Y Sủng Cuồng Phi

Chương 64: Sóng Gió Thiên Hạ Lâu


Đọc truyện Y Sủng Cuồng Phi – Chương 64: Sóng Gió Thiên Hạ Lâu


Edit: Loli
Beta: Rika Nguyen
Thời tiết nóng bức như vậy nhưng Phong Nược Ngôn không hề để ý, vẫn cúi đầu chăm chú đọc sách, đến nay đã được hai ngày.
Ngày ấy sau khi cùng Hiên Viên Lưu Phong tách ra, trong lòng Phong Nhược Ngôn vẫn luôn có một tảng đà đè nặng!
Mấy ngày trời, nàng chuyên tâm ở lì trong Văn Uyên các tìm kiếm, đây là nơi cất chứa rất nhiều loại sách quý nằm phía tây hoàng cung, muốn tìm loại sách cổ nào cũng đều có thể tới đây!
Trải qua hai ngày tra tìm, nàng dường như đã đem toàn bộ sách trong này mang ra đọc qua một lần, vậy mà không tìm được một chút tin tức về Bích tuyền u liên!
Có lẽ bị ảnh hưởng bởi thời tiết, Phong Nhược Ngôn thấy trong người ngày càng nôn nóng!
Chẳng lẽ nàng đoán sai?
Không lẽ thật sự muốn nàng mở to mắt tìm nữ nhân kia về cho Hiên Viên Lưu Phong?
Không thể có chuyện đó ,hơn nữa Hiên Viên Lưu Phong cũng đã nói dù thế nào cũng không chấp nhận nữ nhân khác, nàng tin chàng!
Thế nhưng muốn nàng trơ mắt nhìn chàng chết?
Không, không thể, sẽ không có chuyện đó, Hiên Viên Lưu Phong? Nếu chàng là người bị Diêm Vương kia nhắm đến, vậy thì Phong Nhược Ngôn ta sẽ đấu với lão Diêm Vương một trận xem kết quả ra sao?
Trong mắt Phong Nhược Ngôn hiện lên tia kiên định, động tác trên tay càng nhanh hơn, trong lòng lại tự an ủi chính mình: Tiếp theo đây, có lẽ tiếp theo sẽ tìm được thứ mình muốn! Nhất định là như vậy!
……
Nửa ngày trôi qua, Phong Nhược Ngôn vẫn ở trong Văn Uyên các, chính lúc này dưới tay hé ra cuốn sách cuối cùng, trong mắt hiện lên sự không thể tin cùng vui sướng .
Nội dung trên đó không phải nhắc tới Bích Tuyền u liên hay sao?
Phong Nhược Ngôn tùy tiện lấy vạt áo lau lớp bụi trên mặt sách, tham lam nhìn nội dung trên đó!
Mặt sách cùng nội dung mấy trang đầu giống hệt những gì nàng đã biết ở kiếp trước, nhưng càng đọc tiếp, Phong Nhược Ngôn càng không nhịn được mà nhăn mặt! Bỏ qua những điều nàng đã biết, quyển này cũng không nói đến nơi Bích tuyền u liên sinh trưởng! Có điều tại mặt sau có lưu một đoạn thơ!
“Thiên trung thiên, chân trời hiện vạn hà!
Trên núi sơn, bạch sơn ôm ngàn thúy
Trong động động, hắc động thị trăm hỏa!
Tuyền trung tuyền, bích tuyền ủng u liên!”
Trong miệng Phong Nhược Ngôn nhẩm lại đoạn thơ! Rất rõ ràng, đoạn đầu bài thơ chính là nói tới nơi u liên sinh trưởng, nhưng nơi đó là ở đâu!
Thiên trung thiên? Trên núi sơn? Động trong động? Tuyền trung tuyền?
Thế giới này thật sự có nơi như thế tồn tại sao?
Trong đầu Phong Nhươc Ngôn có chút mơ hồ!
Không tự giác, trong đầu lại hiện ra bóng dáng tử y mà nàng luôn nhung nhớ! Nhu tình của chàng! Bá đạo của chàng! Tất cả đều luân phiên hiện ra trước mắt nàng!
Khóe miêng không nhịn được nở nụ cười, thần sắc trong mắt càng thêm kiên định!
