(Yết-Ngưu) Em Mãi Mãi Là Của Anh

Chương 10: Tỏ tình


Đọc truyện (Yết-Ngưu) Em Mãi Mãi Là Của Anh – Chương 10: Tỏ tình

Như thường lệ, các tiết học diễn ra vô cùng nhàm chán
——————- Giờ về ——————-
-Ngưu à, có bạn nam nào nói muốn gặp bạn ở ngoài này- Thanh Hương (lớp phó của lớp) gọi
-Ngưu cũng có người để ý sao?- Mã cười khẩy
-Cậu muốn chết hả?- Ngưu nói xong, cốc đầu Mã 1 cái
-Đau quá à Ngưu Nhi!!- Mã xoa đầu- Vậy mình ra ngoài với Tiểu Song và Thiên Yết trước nha. Cậu nhớ ra nhanh đó- Cô vỗ vai cô bạn
Ngoài hành lang
~~
-Xin lỗi, nhưng bạn là ai và gọi mình ra đây có việc gì không?- Ngưu nhìn vào người con trai trước mặt
-Kim Ngưu à, mình thích cậu!- Người đó nói
-Thích mình??- Ngưu băn khoăn
– Đúng, mình thích cậu, thích sự đáng yêu, hồn nhiên và vô tư của cậu. Tên mình là Thiên Minh. Cậu có thể cho mình làm bạn trai cậu không?- Thiên Minh giơ bó hoa trước mặt Ngưu

Ngưu vẫn đang lưỡng lự, chưa biết trả lời như thế nào thì đã bị ai đó kéo đi. Cô đưa mắt ra đằng sau: T..h..i..ê..n Y..ế..t.
Yết kéo cô đi, bỏ mặc Thiên Minh đang đứng đó mà chẳng hiểu gì
-Này, khoan đã, bỏ tay tôi ra-Ngưu hét lớn, vùng mạnh tay ra nhưng vô ích
Lúc này, Yết mới buông tay cô ra, quay lại nhìn cô, nói:
-Từ giờ, không được gặp tên đó nữa
-Sao tôi phải nghe lời anh chứ?
-…- Yết im lặng
-Anh có quyền gì mà ra lệnh cho tôi chứ?- Ngưu vẫn tiếp tục nói lớn
-Bởi vì tôi thích…à không…tôi yêu em- Yết trả lời, nhìn vào đôi mắt của cô
Ngưu đứng khựng lại. Cô khẽ hỏi:
-Tại sao lại yêu tôi chứ? Tôi rất phiền phức, rất tham ăn. Mọi người nói tôi yếu đuối, nói tôi…- Ngưu nói, mắt cô ngấn nước.

Anh bỗng xen ngang câu nói của cô:
-Dù mọi người có nói thế nào về em đi chăng nữa, thì tôi vẫn yêu em, yêu cả những ưu điểm lẫn khuyết điểm của em. Nếu em yếu đuối, tôi sẽ ở bên cạnh và bảo vệ cho em. Nếu em thích ăn như vậy, tôi sẽ mua cho em những món mà em thích.. Tôi yêu em, không vì vẻ bề ngoài của em, tôi yêu tất cả mọi thứ thuộc về em- Yết đưa tay lên, xoa đầu cô
Ở cạnh anh, cô cảm thấy rất ấm áp, nhưng liệu cô có xứng đáng để được anh yêu như vậy? Cô vội đẩy anh ra xa, thật sự, cô không xứng đáng.
Anh càng tiến gần đến cô hơn, theo phản xạ, cô cũng bước lùi dần. Chẳng mấy chốc, cô đã ở sát tường, anh ép chặt cô vào đó. 1 tay ôm chặt lấy eo cô để cô không chạy thoát, tay còn lại khẽ nâng cằm cô lên. Mặt anh càng gần mặt cô
5…cm…..
2…cm….
Và…. hôn.
Kim Ngưu bất ngờ. Cô lấy tay đập liên tục vào ngục anh. Và cố đẩy anh ra.
Đôi môi ấy thật ngọt. Mình sẽ không bao giờ buông- Yết nghĩ thầm, anh dần mở mắt mình ra và thấy cô đang…..khóc. Những giọt nước mắt lăn dài trên má, anh vội buông cô ra. Cô ngồi xuống, ôm mặt khóc:
-Sao… vậy… chứ? T..ô..i đ..â..u x..ứ..n..g đ..á..n..g đ..ể đ..ư..ợ..c a..n..h y..ê..u n..h..ư v..ậ..y?- Cô khẽ nấc lên từng cơn
Nhìn người con gái mình yêu đang đau khổ như vậy, anh cũng ngồi xuống, ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng xoa đầu an ủi cô.
Anh hỏi nhỏ vào tai cô:
-Vậy em có yêu anh không?
Cô lau nhanh những giọt nước mắt, chỉ khẽ gật đầu. Anh lại cúi xuống, hôn vào đôi môi mềm, mọng của cô. Nhưng lần này, cô không chống cự lại, cô cũng chìm dần vào nụ hôn ngọt ngào đó.
(P/s: Hình trên là Yết-Ngưu nha~)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.