Đọc truyện Yêu Không Hoán Đối – Chương 18
“Anh đã nói chanh ko đủ tốt cho dù pha để tắm cũng sẽ bị nhức đầu vào sáng mai,tin anh đi.Thứ này tốt hơn nhiều,đảm bảo ngủ ngon tới sáng” – bịch – hắn đã tóm được cậu – “Anh và em sẽ uống thứ khác giúp mình tỉnh táo hơn”
“Ư…ư….” – cậu đang nhũng ra trong tay hắn vì quần cậu đã bị kéo xệ xuống đùi
“Anh sẽ chỉ cách cho em trước” – hắn cười đểu,mút lấy vành môi đang cô đơn của cậu
“Ư…ư……nrrrr….” – cậu cứ rên lên những âm thanh của dục vọng,cơ thể như bị lửa đốt thêu rụi đầu óc và con người cậu.Bên thân dưới cậu đang cảm nhận chiếc lưỡi gai tham lam càng quét khắp mọi ngõ ngách,nó biết chỗ nào làm cậu điên tiết lên,chà sát,mút mát,ngậm chặt nó ko ngừng. – “AAAAAAAA” – đến đích rồi.
“Um…” – hắn nuốt hết, liếm môi cười 1 cái hết sức nham hiểm
“Vậy em đi ngủ nha!” – cậu cười nhẹ nhìn hắn
“Làm gì có chuyện đó hả cưng” – hắn kéo tay vực cậu ngồi dậy,rồi nhanh chóng chiếm chỗ cậu vừa nằm
“Anh….em ko biết 5 năm qua anh giao du với ai mà lại hư hỏng như vậy” – cậu chu mõ,mặt đỏ au lên
“Chắc chắn ko phải là Ho Dong rồi” – hắn cừơi,chống hai tay ra sau để nhòm người nhìn cậu đang bên dưới hắn – “urrrrr cưng…à….” – hắn nghiến chặt răng ngay khi miệng cậu tiếp xúc với hạ thể của hắn.Ko chuyên nghiệp như hắn nhưng cậu cũng hiểu làm thế nào để đưa đến điều tuyệt vời nhất,cậu hiểu rõ cảm giác sung sướng khi đến đỉnh là như thế nào,lưỡi cậu cà sát mọi nơi có thể,nó hơi to với miệng cậu làm cậu khá ngộp và di chuyển ko được thoải mái lắm.Hắn rên lên lớn hơn,mắt nhắm nghiềm tận hưởng thứ ấm áp và nhớp nhát cậu đang mang đến.Có lẽ vì hắn yêu cậu quá nhiều,nhiều hơn cậu mong đợi nên cảm giác này hơn hẳn so với bất kỳ ai trước đây đã làm với hắn.Những ả đàn bà *** lòan trong club,quá rành rọt về *** làm hắn ngán đến chán.Kể cả Junki – người có khuông mặt hao hao như cậu cũng ko đủ thỏa mãn sự ham hố của hắn đối với cậu.
“AAAAA Joonggie!!!!!!!!!” – hắn hét lớn bắn một dịch trào vào vòm miệng cậu,cậu hơi nhăn mặt vì vị mặn của nó.
“Sao vậy? Tỉnh chưa?” – hắn nhìn mặt cậu cười cười
“Mặn” – mặt cậu đỏ gấc lên,cong cái môi mộng lên hết sức quyến rũ
“Aishh!” – hắn kèm ko nổi muốn cậu ngay tức khắc.Hắn kéo cậu sà vào người cướp lấy cái lưỡi của cậu – “Ngọt mà” – hắn trêu cậu trong nụ hôn.Lưỡi cậu như chất gây nghiện độc hại nhất mà hắn biết,lỡ dính vào thì tuyệt đối ko muốn ra.Hai bàn hắn mơn trớn khắp nơi trên cơ thể cậu,phàm là da thì hắn đều để lại vô vàng những dấu đỏ sở hữu đếm ko xuể.
Hắn chêm vào hông cậu cái gối nhỏ để nâng cơ thể bên dưới cậu nhô lên,tách nhẹ hai bên đùi cậu ra.Hắn cầm ‘nó’ vuốt ve vài cái cho cứng rồi di chuyển đến trước cửa vào nhỏ bé của cậu,nhích nhẹ phần đầu vào.Cậu cắn chặt môi mình,nín thở chuẩn bị đón lấy sự đau đớn ban đầu.
“Aaaaaaaa” – cậu hét khi nó đang chui vào trong cậu
“Chật quá…cưng…à” – hắn nghiến răng đẩy từng chút vào,khó khăn lắm mới chui vào hết bên trong cậu.
