Y Sủng Cuồng Phi

Chương 5: Vùi Hoa Dập Liễu


Đọc truyện Y Sủng Cuồng Phi – Chương 5: Vùi Hoa Dập Liễu


Sau một lát.
“Công…… Quỳnh Hoa công chúa có gì phân phó?”
Tần Hải nhìn Phong Nhược Ngôn trước mặt che hồng sa, nhìn không rõ biểu tình, nhưng hắn vẫn cảm giác như lâm đại địch.
Phong Nhược Ngôn nghĩ hiện tại bộ dáng này của nàng rất yêu nghiệt , đây đúng là một điều rắc rối. Nhưng muốn nàng trang điểm ? Nàng thật không chịu được . Vì thế liền dùng cái khăn này để che mặt.
Thiên Thần đại lục cũng không cấm nữ tử ra ngoài, nhưng các tiểu thư chưa lấy chồng ra ngoài đều mang khăn che mặt nên cúng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
Cửu Nguyệt vẻ mặt đắc ý, Tần quản gia đang bất an tới.
Trong lòng nàng đối với Phong Nhược Ngôn thật sự là sùng bái đến cực điểm, Tần quản gia kia thật đúng là như lời công chúa nói, đối với nàng rất cung kính .

Hiện tại Tần Hải đâu dám làm điều gì gây bất lợi cho mình đâu?
Nếu không phải hắn phát hiện thân dưới của mình bị vô dụng , nếu có người chữa được, hắn ước gì tránh xa hai cô nãi nãi này.
Lúc ấy hắn mới nhớ đến sắc mặt kia của Phong Nhược Ngôn là có ý gì, cũng nghĩ tới thân thể khi rốt cuộc đã xảy ra chuyện khác thường gì. Trong lòng hoảng sợ, hắn còn chính trực tráng niên nha, còn chưa có thú lão bà , càng đừng nói về sau , nếu phía dưới của hắn bị hủy…… Hắn nên……
Hắn đã tìm đại phu bên ngoài xem qua, nhưng lại vô dụng nha, hắn muốn tìm đến Phong Nhược Ngôn, nhưng lại không dám, hắn cũng không dám quên Phong Nhược Ngôn lạnh lùng tới mức nào.
Giờ này, hắn thấy nha đầu Cửu Nguyệt nói Phong Nhược Ngôn triệu kiến hắn, hắn thật hoảng sợ, hắn thật sự sợ cô nãi nãi kia . Nhưng hắn lại chờ mong, hắn biết Phong Nhược Ngôn nhất định có biện pháp chữa khỏi cho chính mình .
Cuối cùng hắn cắn răng một cái, vì tuổi già sau này của mình, hắn nhịn .
Phong Nhược Ngôn thấy sắc mặt Tần quản gia biến đổi liên tục, tựa tiếu phi tiếu hỏi “Xem ra Tần quản gia đã khôi phục rồi a?”
Tần Hải trong lòng tức muốn hộc máu: “ Hắn làm sao mà khôi phục được, cũng không biết vị này tổ tông này dùng phương pháp gì, ngoại trừ vết thương trên mặt,mọi chỗ khác đều không thấy dấu vết, nhưng toàn thân chỗ nào cũng đều đau nhức, đau đến chết đi sống lại.
Nhưng hắn vẫn không dám nói thêm điều gì , chỉ nói: “Đều là phúc đức của công chúa, công chúa có thể giúp ta chữa khỏi bệnh này……” . Tần Hải nhờ nàng khôi phục lại công năng phía dưới , nhưng thật sự là khó có thể mở miệng. Trong lúc nhất thời hắn nói chuyện có chút ấp úng , mặt mày đỏ bừng.
Phong Nhược Ngôn biết hắn nói cái gì, phất tay nói: “Ta muốn thấy vương gia các ngươi, ngươi sắp xếp cho ta đi. Gặp ngay bây giờ.”
“Này……”
Tần Hải vừa nghe Phong Nhược Ngôn hiện tại muốn gặp vương gia, có chút khó xử , không nói vương gia hiện tại đang gặp khách, hắn bình thường đi theo bên người vương gia, chỉ biết vương gia cũng chán ghét Quỳnh Hoa công chúa, hiện tại……
Tần Hải cắn răng một cái, Phong Nhược Ngôn hiện tại là không thể đắc tội , vương gia bên kia có trách tội, hắn sẽ nghĩ biện pháp sau…
“Công chúa, ngài hiện tại theo ta đến phòng tiếp khách đi. Bất quá, vương gia hiện tại đang tiếp khách, ngài đi qua nói chuyện gì đều cẩn thận chút.” Tần Hải chủ động nói cho Phong Nhược Ngôn một ít tin tức, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện cũng không nên trách tội lên đầu hắn là được.

