Bạn đang đọc Yêu Giả Thành Thật: Chương 24
6 năm sau
***
“. . . . Em muốn làm người quản lý”
“Nhất định phải trở lại con đường này ?!”
“Mấy năm nay em đã làm rất nhiều công việc, quanh đi quẩn lại đến cuối cùng mới phát hiện ra,việc này vẫn thích hợp nhất”
“Em khẳng định ?!”
“Vâng !”
“Thôi, anh không muốn dài dòng nữa. Tóm lại em đã trải qua rất nhiều chuyện rồi, tin rằng em giữ chức vụ quản lý sẽ tốt hơn anh”
Tư Gia Di cười cười: “Đừng cố moi móc tình trạng hiện nay của em, gần đây anh thế nào rồi ?!”
Sau khi hỏi thăm cô mới biết được tình hình của Kinh Kỷ Nhân , bây giờ hắn đã đổi nghề, hiện đang đảm nhiệm chức vụ giám đốc của một công ty
“Hay là em tới công ty giải trí Trung Thiên đi, nói chung có người quen biết vẫn tốt hơn”
“Em . . .”
Theo bản năng, Gia Di chuẩn bị từ chối, nhưng bị hắn ta ngắt lời: “Đừng vội chối từ . Anh biết bây giờ em ngại người khác giúp đỡ, nhưng cứ coi như anh làm việc này là để giảm bớt tội lỗi của mình. Những chuyện xảy ra năm đó, anh cũng có một phần trách nhiệm, nếu như không phải anh luôn nghĩ cách đưa em đến cạnh Diêu Tử Chính, nếu như anh không không lợi dụng em để làm bàn đạp ình, em sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy . . .”
Cô vốn cho rằng bản thân có thể thản nhiên đối mặt với cái tên của người nào đó, nhưng lòng vẫn không kiềm được, có chút hoảng loạn, ngắt lời đối phương: “Đừng nói nữa , để em suy nghĩ đã”
Suy nghĩ trọn vẹn một tuần.
Tư Gia Di không còn nhớ rõ bản thân đã đi phỏng vấn bao nhiêu công ty, nhỏ thì có đến mười mấy studio, lớn thì có một trong bốn công ty giải trí trong nước, nhưng kết quả phỏng vấn không thành.
“Hồ sơ của cô chờ phòng nhân sự xem xét, ba ngày sau sẽ trả lời” – Cứ như vậy mang theo thái độ mơ hồ đi ra khỏi phòng phỏng vấn, đi tới thang máy cô mới phát hiện mình để quên chiếc ô ở bên ngoài phòng.
Cô chính là người phỏng vấn cuối cùng, bây giờ quay lại lấy ô, những người đến xin việc cũng đã đi hết, cửa phòng phỏng vấn chỉ khép hờ, có hai người ngồi bên trong.
Gia Di tìm được chiếc ô, đang chuẩn bị đi thì nghe chợt nghe thấy giọng nói truyền ra.
“Tại sao cô ta lại chạy tới chỗ chúng ta tìm việc ?! Dù sao cũng từng là người nổi tiếng, bây giờ đã 30 tuổi, tại sao lại lưu lạc đến mức cùng với mấy người trẻ tuổi tranh giành chén cơm ?!”
“Cái này gọi là đáng đời, năm đó bạn trai tôi cực kỳ hâm mộ cô ta, bây giờ thì sao, lấy cô ta làm gương khuyên tôi tìm công việc không liên quan tới giải trí, nói cái gì là kỹ nữ vô tình con hát vô nghĩa, cái gì gần son thì đỏ gần mực thì đen, còn nói làng giải trí này là cái chảo nhuộm hủy hoại con người, tôi giống như người sẽ hút ma túy, bán thân mình hay sao ?! Huống chi tôi chỉ là một nhân viên, những chuyện xấu xa đó làm sao vấy bẩn tôi được ?!”
Người còn lại trêu chọc: “Cô xinh đẹp như vậy, chồng cô khẩn trương là chuyện bình thường. Còn tôi thì ngược lại, ông chủ nào dám để ý đến tôi ?!”
Tư Gia Di yên lặng nghe xong, lặng lẽ rời đi, tiếp tục những cuộc phỏng vấn khác.
Ở bên ngoài mưa như trút nước, cô đứng ở trước mái hiên, vừa mở ô ra, điện thoại vang lên. Là công ty mấy ngày trước cô tới phỏng vấn, trong một tuần thử nhiều công ty, cô chỉ nhận được một câu trả lời.
Nhìn dãy số, trong lòng cô có chút kích động. Đối phương vẫn rất lịch sự, quanh co lòng vòng nói một tràng, cuối cùng cũng hiểu ý họ: Lúc làm nghệ sĩ không lo quản tốt bản thân, bây giờ xin vào làm người đại diện, làm sao có thể quản lý nghệ sĩ dưới tay . . .
“Lần sau có cơ hội, chúng ta sẽ hợp tác”
Cho đến khi kết thúc cuộc gọi, đối phương cũng rất nhã nhặn, Gia Di im lặng cười, cúp điện thoại.
Có người sau lưng gọi cô: “Cô gái, ô của cô !”