“Yunnie….urrrrr…..đau….” – cậu rên lên,từ từ cảm thấy sự sung sướng trong cái đau
“Hửm vậy anh rút ra nhé” – hắn nhướng mày hỏi mà biết chắc câu trả lời
“Đừ…ng….ur…..sâu….nữa…đii…” – cậu rên rỉ mong hắn hãy mạnh bạo chiếm lấy cậu ngay
“Là em nói đó nha” – hắn cười khẩy bắt nhịp đẩy tới trước.Cả thân thể di chuyển nhịp nhàng,hai bàn tay vẫn vuốt ve cậu.Hắn tăng tốc dần dường như quá sức chịu đựng của ‘nó’ khi bị kẹp chặt như vậy
“Urrrr….chậm….aaa…đau….”
“Ko…dừng được..” – hắn lắc đầu khó khăn – “Sắp rồi” – hắn thở hổn hển những cái cú thật mạnh mẽ,đi sâu vào cậu bắn hết mọi thứ ra.
Hắn đổ ập người xuống đè bẹp cậu – “Nặng quá” – cậu cố đẩy hắn qua một bên,hắn hôn lên môi cậu,lưỡi trượt sâu vào – “Sao em lại quyến rũ quá vậy hả?”
“Đẹp ko phải là một cái tội” – cậu vờ thở dài
“Haha vậy ham muốn nhiều cũng ko phải là cái tội”
“Anh muốn gì? – cậu sợ hãi
“Tiếp nữa chứ sao,cứng rồi nè” – hắn nhấp nhẹ vào người cậu vì từ nãy giờ hắn vẫn chưa rút ra.
“Aaaa…anh…ham quá” – cậu cố đẩy ra nhưng hắn đẩ đưa đẩy phần thân dưới,lướt mạnh lên trên thân thể cậu và một lần nữa cậu đành phải nương theo các nhịp đẩy mạnh mẽ của hắn
Sáng hôm sau
“Minnie ăn sáng nhanh lên” – Yunho cau mày nhìn thằng nhóc,hôm nay mặt nó buồn xo
“Em đang buồn,ko muốn ăn” – thằng nhóc bĩu môi
“Hửm? Ai làm Minnie của anh buồn,nói đi anh hai xử người đó liền”
“Bumnie giận em rồi” – nó gục mặt – “Hôm qua đi học,có bạn gái lớp bên cạnh hôn lên má em,Bumnie thấy nên giận em rồi”
Sặc – Cả Yunho và Jaejoong đều sặc hết thức ăn đang nhai
“Em phải làm sao đây huhu” – nó mếu
“Vậy Minnie thích Bumnie hả?” – Jeajoong vỗ ngực mình để trôi thức ăn đang nghẹn
“Uhm Bumnie nói thích em mà em chưa trả lời,em định về xin phép anh hai trước” – nó nhìn sang hắn
“Nếu hai đứa thích nhau sao anh hai cấm được,ngoan ăn sáng đi rồi đến lớp nói rõ với Bumnie,cậu ấy sẽ hết giận em” – Yunho xoa đầu nó
“Anh hai cho em quen Bumnie thiệt hả?” – mắt nó long lanh
“Uhm giờ thì ăn đi” – hắn hất mặt xuống dĩa đồ ăn trên bàn
“Dạ” – thằng nhỏ ăn hì hụt
Reng reng reng.Chị giúp việc nghe đt phòng khách
“Cậu Jaejoong,điện thoại tìm cậu” – chị giúp việc vào bàn ăn báo lại.
Cậu ngạc nhiên ra phòng khách nghe,một lúc sau cậu quay lại,mặt có chút biến sắc
“Chuyện gì vậy Joonggie?” – hắn hỏi thấy cậu ko trả lời hắn đoán – “Có phải họ báo với em về cha mẹ em hay ko?”
Cậu gật đầu,hắn bỏ đứng lên ôm lấy cậu vuốt nhẹ lưng cậu.
“Em còn anh,còn Minne nhớ ko? Chúng ta là gia đình mà” – hắn nhắc thầm bên tai cậu
Minnie cậu chạy đến ôm eo cậu – “Minnie thương anh hai và Jaejoong huyng lắm”
Cả 3 ôm nhau như thế trong mười phút,cậu bình tĩnh lại cùng đưa Minnie đi học với Yunho.Hắn nghỉ một ngày ở Cty đưa cậu đến nhận xác ông bà Kim.
Nhà xác lạnh nhưng cái đáng sợ hơn là sự u ám bao trùm xung quanh,Yunho vẫn siết chặt tay cậu khi xuống xe.hắn đã gọi điện chuẩn bị hậu sự hết chỉ chờ cậu bước qua bước quan trọng này thôi.Nhận được cái gật đầu của cậu hắn đẩy mạnh cửa vào bên trong.