Phong Nhược Ngôn nàng tin tưởng, thời đại này nếu đã xuất hiện độc Mỹ nhân lệ, mà vạn vật trong trời đất lại sinh tương khắc, như vậy, khẳng định cũng có bích tuyền u liên!
Không cần biết chỗ kia chỗ kia là nơi như thế nào, cho dù là địa ngục, Phong Nhược Ngôn nàng cũng nhất định phải đi tìm đến cùng!

Quân Dật Hiên nhìn thấy nụ cười khuynh thành của Phong Nhược Ngôn , cả người có chút ngơ ngẩn!
Hai ngày nay nàng đều ngây người ở tại trong cung, nàng đang tìm cái gì a?
Nàng đến đây, không phải hắn không biết, rõ ràng rất gần, nhưng hắn lại luôn phải kiềm chế chính mình không được nghĩ đến nàng, không đến nhìn nàng, bởi vì xung quanh họ luôn có rất nhiều tai mắt theo dõi, cho nên hắn phải hành động thật cẩn thận, tránh để kẻ khác có cơ hội thừa cơ gây hại!
Ngai vàng, thiên hạ!Tất cả là của hắn, hắn không muốn vứt bỏ, cũng không có chuyện sẽ chắp tay nhường cho kẻ khác!
Nhưng , càng không muốn nhớ, không muốn gặp, cuối cùng lại khiến hắn bỏ lại mọi việc để chạy tới đây, tất thảy chỉ vì muốn nhìn thấy nàng, người duy nhất làm hắn nhớ nhung!
Nhưng mà, Phong Nhược Ngôn? Nàng đang nghĩ tới ai?
Nàng vì ai mà tươi cười?
Nàng chăm chú tìm kiếm đều là vì người kia sao?
Muôn vàn suy nghĩ không ngừng xoay quanh trong đầu , ánh mắt tham lam không muốn rời, cứ thế nhìn nàng chăm chú! Trong lòng có một giọng nói không ngừng vang lên: Muốn nàng! Muốn nàng! Muốn nàng! Nàng phải là người của Quân Dật Hiên ……
Cảm giác có một ánh mắt nóng rực không ngừng nhìn mình, trong mắt Phong Nhược Ngôn đầy tức giận , từ từ đứng dậy, xoay người đối diện với tầm mắt Quân Dật Hiên, lười biếng nói “Không ngờ Hiên đế lại thích trò không tiếng động đứng sau lưng rình coi người khác làm việc ?”
Phong Nhược Ngôn vừa nói xong, Quân Dật Hiên mạnh mẽ phục hồi tinh thần ,thấy được sự tức giận trong mắt Phong Nhược Ngôn, trong lòng không khỏi có chút chua xót“Thực xin lỗi, ta không nghĩ sẽ quấy rầy đến nàng!”
Phong Nhược Ngôn sửng sốt“Xin lỗi? ” Quân Dật Hiên này tốt xấu gì cũng là vua của một nước! Thế nhưng lại nói xin lỗi nàng?
Rốt cuộc là muốn gì, trong lòng thầm than, Quân Dật Hiên tuy là vua một nước, thế nhưng mười mấy năm qua lại bị đủ loại ốm đau bệnh tật tra tấn thể xác và tinh thần, đối với hắn ngai vàng này có lẽ là một gánh nặng!
Nghĩ vậy, sắc mặt thoáng có chút dịu đi, lại không biết nói cái gì, đành phải hỏi “Ngươi đến đây có việc gì không ?”
Quân Dật Hiên nhìn ra thần sắc Phong Nhược Ngôn có điểm biến hóa, không khỏi cảm thấy vui vẻ, đồng thời giọng nói trong lòng kia càng gào thét mãnh liệt, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình thường, nhẹ giọng ôn nhu trả lời “Muốn gặp nàng thôi. Không có gì khác!”
Phong Nhược Ngôn nhíu mày, trong mắt hiện lên tia nhìn không hờn không giận!
Quân Dật Hiên lại nói tiếp “Chúng ta không phải bằng hữu sao?”
Toàn thân Phong Nhược Ngôn cứng ngắc , ngày ấy nàng chẳng qua chỉ là tiện miệng nói ra , không ngờ Quân Dật Hiên lại cho là thật, bằng hữu sao?