Bần thần chậm rãi đi vào trong mưa. Về đến nhà, tẩy trang gương mặt trang điểm, Gia Di đứng ở bên cửa sổ, nhìn mưa một lát, cảm ơn nó đã thức tỉnh bản thân. Cô vừa lau tóc vừa gọi điện thoại: “Đề nghị tuần trước của anh, em đã suy nghĩ kỹ . . .”
***
Có người quen giúp đỡ quả thật không mấy phiền toái, tháng tư Gia Di gia nhập vào công ty giải trí Trung Thiên, làm người đại diện thực tập, dẫn hai người mới, sau khi thảo luận một số chuyện, cô vẫn đi theo người quản lý cấp cao khác, trước mắt phụ trách một số việc vặt, như sửa soạn hành lý, thông báo hành trình.
Hành trình của người mới rất nhàn rỗi, việc này khiến cho Gia Di thật sự thoải mái, nhưng xế chiều hôm nay gặp phải rắc rối.
Cô dẫn một diễn viên mới tên là Từ Lợi đến quay MV ột bài hát, quay được nửa chừng người đó liền tự nhốt mình trong phòng hóa trang . Tư Gia Di nghe tin chạy tới, có người một nhà ở đây, Từ Lợi mới đồng ý ra ngoài nói rõ nguyên nhân: “Anh ta giở trò đồi bại với em”
Nam diễn viên bị cáo buộc kia có vị trí khá cao trong giới giải trí. Đối với người mới chưa biết gì như Từ Lợi, tự nhiên sẽ cảm thấy xấu hổ.
Tên đó không cần giải thích, trợ lý đứng cạnh mạnh miệng lớn tiếng: “Làm ơn đi cô gái , cảnh chúng ta đang diễn bây giờ là ở trên giường !”
Cô gái nhỏ bị nói như vậy, đỏ mặt cắn răng yên lặng
Tư Gia Di kéo Từ Lợi sang một bên, một mình hỏi nhỏ cô ta, đại khái là –
“Lúc đạo diễn hô dừng, anh ta vẫn cố tình sờ mó em. Nếu em không cắn chặt răng, thiếu chút nữa bị anh ta cưỡng ép hôn lưỡi rồi”
“Nhân viên viên làm việc cũng không nhìn thấy ?!”
“Chúng em quấn quanh người một cái chăn . . .”
Tư Gia Di không khỏi trầm mặc.
Làm sao để dàn xếp ổn thỏa cho cô gái này, hết buồn bực thiệt thòi đây ?!
Dựa vào đạo lý để bảo vệ quyền lợi của mình, đưa ra ý kiến cũng có thể phá hủy con đường sự nghiệp của cô ấy ?!
Từ Lợi thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tư Gia Di, bản thân cũng hơi do dự, mặc dù tức giận nhưng vẫn hiểu được quy tắc ngầm, do dự mãi cuối cùng cũng nói: “Nếu không . . . lần này hay là thôi đi ?! Đợi đến cảnh quay kế tiếp, em sẽ chú ý bảo vệ bản thân”
Trở lại hiện trường đóng phim, biểu cảm mọi người đều đã thay đổi, người đàn ông kia vẫn còn lên mặt, hỏi: “Rốt cuộc có quay nữa không ?! Tôi còn phải chạy show nữa đấy”
Tư Gia Di thấy Từ Lợi cắn răng đi tới, lại thấy hắn ta ghé sát vào tai Từ Lỵ, nhỏ giọng. Cô không nghe rõ hắn ta nói gì, chỉ thấy sắc mặt Từ trắng bệch. Tay cô ta chuẩn bị giơ cao tát hắn một cái, Tư Gia Di chạy nhanh qua, kết quả tốt xấu thế nào cô cũng ngăn lại.
Hắn lườm Gia Di, thấy xung quanh lại không có người, cười với Từ Lợi, nói: “Cô nên học hỏi quản lý của mình, phải để người ta sờ mó mới có tương lai”
Cảm giác được biểu tình của Từ Lợi không kiềm chế được, Gia Di vội vàng nắm chặt bàn tay của Từ Lợi hơn. Lúc này tất cả mọi người xung quanh thở phào nhẹ nhõm, trường quay lại vang lên một tiếng “Bốp”
Người đàn ông bị đánh vào một bên mặt, ngay cả Từ Lợi cũng chưa phản ứng kịp, Tư Gia Di đã thu tay, lắc lắc cổ tay tê rần: “Hi vọng cái tát này của tôi có thể dạy anh cách tôn trọng phái nữ”
***
Đây là tai họa đầu tiên Gia Di gặp phải trong công việc làm người quản lý.
Kết quả cô được cho nghỉ ba ngày để tự kiểm điểm.
