh mỉm cười nói
– Không cần. Tôi nghĩ anh nên quay ra sau xem ai đến gặp anh thì tốt hơn. Mới nhắc tên thôi đã xuất hiện rồi_Thanh Phong nói


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.