Tuy nàng không chán ghét Quân Dật Hiên, ngược lại cũng có chút hảo cảm! Thêm chút cảm thông! Hơn nữa bọn họ còn là động bọn hợp tác !
Thế nhưng bọn họ có thể trở thành bạn bè sao?
Phong Nhược Ngôn không biết, bởi vì nàng chưa từng có bạn!
Kiếp trước, người nọ vẫn dạy nàng “ Bạn bè thực ra chỉ là những kẻ cùng chung lợi ích nhất thời mà xuất hiện! Một khi không còn lợi ích, tình bạn đó liền kết thúc, càng thân càng dễ hại nhau!”
Nhưng nhìn đến cặp mắt chờ mong còn chứa tia bi thương của Quân Dật Hiên, Phong Nhược Ngôn lại có chút không đành lòng từ chối, cùng lúc đó giọng nói khẽ vang lên trong lòng nàng
“Đúng. Chúng ta là bạn bè, bạn bè tốt!” Phong Nhược Ngôn nói với Quân Dật Hiên, cũng như đang nói với chính mình!
Mà nàng lúc này không thể nghĩ tới, chính câu nói này, về sau lại mang đến cho chính mình thật nhiều bi thương như vậy!
Nàng càng không biết, vị đế vương trước mặt đây, giờ phút này nói muốn làm bạn bè của nàng, nhưng thực ra lại chưa bao giờ thỏa mãn vị trí một người bạn!
Cho dù là vô cùng vô cùng tốt……
Thời gian sau đó, hai người cùng nhau nói chuyện phiếm, giống như những người bạn bình thường!
Trong lòng Phong Nhược Ngôn cảm thán, thấy tiếc hận thay cho Quân Dật Hiên, nếu không phải vì hơn mười năm chịu ốm đau bệnh tật, hắn hẳn có thể mạnh ngang ngửa Hiên Viên Lưu Phong cùng Yến Tần Ngạo nha!
Mà ánh mắt Quân Dật Hiên nhìn Phong Nhược Ngôn càng phát ra lửa nóng mãnh liệt!

Sau đề tài nói chuyện của hai người không biết thế nào lại chuyển đến Thủy Ngạo Thiên!
“Nhược Ngôn, có chuyện này nàng chưa biết, hai ngày nữa là thời gian Thủy Ngạo Thiên giao quân lương, nhưng, tại buổi thượng triều hôm nay hắn lại đột nhiên yêu cầu cho thư thả thêm mấy ngày!” Quân Dật Hiên giống như lơ đãng nhắc tới!
Phong Nhược Ngôn sửng sốt, trong lòng vui mừng, như vậy Mục Thính Phong đã thành công? Như vậy……
Trong lòng Phong Nhược Ngôn có rất nhiều suy nghĩ, nhưng trên mặt giữ nguyên vẻ bình thản, không chút để ý hỏi ngược lại “Nói cho ta biết để làm gì?”
Tuy Quân Dật Hiên là bằng hữu, cùng chung một chiến tuyến, nhưng có một số việc theo nguyên tắc của nàng, nàng cũng không muốn cho hắn biết, việc này không liên quan tới sự tin tưởng!
“Ha ha, ta muốn nghe tính toán tiếp theo của nàng !” Quân Dật Hiên nghe được lời Phong Nhược Ngôn nói , trong mắt thoáng có chút thất vọng nhưng nhanh chóng được che dấu, không bị Phong nhược Ngôn phát hiện!
“Tính toán của ta?” Phong Nhược Ngôn suy tư nói!
Qua thật lâu sau, ánh mắt Phong Nhược Ngôn nhìn chằm chằm Quân Dật Hiên, hàm ý nói “Tính toán thì không có, nhưng ta nghĩ ngươi nên án binh bất động! Phải biết, đánh rắn là phải đánh dập đầu, sau đó mới đánh tới thân?”
Quân Dật Hiên suy nghĩ về lời nói của Phong Nhược Ngôn, sau đó ánh mắt chợt lóe, nửa ngày sau mới áp chế được cảm xúc kích động trong lòng, trầm ngâm nói “Được, ta nghe lời nàng!”
Phong Nhược Ngôn gật gật đầu, rồi sau đó thản nhiên cười nói “Tốt, như vậy, hợp tác vui vẻ!”