“Tiếp khách? Đối phương là loại người nào?” Phong Nhược Ngôn giống như vô tình hỏi.
“Hồi công chúa, là Bắc Triệt Lạc vương Yến Du Trần, hắn với vương gia cũng không có giao tình gì nhiều, nhưng tháng này chính là sinh nhật đương triều thái hoàng thái hậu, các quốc gia đều khởi hành đến Tây Lưu hạ thọ, Lạc vương chắc cũng chỉ tùy ý đến Thụy vương phủ dạo chơi mà thôi.” Tần Hải đem suy nghĩ của mình nói cho nàng biết.
“Ân!” Phong Nhược Ngôn gật đầu, Tần Hải coi như thức thời, ý nghĩ cũng coi như thông minh, cũng có thể coi như là một nhân tài.
“Chỉ cần ngươi không phản bội ta, một tháng sau, thân thể ngươi sẽ hoàn toàn bình phục, nếu phản….. Ngươi tự nhiên biết hậu quả.”
Tần Hải vừa nghe, tâm nhất thời buông xuống, lập tức quỳ xuống hướng Phong Nhược Ngôn cảm tạ đến rơi nước mắt.
“Tiểu nhân biết, tiểu nhân nhất định nghe theo phân phó của công chúa.”
Chê cười, còn dám đắc tội nàng? Về sau hắn sẽ tránh xa nàng, xa thật xa.
Phong Nhược Ngôn cũng không để ý đến hắn, xoay người hướng ra phía ngoài, Tần Hải thấy Phong Nhược Ngôn đi ra ngoài, vội vàng đi trước, vì nàng mở đường.
Trải qua một tòa trang viên, các loại hoa đua nhau khoe sắc, bên cạnh còn có một cái hồ nhỏ, phía trên có một tòa đình, cửu chuyển vu hồi, trong hoa có nước, trong nước ánh hoa.
Phong Nhược Ngôn trong lòng cảm khái, Thụy vương gia này thật biết hưởng thụ, xem ra là một người yêu cả hoa lẫn mỹ nữ.

“A, đây không phải là vương phi của chúng ta hay sao? Sao nay lại lấy khăn che mặt thế kia? Hay là sợ khuôn mặt kia dọa mọi người chết mất nên mới che sao?”. Một âm thanh bén nhọn của một nữ nhân truyền đến, rồi sau đó là một tràn tiếng cười cùng tiếng bước chân.
Phong Nhược Ngôn nhíu mày, xoay người nhìn thoáng qua Cửu Nguyệt, thấy sắc mặt Cửu Nguyệt phẫn nộ, rồi sau đó đảo mắt nhìn về phía Tần Hải.
“Công chúa, người đến là sườn phi Lạc Lâm Hi, là Đông Thần quốc đưa tới hòa thân . Những người khác là các thị thiếp.”
Tần Hải lạnh cả người, hắn như thế nào không nghĩ tới nhóm nữ quyến của vương phủ lúc này lại đang ngắm hoa ở đây? Bằng không đánh chết hắn cũng không dám mang Phong Nhược Ngôn đi lối này.
Như thế rất tốt, sườn phi, thị thiếp các ngươi bắt nạt Quỳnh Hoa công chúa trước kia. Nhưng Quỳnh Hoa công chúa hiện giờ thì không phải kẻ cho các ngươi bắt nạt. Này……
Không đợi hắn nghĩ ra biện pháp, đã thấy một đám nữ nhân kiều diễm, cho rằng so với trong viện hoa còn kiều diễm hơn hướng tới Phong Nhược Ngôn.
Trong lúc nhất thời, trong vườn hoa tràn ngập mùi son phấn, át cả mùi của hương hoa.
Thật đúng là một đám oanh oanh yến yến, một đám hoa, nhìn thật chói mắt. Nghĩ đến nàng trước kia cũng ăn mặc trang điểm như thế, trong đầu Phong Nhược Ngôn lạnh hẳn đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.