Yêu Anh Em Có Thể Không

Chương 18: Sự cố trên biển


Bạn đang đọc Yêu Anh Em Có Thể Không: Chương 18: Sự cố trên biển

 
Cả bọn đi hết mọi nơi của Bà Nà, Chơi đủ trò chơi. 2 ngày tuyệt vời cũng nhanh chóng trôi qua. Cả bọn lên cáp treo trở về Đà Nẵng. Sau 1 buổi tối nghỉ ngơi điểm tiếp theo cả bọn quyết định đi chính là Dana Beach Club công viên Sao biển, là khu giải trí tổng hợp gồm nhà hàng, sân khấu ca nhạc, trình diễn thời trang ngoài trời hằng đêm, khu thể thao bãi biển với các hoạt động ván lướt, canô kéo, Jetsky, thuyền buồm, dù bay….
 – Woa!!! Thik quá. – Nó và Vy reo lên thik thú.
 – Giờ chơi gì?? – Thảo hỏi.
 – Dù bay đi. – Kỳ đề nghị.
– Thôi, em sợ cái đó lắm – Vy chối ngay.
 – Vậy đi ca nô đi – nó đề nghị.
– Ok, vậy đi ca nô, Tháo xích cho 2 đứa này đi.- Thảo nói xong thì Kỳ lấy chìa khóa mở xích cho Vy và Phong.
– 1 cặp 1 canô, lên đi. Trên ca nô… Thảo và Kỳ thì thân thiết hết nói. Phong lái canô, Vy thì im lặng nhắm mắt thưởng thức gió biển. Nó thì dang 2 tay reo lên sung sướng. …. …

. Đột nhiên cái vòng trên cổ nó trật ra và rơi xuống mặt biển, nó la lên:
– Dừng lại, tôi bị rơi vòng.
Ngay tức thì canô dừng lạ, nó cúi đầu xuống như muốn nhặt, rồi vươn người với tay xuống, nó như chạm vào đc một cái gì đó nên vươn ra lấy cho đc. Thiên nhìn thấy vấn đề trước mắt:
– Để anh lấy… – Thiên nói chưa dứt lời thì nó rơi xuống nước rồi. ( mấy ng kia đi xa rùi nha ) Vốn là người phản ứng nhanh nhẹn, tức thì Thiên nhảy xuống và đã kịp đưa nó lên nhưng nó vì sợ mà ngất lịm. * Cũng chưa uống nhiều nước nên ko cần ép tỉnh lại nhưng theo anh Kỳ nói thì em sẽ bị cảm mất * – Thiên nghĩ rồi vừa lái canô về vừa gọi đt:
 – Đưa xe tới Dana Beach đón. Nhanh. – Thiên nói rồi tắt máy ntin cho Thảo: « Linh mệt, tụi em về trước, ko có gì nghiêm trọng nên đừng nói gì với anh Kỳ » Sau khi ntin xong thì vừa lúc một chiếc BMQ đen dừng trước mặt. Thiên bế nó, cả 2 đều ướt sũng:
– Về ksạn Tuấn Ngọc ( m.n để ý tên Tuấn Thiên và Ngọc Thảo nha, đây là chi nhánh nhỏ của ksạn nhà anh ) Trên xe… Thiên ngồi sát cửa sổ nhìn ra ngoài, để nó nằm trên đầu gối. Anh rút đt ra gọi:
– Thiếu gia có gì cần ạ??
– 1 bộ tôi thường dùng, 1 bộ tương tự cho nữ. All size. ( t.g mật bí kiểu đồ áo phông đen quần sóc đen ) đưa tới lễ tân ksạn Tuấn Ngọc cho cô 10p.
Đến nơi, anh bế nó vào thẳng phòng vốn dành riêng cho người nhà anh trong sự cúi chào đi kèm ngạc nhiên của tất cả m.n. Anh để cô nằm xuống trên giường. Lát sau lễ tân đưa đồ vào, anh cầm đồ đi thay, ko quên dặn:
 – Lau khô, rồi thay đồ cho cô gái đó giúp tôi.
– Vâng ạ.
Anh thay đồ xong quay lại phòng thì cô lễ tân đã rời đi. Nó nằm trên giường trong bộ đồ y hệt anh chỉ khác là đồ nữ. Thì ra họ lấy đồ đôi, họ hiểu nhầm ý anh, anh nghĩ nó cũng thik màu đen như anh nên nói họ lấy đồ đen cho nó, ai ngờ họ lấy đồ đô. Anh gọi cho thư kí:
– Thiếu gia có gì căn dặn.
– Tới phòng ta vừa vào. Khi thư kí tới anh đưa cho thư kí cái vòng:
– Làm 1 đôi kiểu này, hàng độc khắc chữ Thiên; Linh phía sau.
– Vâng ạ

Thư kí vừa ra khỏi phòng anh tới ngồi cạnh nó, lầm bẩm:
 – Tôi nhận ra em bắt đầu là người quan trọng.
Anh đang lướt đt xem lại những bức ảnh chung của cả 2 thì thấy nó bắt đầu tỉnh, mắt dần mở ra, nhìn 1 vòng xung quanh, nó hỏi:
– Đây là đâu anh?? Em ngủ khi nào vậy?
– Em làm rơi vòng xuống biển rồi cũng rơi theo. Anh vớt đc em ko vớt đc vòng.
– Tôi nhớ rồi nhưng… – nó nhìn xuống bộ đồ
– Ai đã thay đồ cho tôi?? – nó nghệt mặt hỏi.
– Con gái, ko phải anh. – Thiên cười.
– Sao anh với tôi lại mặc đồ đôi?? – nó hỏi, cảm giác vui vui.
– Em ko thik?? – Thiên hỏi lại.
– Ko, ko phải, tôi thik, chỉ thắc mắc thôi.

– Đc rồi, giờ đi ăn trưa. Thế rồi 2 người họ cùng đi ăn:
– Họ vẫn đang đi chơi hả anh??
– Uk.
– Ăn xong mình đi đâu??
– Mình?? – Thiên để ý từng chữ bất giác nở nụ cười.
 -….- Lại đơ – Cấm anh cười, ăn xong đi đâu?
– Công viên Châu Á.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.