Quân Dật Hiên bị nụ cười trên mặt Phong Nhược Ngôn làm cho ngây người, không nói gì, lẳng lặng nhìn Phong Nhược Ngôn. Một lúc sau, đột nhiên nhớ tới chuyện gì, lo lắng nói “Ta đã được nghe chuyện ngày ấy nàng vào cung, tính tình Lạc Nhi rất ngang ngược, nàng phải cẩn thận một chút!”
Phong Nhược Ngôn nhíu mày, ngạc nhiên nói “Ngươi không trách ta làm cho muội muội bảo bối của ngươi hoảng sợ sao?”
“Nha đầu kia được nuông chiều, ngang ngược quen rồi, giờ cũng cần có người đến áp chế nàng! Huống chi, chúng ta là bạn bè, không phải sao?” Quân Dật Hiên tựa tiếu phi tiếu nói!
“Đúng rồi, hai ngày sau tại Thiên Hạ lâu sẽ diễn ra sự kiện tứ quốc tranh tài,văn nhân thư sĩ các nước đều sẽ có mặt so tài cao thấp, các kì trân dị bảo ngày đó đều được mang tới Thiên Hạ Lâu để giao bán, cái này bốn năm mới tổ chức một lần” . Thiên hạ đệ nhất môn phái rốt cục cũng khai mạc! Nhược Ngôn có hứng thú tham gia không?”
“Nha? Việc trọng đại như vậy, tất nhiên ta phải đi góp vui rồi !” Phong Nhược Ngôn thản nhiên trả lời!
Văn nhân nho sĩ so tài gcucjnho cái đống thơ ca nhàm chán này làm sao hứng thú bằng cuộc bán đấu giá kia chứ, đây chính là cơ hội tốt để vơ vét của cải nha! Phong Nhược Ngôn nàng sao có thể bỏ qua !
Chắc chắn lần này Thủy Ngạo Thiên cũng mượn cơ hội này để bắt lấy cọng cỏ cứu mạng nha!
****************
Tại Thủy phủ
Thượng triều kết thúc, trước ánh mắt khác thường của bách quan, Thủy Ngạo Thiên trở về nhà , đem Thủy Vũ Hinh hung hăng ép buộc một phen, trở lại thư phòng, tức giận vẫn không thể tiêu tan ! (loli: cái đồ cầm thú -.-)
Muốn ông ta làm sao hết hận đây?
Nghĩ đến cảnh tượng chính mình nhìn thấy đêm qua!
Lúc ấy liền khí huyết công tâm, miệng phun ra một ngụm máu lớn !
Đó chính là tương lai , là sản nghiệp lớn nhất của ông ta!
Vậy mà không báo trước một tiếng, toàn bộ đều không cánh mà bay!
Bảo ông ta làm sao có thể nhịn cơn giận này ?
“Tìm, không cần biết phải dùng tới cách gì, dù cho có lật tung cái kinh thành này, cũng phải tra xét thật kĩ cho ta, tóm cổ tên đó về đây , ta phải tra tấn hắn, cho hắn nếm mùi sống không bằng chết .Nếu tìm không được, các ngươi liền trực tiếp chết hết cho ta!”
Nét mặt Thủy Ngạo Thiên đầy sự giận dữ, trong mắt phủ kín tơ máu khiến người khác khiếp sợ, giọng nói âm ngoan phảng phất như đến từ địa ngục!
Hắn biết, nhất định là nữ nhân kia! Bởi vì lần trước để nàng đào thoát, cho nên nàng quay lại trả thù!

“Dạ, thuộc hạ tuân mệnh!” Trong bóng đêm , ẩn vệ của Thủy Ngạo Thiên trầm giọng nhận lệnh!
Con ngươi u tối của Thủy Ngạo Thiên mở to đầy tức giận , trong đầu suy nghĩ đến hoàn cảnh trước mắt!
Chuyện này, không thể để người kia biết!
Cho nên, quân lương đưa tên hoàng đế phế vật kia phải giao ngay!
Nhưng, phải lấy từ đâu đây……
Đột nhiên, trong đầu Thủy Ngạo Thiên có một tia sáng chợt lóe lên rồi biến mất!
