Yêu Em Cô Thư Ký Đáng Yêu Của Anh

Chương 17: Lục Châu Về Nước


Đọc truyện Yêu Em Cô Thư Ký Đáng Yêu Của Anh – Chương 17: Lục Châu Về Nước


Mọi người đều ngồi ăn bánh thì có một cô gái mang hành lý đi vào, và có một giọng nói truyền tới:
– “Chào bố mẹ, chào mọi người con về rồi đây ”
– “Con về rồi à ”
– “Vâng, vị này là?”
– “Đúng rồi ta quên giới thiệu với mọi người đây là con gái út của tôi tên Lục Châu.”
– “Lục Châu con chào chú đi ”
Chào hỏi xong thì Lục Châu ngồi xuống bên cạnh Bạch Nguyệt.

Lục Châu thấy bánh thì liền hỏi bánh này là ai làm.

Lục Châu thử một miếng thì thấy rất ngon.

Bạch Nguyệt nói món bánh đó là bạn gái của Lục Đình làm.

Lục Châu liền thấy bất ngờ và nói:
– “Vậy bây giờ Lục Đình và bạn gái của thằng bé đâu rồi sao em không thấy ”
– “Chị không biết chúng đi đâu rồi ”
– “Chị dâu ba, hai đứa con của chị không về à ”
– “Có chứ mà lần này thì chỉ có Lục Mỹ về thôi ”
Lục Châu ăn bánh xong thì chuẩn bị cùng Lục Lan và Lục Mai vào lấy quà.

Đúng lúc đó Lục Mỹ cũng được đi ra ngoài.

Lục Lan nhìn thấy Lục Mỹ thì từ chối Lục Châu xin phép về phòng nghỉ ngơi.

Lục Mỹ thấy thế thì cũng lại chào Lục Châu sau cũng xin phép về phòng.

Thấy thế Lục Châu liền hỏi Lục Mai đã xảy ra chuyện gì.

Lục Mai cũng đành kể sự thật.


Lục Châu khi nghe xong cũng rất tức giận vì đứa cháu gái này của mình.

Lục Châu lấy quà rồi đưa cho Lục Mai.

Mỗi người đều được một cái vòng tay làm từ gỗ quý.


Bên kia Ninh Hinh và Lục Đình vẫn đang ngồi ăn bánh.

Ninh Hinh nói Lục Đình đọc sách cho mình nghe.

Lục Đình đọc cho Ninh Hinh nghe mới được vài trang thì điện thoại của Lục Đình reo lên.

Lục Đình đứng dậy nghe điện thoại thì Ninh Hinh nhận được tin nhắn của gì.

Gì bảo cô cố gắng giúp gì bồ dưỡng Lục Mai còn Khương Quan thì đã có một giáo viên chuyên môn bồ dưỡng rồi.

Ninh Hinh thấy thế thì cũng dễ nên khi Lục Đình nói chuyện xong thì cô mới dám hỏi anh.

Lục Đình quay lại nhìn thì thấy Ninh Hinh đang nhìn mình và ngồi xuống hỏi cô:
– ” Em có chuyện gì sao ”
– “À thì em chỉ muốn hỏi anh là anh có đem máy tính không?”
– “Anh có đem sao thế ”
– “Em muốn mượn được không ”
– “Được nhưng bây giờ anh để trong va li rồi, tí nữa về phòng anh lấy cho em hoặc nếu em cần bây giờ thì em có thể tự lấy.


– “Vâng ”
Một lát sau Ninh Kỳ và Lệ Tuấn đi tới.

Ninh Hinh về phòng lấy máy tính cònLục Đình ở lại.

Ninh Hinh về đến phòng liền lục máy tính và gõ đề cho Lục Mai.

Sau một hồi thì Ninh Hinh làm được rất nhiều có lẽ nếu in ra thì có lẽ cũng được một xệp đề rất là dày.

Ninh Hinh nhìn xung quanh thì không thấy có may in cô liền ra ngoài hỏi người giúp việc.

Một người giúp việc nói là trong phòng đọc sách có mấy in.

Ninh Hinh liền cầm máy tính đi đến phòng sách.

Nhưng cô đi được một lúc thì lạc đường phải hỏi người khác.

Sau một hồi tìm đường thì cuối cùng cô cũng đã đến được phòng sách.

Cuối cùng thì cô cũng in được đề cô cứ cầm trên tay như vậy.

Bạch Nguyệt cùng với bà nội của Lục Đình và vợ của chú ba cùng những người giúp việc vào bếp để chuẩn bị bữa tối.