Phó Dĩnh nghe kể đầu đuôi câu chuyện, không biết là khen hay là than thở: “Bài hát này là của Quý Khả Vi, MV đặc biệt mời đàn em cùng công ty diễn xuất, nội dung kể về tình yêu tan vỡ, thậm chí kịch bản lúc đầu vốn là hai người yêu nhau say đắm, kết quả người đàn ông kia bị người thứ ba quyến rũ . . . Một cái tát của cậu chẳng khác nào bỗng chốc đắc tội với toàn thế giới”
Lúc hai bên đang giằng co, vừa lúc cô thấy Quý Khả Vi xuất hiện, chuẩn bị cho lần quay tiếp theo, nghe Phó Dĩnh chế nhạo, gợi nhớ cho cô câu nói của Quý Khả Vi: “Xem ra sự hăng hái của cô trong mấy năm nay vẫn chưa bị mài mòn”
Thực ra đã sớm mài mòn rồi, trong lòng Gia Di còn bổ sung thêm
Ngày nghỉ trôi qua, trở về công ty, chuyện đầu tiên cô biết chính là mình không được tiếp tục công việc quản lý, sau này sẽ sắp xếp cho cô việc khác. Hiện tại cô nắm chức vụ thư ký, sắp xếp công văn, thực hiện sửa sang phòng hội nghị.
Môt mình cô đơn độc trong căn phòng yên tĩnh, đột nhiên có người đẩy cửa bước vào.
Là quản lý của Lý Thân Ninh – một nghệ sỹ khác trong công ty, người đó còn dẫn theo một cô bé. Thấy Gia Di ngồi ở chỗ này, trực tiếp bảo: “Chăm sóc cô bé này”
Người này chính là tín cẩn của nghệ sĩ đang nổi tiếng – Lý Thân Ninh, bộ dạng xem ra lớn lối hách dịch, nói chuyện với Tư Gia Di cũng không thèm liếc mắt tới, đối với cô bé kia lại hết sức cưng chìu, thậm chí còn bắt chước giọng trẻ con: “Bây giờ cháu ngồi ở đây, ngoan ngoãn một chút, đợi lát nữa tôi tới đón cháu”
Cuối cùng ở trong phòng họp chỉ còn Gia Di và cô bé kia. Cô tiếp tục gõ gõ bàn phía đánh chữ, cô bé kia lặng lẽ ngồi chơi iPhone, tiếng chém giết trong trò chơi trên điện thoại vang vọng ra ngoài khiến cho Gia Di không thể tập trung, đang định lấy cái bịt tai, chợt nghe thấy tiếng kết thúc trò chơi, qua cửa thất bại, cô bé nói thẳng một câu: “[bad word]!”
Tư Gia Di không khỏi sửng sốt, nhìn cô bé kia.
Cô bé cũng ngẩng đầu lên nhìn cô. Ánh mắt không hài lòng.
Bầu không khí trở nên lúng túng, Gia Di chợt hỏi cô bé: “Cháu tên gì ?!”
“Tại sao phải nói cô biết ?!”
“Vậy cháu mấy tuổi ?!”
“Tuổi là bí mật của phụ nữ”
“Qua cửa thất bại ?!”
“Mắc mớ gì tới cô ?!”
Tư Gia Di đưa tay về phía chiếc iPhone: “Đưa đây”
Cô bé do dự một chút, đưa di động qua cho Gia Di, nhưng ánh mắt vẫn đầy phòng bị.
Không đầy mười phút sau, cô trả lại điện thoại, trò chơi đã qua màn mới. Không có tạp âm quấy rầy, cô mới yên tâm nhìn tài liệu trong máy
Đột nhiên cô bé lên tiếng: “Dao Dao”
“……….”
“Tôi nói tôi tên là Dao Dao”
Tư Gia Di đang làm việc vừa nghe xong, ngẩng đầu lên: “Cô tên là Tư Gia Di”
Cô không ngờ cô bé lại nhảy xuống ghế, đi tới trước mặt cô, trịnh trọng nâng cánh tay nhỏ lên, muốn bắt tay với Gia Di: “Rất hân hạnh được biết cô”
Gia Di cảm thấy rất thú vị.
Cô bé trở lại chỗ ngồi cũ, nghiêm trang nói: “Tôi ghét nhất mấy người thích bắt chước giọng điệu trẻ con, giả bộ không mệt mỏi sao ?! Hơn nữa còn ngày ngày dạy con ăn nói thế nào, họ cho phép bản thân mình mắng chửi thô tục, lại không cho phép trẻ nhỏ sử dụng ngôn từ thiếu văn hóa, rất không công bằng, ngược lại tôi cảm thấy cô là một người tốt”
“Cô cảm thấy mình bị cháu làm hư !”
Đang định phản bác lại, cánh cửa phòng chợt mở ra, lúc này người bước vào không phải người quản lý khi nãy, mà chính là Lý Thân Ninh.
Tư Gia Di ngồi ở chỗ hơi xa, Lý Thân Ninh vẫn chưa phát hiện, đi thẳng về phía cô bé: “Lại đây, ba ôm một cái”
Chỉ thấy đối phương đưa tay thủ thế: “Không được” “Ngừng ngay!”
“?!”
“Ở trước mặt người ngoài, ba là anh của con, sao ba lại quên ?!”
Lý Thân Ninh sửng sốt, nhìn theo hướng cô bé ra hiệu –
Đây chính là lần đầu tiên Lý Thân Ninh nhìn thấy người phụ nữ tên Tư Gia Di.