Thiên Hạ lâu……
**************
Thụy vương phủ
“Doanh ca ca! Bọn họ thật quá đáng, tiện nhân Phong Nhược Ngôn kia khi dễ muội, mẫu hậu không giúp muội, hoàng đế ca ca lại không để ý tới muội! Ca ca nhất định phải làm chủ cho muội a!” Quân Lạc Nhi vẻ mặt ủy khuất, bản thân bị Phong Nhược Ngôn hành hạ, vậy mà hai người trước giờ vốn luôn yêu thương sủng ái, coi nàng như báu vật lần này lại không chịu giúp nàng , làm cho thiên chi kiều nữ như nàng phải chịu uất ức, liền chạy đến Thụy vương phủ khóc lóc kể lể!
Tuy rằng Quân Vân Doanh cùng Quân Dật Hiên đấu nhau đến mức ngươi sống ta chết, nhưng hai người bọn họ đối với vị công chúa duy nhất của vương triều này lại yêu thương vô hạn!
Ít nhất ở mặt ngoài là vậy!
Quân Vân Doanh đang ở thư phòng luyện chữ, từ thật xa đã nghe thấy giọng nói của Quân Lạc Nhi , lập tức buông bút, liền thấy Quân Lạc Nhi trực tiếp đẩy cửa thư phòng hắn.
“Khi dễ? Ai khi dễ muội?” Quân Vân Doanh đã sớm biết tính cách lỗ mãng của Quân Lạc Nhi nên không có trách cứ nàng , ngược lại hắn đối với câu khi dễ trong miệng Quân Lạc Nhi lại cảm thấy hứng thú.
Ai cũng đều nói trong cung có một tiểu ma nữ, ai nhìn thấy nàng đều phải đi đường vòng , hôm nay lại đến trước mặt hắn kể khổ, thực là hiếm thấy!
“Doanh ca ca, Phong Nhược Ngôn , ả khi dễ muội, còn quăng ngã muội, còn đem muội xuống miệng giếng nữa!” Vẻ mặt Quân Lạc Nhi vô cùng phẫn hận đem chuyện ngày ấy đều kể ra.
Đây tuyệt đối là nỗi nhục lớn trong đời nàng!
Phong Nhược Ngôn? Lại là Phong Nhược Ngôn!Thần sắc Quân Vân Doanh khẽ biến!
Một kế hoạch bỗng hiện ra trong đầu hắn!
Vì thế Quân Vân Doanh bắt đầu trấn an Quân Lạc Nhi một hồi, sau đó cuộc nói chuyện bất tri bất giác hướng tới trên người Hiên Viên Lưu Phong!
Mặt Quân Lạc Nhi ban đầu còn vẻ bực bội, sau dần trở nên ửng hồng!
Quân Vân Doanh nhìn bộ dáng Quân Lạc Nhi như vậy, trong lòng âm thầm cười lạnh, nhưng trên mặt vẫn vô cùng ân cần quan tâm !
“Mau nhìn xem, bảo bối Lạc Nhi nhà ta thật sự đã trưởng thành rồi,đây chẳng phải là biểu hiện ngượng ngùng của một cô nương sao?”
“Doanh ca ca, huynh dám cười muội, huynh thật xấu xa! Hừ, muội không thèm để ý tới huynh nữa !” Quân Lạc Nhi bị nói trúng tim đen, xấu hổ hướng Quân Vân Doanh cao giọng!
“Sao vậy, chẳng lẽ Lạc Nhi không muốn gả cho Hiên Viên vương gia? Haizz, thật là đáng tiếc, xem ra người làm ca ca này đã quá vội vàng chọn phu quân cho muội rồi !” Quân Vân Doanh giả vời tiếc hận nói!
“Không, Doanh ca ca, không phải vậy, muội từng thề rằng không phải Hiên Viên vương gia quyết không xuất giá.” Nghe Quân Vân Doanh nói ra lời này, Quân Lạc Nhi vội vàng nói ra quyết tâm của mình.
“A, nhỡ Hiên Viên Lưu Phong yêu người khác rồi thì muội phải làm sao đây ?” Quân Vân Doanh tiếp tục ám chỉ cho Quân Lạc Nhi!
