Bạn đang đọc Yêu Anh Là Lỗi Của Em Nhưng: Chương 30
Mấy ngày nay cậu không ra khỏi nhà nữa bước,tâm trạng của cậu không tốt cho lắm,chỉ ở trong phòng thẫn thờ nhìn tấm ảnh trong ảnh là một cậu bé khoảng chừng 7,8 tuổi đang quàng vai cô bé gái..
Cô bé gái trong ảnh thật xinh nha,miệng thì cười toe toét.Nhìn tấm ảnh đó mà nước mắt cậu không ngừng tuông khi nhớ về quá khứ.
_°•_°•_°•_Quá Khứ_•°_•°_•°_
11 năm trước
-Anh hai em muốn ăn kem_cô bé xinh xắm trong bộ đầm trắng níu cánh tay cậu con trai chừng 7,8 tuổi đòi mua kem.
-Không được!Anh đi mua rồi ai trong em?_cậu con trai nhăn nhăn cái mặt nhìn đứa em gái.
-Không em không chịu,em muốn ăn ngay cơ hay là hai hong thương sao_mặt cô bé phụng phịu trong lời nói có chút giận dỗi.
-Thôi được!Hai sẽ đi mua nhưng em hứa là ở nhà phải ngoan nha chưa?hai đi rồi sẽ về ngay!_cậu bé nhìn đứa em gái cậu không muốn cô em mình không vui.
-Yes “madam”!_cô bé chào cậu theo kỉu quân đội nhìn ông anh của mình.Cậu phì cười.Thật là đã dặn bao nhiêu lần rồi con trai là “yes sir” chứ hong phải “yes madam” thế mà con bé chẳng chịu nghe lời.
-Ở nhà không được chạy lung tung đâu đấy_cậu mĩm cười rồi chạy vụt đi.
Cậu đi rồi con bé chạy ra sân leo lên xích đu ngồi chờ.Ánh mắt nhìn xung quanh rồi phút chóc dừng lại ngay chú mèo tam thể ú na ú nần ở ngoài cỗng.Không khỏi sự hưng thú cô tuột xuống chạy ra ngoài đó để bắt nó nhưng đáng tiếc nó đã chạy đi.Cô không chịu thua liền nhanh chóng chạy theo mà quên mất lời anh trai mình dặn.
Khi về đến nhà cậu không thấy cô đâu nên chạy khắp nơi tìm kiếm,cả buổi trời cũng chả thấy cậu đành gọi cho bố mẹ.Cả nhà cuống cuồng đi tìm nhưng lại không thấy .Dù thế nhưng không có được tung tích của cô…
_°•°•°••°•Kết thúc quá khứ°•°•°•°•°•_
Nhìn về bản thân mình thật sự quá trơ trẽn,hèn hạ biết bao nhiêu.Bây giờ cô không biết phải làm sao để cô thứ tha cho thằng anh đốn mạt này….