Hai khăn trắng phủ dài trên hai thi thể bất động,đôi vai cậu hơi run vì lạnh và vì sợ.Kéo một tấm khăn xuống ôm đã gào lên khóc nức nở,hắn cố kéo cậu lại ôm chặt để cậu bình tĩnh,cậu khóc và gào hét nhiều lắm.Từ khi ông bà Kim vào tù cậu ko đến thăm như họ dặn,họ bảo cậu đi đâu thật xa và sống cho tốt cứ coi như họ đã đến một chỗ khác mà an hưởng tuổi già.Cậu ko ngờ đến khi gặp lại nó trở thành thế này trong tình cảnh này,cậu vẫn chưa nói cho họ biết cậu đã tìm được hạnh phúc và sống rất vui vẻ.Cậu ko hề giận họ bất kể chuyện gì cả,làm ơn phi pháp,cho vay lãi cao,mọi thứ….với cậu họ là người cha người mẹ tuyệt vời nhất.
Họ được hỏa thêu và cậu rãi tro cốt trên dòng sông Hàn,3 ngày nay cậu ốm rất nhiều,mắt cũng sưng húp cả lên.Yoosu đều đến nhà trò chuyện mong cậu phần nào quên đi nỗi mất mát quá lớn này.Yunho cũng ko đến Cty túc trực bên cạnh cậu,dụ cậu ăn rồi cậu cũng ăn qua loa vài miếng cho có đến khi Changmin vào cuộc dùng giọng điệu kiêm cử chỉ dễ thương nhất để cậu chịu ăn một cách đàng hòang,đến đây thì Yunho lại thấy ganh tỵ với thằng nhóc mình.
“Yunnie,cám ơn anh” – cậu ôm chặt hắn – “Cám ơn anh đã bên cạnh em mấy ngày qua,em đỡ nhiều rồi.Ba mẹ em cũng ko muốn thấy em thế này,em sẽ sống tốt để họ vui vẻ mà đi”
“Em nói vậy thì anh yên tâm rồi” – hắn xoa những vòng tròn nhỏ trên vai cậu
“Yunnie” – bất thình lình cậu ngồi thẳng dậy nhìn hắn – “Em muốn biết mọi chuyện của anh 5 năm qua”
“Sao khi ko nhắc chuyện đó?”
“Đừng sợ,em hứa ko ghen hay giận gì hết.Em sẽ bỏ qua hết cho anh miễn là từ vây giờ anh ko được giấu diếm hay lừa dối em chuyện gì” – cậu nói chắt nịt
“Vậy em muốn biết chuyện gì?”
“Em ko tin 5 năm qua anh ko có ai bên cạnh,anh chuyên nghiệp trong chuyện đó như vậy mà” – cậu dựa vào ngực hắn
“Ờ…thì cũng có” – hắn ậm ừ
“Cụ thể?”
“Sao anh nhớ hết,chỉ là bọn con gái ở club thôi”
“Có cả cô Gin đó hả?”
“Uhm có 1 lần,lúc đó anh say quá bị cô ta đưa đi đâu cũng ko nhớ.Đêm đó ko có ấn tượng gì hết” – hắn kể một giọng vô cùng chán chường
“Vậy còn Junki thì sao,đừng nói là anh ko biết anh ấy thích anh” – cậu đanh mắt lại nhìn hắn
“Ờ thì….cũng có vài lần…” – hắn nghiêng đầu gặn ra từng chữ
“Vậy hai người quen nhau bao lâu,giờ chia tay chưa?” – cậu nắm chặt hai vạt áo hắn
“Ko,anh ko có quen,với ai cũng vậy.Chỉ vui vẻ qua đêm với nhau,xong mạnh ai nấy lo,anh ko thích mang phiền phức” – hắn xua tay
“Mấy cô gái ở club thì có thể như vậy nhưng với Junki.Anh ấy ko có vẻ là người tự tiện với người khác,có phải anh bắt cá hai tay ko hả?” – cậu vò chặt vạt áo hắn trong tay
“Ko…ko…” – cậu nói ghen mà như vậy hắn ko dám nghĩ cơn ghen thật sự là như thế nào,hắn kéo hai bàn tay cậu thả áo hắn ra,nắm chặt tay cậu – “Nhiều lúc anh với Junki ra ngòai uống với nhau,thì say quá…cậu ấy lại giống em nữa….anh ko kèm được” – hắn nói những chữ cuối nhỏ dần
“Anh nói….anh lên giường với Junki vì anh ấy giống em?” – cậu chỉ vào mặt mình