Quả nhiên, sắc mặt Quân Lạc Nhi nháy mắt đen lại:“Ca ca, muội biết huynh muốn nói cái gì, hừ, lại là tiện nhân Phong Nhược Ngôn kia, ả dám quyến rũ Hiên Viên vương gia, muội nhất định sẽ không bỏ qua cho ả, hơn nữa muội sẽ làm cho Hiên Viên vương gia chỉ yêu thương một mình muội, Doanh ca ca, huynh đối với muội là tốt nhất , cho nên chuyện này huynh phải giúp muội! Huynh nhất định phải giúp muội!”
Từ rất nhỏ nàng đã hạ quyết tâm, nếu không được làm Hiên Viên vương phi, cả đời này nàng quyết không lấy ai khác. Cho nên không cho phép bất cứ kẻ nào phá hư hạnh phúc của nàng!
Vì vậy, tiện nhân Phong Nhược Ngôn kia nhất định phải chết!
Quân Vân Doanh thấy được thái độ khẩn trương của Quân Lạc Nhi thái độ, lập tức cười to nói “Lạc Nhi không cần vội, ta là ca ca của muội, không giúp muội thì giúp ai, nhưng là việc này cần bàn bạc kĩ hơn!”
“Vậy phải làm thế nào? Muội rất ghét Phong Nhược Ngôn, muội hận ả! Doanh ca ca, không phải huynhcòn thương nhớ đến ả ta chứ!” Quân Lạc Nhi nhìn thấy Quân Vân Doanh đang chần chừ, sắc mặt không hờn giận hướng về phía Quân Vân Doanh nói!
Lời Quân Lạc Nhi làm Quân Vân Doanh sửng sốt! Trong lòng có điểm không xác định!
Còn thương nhớ nàng sao?
Tia do dự trong mắt Quân Vân Doanh khiến Quân Lạc Nhi tức giận, nàng lập tức phẫn nộ quát “Doanh ca ca, huynh là tên ngốc sao? Làm sao huynh có thể giống Hiên ca ca, đều bị tiện nhân thấp kém kia mê hoặc? Chẳng lẽ huynh đã quên những gì trước đây ả làm với huynh sao?”

Lời Quân Lạc Nhi đã thành công đánh vỡ tia do dự trong lòng Quân Vân Doanh, nhớ đến ánh mắt đầy sát khí của Phong Nhược Ngôn , nghĩ đến chân mình còn chưa hồi phục, còn có Phong Nhược Ngôn bắt tay hợp tác cùng đối thủ không đội trời chung của hắn , trong mắt toàn bộ là tàn nhẫn!
Phong Nhược Ngôn, tất cả đều là ngươi tự tìm đến, đừng có trách ta vô tình!
“Đứa ngốc, không phải ca ca đã nói rồi, chuyện này cần bàn bạc thật kĩ, Phong Nhược Ngôn khi dễ muội, huynh nhất định giúp muội lấy lại công bằng, tốt nhất phải khiến nàng ta sống không bằng chết, không phải nàng hủy hoại Thủy Vũ Hinh sao? Vậy sao muội không học nàng ,cũng tìm người cấp cho Phong Nhược Ngôn……”
Đề nghị của Quân Vân Doanh khiến hai mắt Quân Lạc Nhi mở to, trong mắt tràn đầy nghi ngờ, lại hưng phấn hỏi:“Còn…… Còn có thể như vậy sao?”
“Đứa ngốc, có cái gì mà không thể , Phong Nhược Ngôn thất thân, tự nhiên Hiên Viên Lưu Phong sẽ không còn cần nàng ta nữa, sau đó ở buổi sinh thần của mẫu hậu muội hãy xin người làm chủ, đem muội ban hôn cho Đông Thần quốc Hiên Viên vương gia, việc này không phải sẽ thành sao!”
Khóe miệng Quân Dật Hiên lộ ra tia cười thâm độc, chỉ cần nghĩ đến ngày nào đó, bóng dáng đỏ rực quyến rũ kia ngoan ngoãn nằm dưới thân hắn, khuôn mặt tuyệt mỹ không ngừng thở gấp, toàn thân hắn như bị một ngọn lửa dục vọng thiêu đốt!
“Nhưng Phong Nhược Ngôn không phải kẻ dễ đối phó, chúng ta làm sao tiếp cận nàng?” Quân Lạc Nhi nghĩ đến thủ đoạn của Phong Nhược Ngôn ngày đó, trong lòng lo lắng nói!
