Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 28
Dứt lời, Phong kéo tay cô đến chỗ xích đu. Cô ngồi trên tấm gỗ để anh đẩy. Mãi mê với niềm vui được người khác đẩy đu, Thiên Di không hề để ý Phong đang nhìn mình bằng ánh mắt rất đặc biệt. Có ngôi sao nhỏ màu trắng trong mắt anh. Nó nháy sáng và biến thành một cô gái mặc váy hồng, với mái tóc dài, uốn lượn trong gió. Đó là Thiên Di. Chiếc xích đu càng lúc càng khiến cô chóng mặt. Mọi thứ xung quanh mờ dần, mờ dần rồi tối sầm. Cô bất tỉnh, ngã lăn trên thảm cỏ. Phong hốt hoảng lay mạnh
– Helen! Helen!
– Em thấy mệt_Cô mở mắt, phều phào nói
– Anh đưa em đến bệnh viện nha!
– Không cần đâu. Em chỉ cần nghỉ ngơi chút xíu là được
– Vậy anh đưa em về
Phong hối hả bế cô ra xe. Anh đưa cô đến nhà anh. Suốt chặng đường, anh không ngừng nắm tay cô. Gương mặt anh tái đi vì lo sợ. Phong đặt Di trên giường của anh. Lúc đó, trời cũng xế chiều. Phong vội vã lấy khăn lạnh đắp lên trán cho Di. Phong ngồi trên giường bên cạnh cô. Dù là một diễn viên, nhưng anh đã không thể che giấu cảm xúc của mình. Tình yêu là một điều gì đó đẹp đẽ như tia nắng chớp qua trái tim khi bình minh chỉ vừa ló dạng. Nó khiến cho ta không kịp nắm bắt, ko kịp nhận ra. Ta chỉ có thể hi vọng nó đủ lớn để che đi phần nhỏ bé, ích kỷ trong con người mình. Một lúc sau, Thiên Di từ từ tỉnh hẳn. Cô vẫn mệt nhưng cố tỏ ra khỏe mạnh
– Em khiến anh lo lắng phải không? Em ổn mà_Di mỉm cười, ánh mắt lạc quan nhìn Phong
– Mẹ anh cũng nói như vậy. Nhưng cuối cùng bà cũng đi. Anh không muốn em cũng giống như mẹ anh
– Anh đang trù em đó hả? Em còn sống dai lắm! Nhìn này, em vẫn xinh đẹp và quyến rũ như nữ thần tình yêu trong thần thoại Hy Lạp vậy
– (mỉm cười)_Em còn giỡn. Anh thật sự rất lo lắng
– Cám ơn anh Thanh Phong. Em thật sự ổn rồi
– Em nghỉ ngơi đi. Anh đi nấu gì đó cho em dùng
Đêm đó, Di không thể chợp mắt. Cô đi dạo quanh ngôi nhà. Cô nhìn thấy Thanh Phong đang ngồi trên xích đu. Gương mặt anh đang hướng về bầu trời đêm đầy sao. Anh đang chìm trong suy nghĩ của bản thân. Di bước đến, ngồi kế bên anh.
– Trời rất đẹp. Những ngôi sao vẫn lấp lánh dù cho cuộc sống có chuyện gì diễn ra.
– Mẹ anh là người như thế nào?
– Rất đẹp. Rất hiền từ. Trong mắt anh, bà là một người phụ nữ tuyệt vời nhất.
– Anh nhìn kìa. Ngôi sao lớn và sáng nhất đó. _Thiên Di chỉ tay lên bầu trời đêm đầy sao._Mẹ anh chính là ngôi sao đó. Mẹ anh lúc nào cũng ở bên cạnh anh. Và che chở cho anh
– Mong là như vậy. Em chỉ ao ước bà còn sống để anh có thể được chăm sóc bà. Anh có ngày hôm nay cũng Em có nhớ cha mẹ em không?
– Con người ta có nhiều điều không thể chọn lựa. Một trong số chúng là cha mẹ.