Lục Châu thì chỉ biết làm mấy món đơn giản nên cũng chỉ vào phụ giúp thôi.


Lục Đình và Lục Mai đang đi tìm Lục Lan và Ninh Hinh.


May thì Lục Lan đang ở trong phòng.

Còn Ninh Hinh thì Lục Đình vẫn chưa tìm được.

Lục Đình nói Lục Lan và Lục Mai ra trước còn mình thì đi tìm Ninh Hinh.

May mà có một người nói Ninh Hinh đang ở phòng sách nên anh vội vàng qua đó.

Anh gần đi đến nơi thì thấy Ninh Hinh vừa cầm máy tính vừa cầm một tộp đề đang đi về phía anh.

Lục Đình thấy vậy liền lại cầm máy tính và đề cho cô.

Về đến phòng thì Lục Đình để mọi thứ xuống và giúp Ninh Hinh gim tập đề lại.

Cứ mười tờ là một bản thì Ninh Hinh đã có mười bốn bản cho Lục Mai làm trong một tuần rồi.

Ninh Hinh cũng nói với Lục Đình khi nào về thì sẽ bắt đầu lại công việc làm thư ký của anh.

Lục Đình có vẻ như đang toan tính một số việc gì đó nhưng mà Ninh Hinh cũng chẳng để ý đến anh.

Rồi Ninh Hinh và Lục Đình nghe thấy tiếng gọi của Lục Lan.

Hai người mở cửa ra thì thấy Lục Lan đang đứng ở ngoài cửa.


– ” Anh hai…, Ninh…Ninh Hinh… hai người đang làm gì vậy không định ăn cơm hay sao?”
– “Cậu đợi tí tớ lấy cái này đã”
– “Cậu lấy cái gì vậy ”
Ninh Hinh cầm lấy tập đề nhưng khi gần ra khỏi phòng thì Lục Đình cầm giúp cô.

Lục Lan cầm tay kéo Ninh Hinh đi nhưng mà Lục Lan lại quên chân của Ninh Hinh đang bị đau.

Cuối cùng thì Lục Đình cầm tay Ninh Hinh đi còn Lục Lan thì đi trước.

Mọi người đang ngồi vào bàn ăn thì Lục Lan vào và ngồi xuống ghế.

Lục Đình và Ninh Hinh bước vào thì Bạch Nguyệt giới thiệu với Lục Châu:

– “Lục Châu đây là Ninh Hinh bạn gái của Lục Đình, Ninh Hinh còn đây là Lục Châu cô của Lục Đình, hai người làm quen với nhau đi ”
– ” Cháu chào cô, cháu là Ninh Hinh bạn…bạn gái của anh ấy ”
– “Ồ thì ra là cháu ”
Lục Châu ôm lấy Ninh Hinh và hỏi:
– “Mà cháu làm sao thu phục được thằng bé Lục Đình vừa lạnh lùng vừa khó gần này vậy ”
– “Cháu cũng không biết nữa ”
– “Hả… cô muốn biết lắm đấy ”
Ninh Hinh nhớ ra tập đề vẫn còn đang ở trên tay Lục Đình và còn chưa đưa cho Lục Mai.


– “À đúng rồi Lục Mai cái này là của em, em phải làm xong nó trong vòng một tuần và mỗi ngày hai tập thôi ”
– “Chị dâu à đây là chị đang nói đùa với em hay sao”
– “Chị đâu nói là đùa đâu em cố gắng đi ”
Lục Mai nhận lấy và nhìn tập đề thì cô lại thấy ngán ngẩm lắm nhưng cũng đành thôi.

Khi ngồi vào bàn ăn thì Lục Châu ngồi bên cạnh của Ninh Hinh.

Ninh Hinh luôn ngồi bên cạnh của Lục Đình còn Lệ Tuấn và Ninh Kỳ thì ngồi bên ôn ngoại.

Tối đó mọi người cùng ăn tối và trò chuyện với nhau.

Ăn tối sớm nên bảy giờ tối trong khi mọi người lớn tuổi đang ăn món tráng miệng thì mấy người trẻ tuổi cùng đi tìm mấy cây cỏ bốn lá cho Lục Châu.

Lục Châu bắt mọi người phải đi tìm cỏ với mình.

Nếu không tìm được thì không ai được đi ngủ.

Tất cả mọi người đều bị Lục Châu bắt đi nhưng chỉ có Lục Đình là cô không dám bắt đi tìm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.