“Không phải hai ngày nữa có một sự kiện tổ chức ở Thiên Hạ lâu sao? Hôm đó muội hãy tìm dịp cùng Phong Nhược Ngôn tranh cao thấp, sau đó hãy tìm cơ hội thích hợp ……” Quân Vân Doanh ghé vào tai Quân Lạc Nhi đưa ra kế hoạch của hắn!
Vẻ mặt Quân Lạc Nhi hiện sự hưng phấn, khó kiềm chế vẻ nôn nóng muốn thử!
Giữ chặt cánh tay Quân Vân Doanh, hưng phấn nhảy dựng lên“Doanh ca ca, huynh thật tốt quá, huynh quá tuyệt vời!”
“Ôi, có lẽ ca ca này phải nhanh giúp muội chuẩn bị đồ cưới rồi , huynh còn muốn sớm có cháu bế nữa nha!” Quân Vân Doanh che dấu sự chán ghét, yêu thương nói với Quân Lạc Nhi!
“Doanh ca ca! Huynh thật là!” Hai má đỏ bừng, Quân Lạc Nhi ngượng ngùng cúi đầu. Lòng càng hạ quyết tâm, nàng – nhất định phải gả cho Hiên Viên Lưu Phong .
Sinh thần của mẫu hậu sẽ là ngày nguyện vọng bấy lâu của nàng thành hiện thực, bất luận kẻ nào cũng không được phép ngăn cản!
Cùng lúc Quân Lạc Nhi đang vui sướng khi nguyện vọng sắp thành, Quân Vân Doanh lại lộ ra vẻ mặt vô cùng âm độc.
Hừ !Phong Nhược Ngôn, ngươi sống là người của ta, chết cũng phải là ma của ta, không cho phép ngươi mơ tưởng đến kẻ khác!
……
Thủy Phủ
Ngày ấy, sau khi chứng kiến Phong Nhược Ngôn giết chết Thủy Vũ Chiêu ở Thiên Hạ Lâu, Thủy Vũ Thần trở về hết sức kinh hãi, trong lòng bắt đầu tính toán! Hắn không biết tại sao Phong Nhược Ngôn lại to gan như thế, nhưng chắc hẳn sau nàng có chỗ dựa rất lón, nếu không sao lại dám đối đầu cùng Thủy gia.
Thông qua cái chết của Thủy Vũ Chiêu, việc luôn khiến hắn suy nghĩ lo lắng bao năm cuối cùng cũng thông suốt! Hắn – nhất định phải rời khỏi Thủy gia!
Thủy Ngạo Thiên, cha hắn là người quá nguy hiểm, độc ác cùng biến thái!
Nhưng hắn nên làm gì đây! Không thể cùng Quân Vân Doanh, hắn coi trọng thế lực của Thủy Ngạo Thiên hơn!
Hắn nên hợp tác với ai đây!
Đột nhiên,một cái tên chợt lóe lên trong đầu Thủy Vũ Thần !
Phong Nhược Ngôn!
Nàng rất thông minh, lại đủ tàn nhẫn, hơn nữa ngày đó nàng đã nói sẽ không bỏ qua cho Thủy gia!
Hắn thật băn khoăn, chưa nói đến chuyện nàng sẽ tin tưởng chính mình hay không! Bản thân hắn rất do dự, hắn còn rất sợ nàng!
Nàng là người đáng sợ!
Chỉ dựa vào tay không, nàng đem những người hôm đó đùa giỡn một trận kinh người
Tuy nhiên, nếu không lựa chọn bắt tay với nàng, hắn sẽ không còn con đường khác ?
Lúc này, một con chim bồ câu đậu xuống cửa sổ.
Thủy Vũ Thần lập tức chạy đến trước cửa sổ, nắm lấy rồi rút ra mảnh vải cài bên chân con chim mở ra xem, sắc mặt biến hóa cực lớn, chợt nở nụ cười “Xem ra chính mình chỉ có thể đi theo Phong Nhược Ngôn !”
Con đường phía trước hắn phải suy nghĩ thật cẩn thận! Không được nóng vội, phải hết sức nhẫn lại
Còn có Thiên Hạ lâu!
Về sau còn có thể tồn tại sao?
Nghĩ vậy, Thủy Vũ Thần bỗng nhiên thở dài!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.