Đọc truyện Y Phẩm Phong Hoa – Chương 293: Cảnh giới thay máu
Editor: Nguyetmai
“Thứ chó má này, ngươi là cái thá gì mà dám xen vào việc của bọn ông đây!”
Cuối cùng thì giờ phút này, gã đàn ông to lớn che mặt cầm đầu đám người cũng đã tỉnh táo lại, gã nhìn dáng người gầy gò, làn da mịn màng và khuôn mặt trái xoan thanh tú, cùng với cơ thể chẳng có chút dao động linh lực nào của Hột Khê, ngay lập tức gã cười phá lên khinh thường, chẳng còn sợ hãi như lúc nãy nữa.
“Chẳng qua chỉ dựa vào chút pháp bảo chẳng cần dao động linh lực, mà đã muốn giành kèo trên trước mặt bọn ta à, nằm mơ đi!”
“Ta chưa nói với ngươi sao. Ta là tu sĩ luyện thể đạt cảnh giới thay máu, những võ giả tu linh bình thường dù có sử dụng pháp bảo đi chăng nữa cũng đừng hòng sống sót dưới tay ta!”
Vừa dứt lời, trên người gã đàn ông to lớn che mặt kia đột nhiên bộc phát khí thế sắc bén nặng tựa Thái Sơn, khắp người gã cũng được bao phủ bởi ánh sáng màu cam.
Ở thế giới này, đa phần các võ giả đều chọn hướng tu linh, song cũng có số ít võ giả tố chất linh căn yếu kém, cuối cùng phải chọn luyện thể.
Quá trình tu luyện thể chất gian khổ và truân chuyên gấp trăm ngàn lần so với tu linh, hơn nữa rất có khả năng chẳng sống qua nổi hàng chục, hàng trăm năm, cuối cùng chỉ có thể chết già như những người bình thường. Vì thế, ngoại trừ thể loại dị thường như Nam Cung Dục thì cơ bản chẳng ai có thể tu luyện song song linh lực và thể chất.
Cảnh giới luyện thể tổng cộng chia thành đổi gân, thay máu, tẩy tủy, tôi cốt, đầu thai thay cốt, lột xác, mình đồng da sắt. Đừng thấy cảnh giới thay máu ở mức thấp mà xem thường, muốn đạt được cảnh giới này thì cần phải mất hai mươi mấy năm tu luyện cực khổ. Một khi đột phá “thay máu” thì sẽ có thể sánh với thực lực của Trúc Cơ kỳ hạ kỳ.
Cũng khó trách gã đàn ông to lớn che mặt kia tự cao đến thế, cho rằng Hột Khê không thể dùng linh lực thì tuyệt đối không phải là đối thủ của gã.
Hột Khê thấy trên người gã tỏa ra ánh sáng cam, trong giây lát ánh lên vẻ khá kinh ngạc và tò mò.
Đương nhiên không phải do sợ sệt khả năng của gã mà là đang nghĩ đến sự khác biệt giữa phương pháp luyện thể của thế giới này và phương pháp Hột Khê dùng để huấn luyện bọn Hề Giáp.
Mặc dù hiện tại bọn Hề Giáp đang tiến bộ thần tốc, song lại chưa có hướng thăng cấp tốt hơn, nếu như cô có thể kết hợp với công pháp luyện thể thì phải chăng có thể khiến bọn hắn nâng cao hơn bây giờ rồi!
Gã đàn ông to lớn che mặt thấy trên mặt Hột Khê lộ vẻ ngạc nhiên thì không kìm được càng thêm đắc ý, giơ chiếc rìu lớn lên trời, “Nếm thử rìu lớn của ta đây!”
Một tiếng nổ rền vang, sương trắng dập dờn, nhất thời chẳng thể trông rõ tình hình chiến đấu của hai người họ.
Có điều mấy tên đàn ông tráng kiện còn lại hết sức tin tưởng vào đại ca của bọn chúng, không kìm được lớn tiếng trêu đùa: “Đại ca, nhớ giữ mạng cho cái tên kỹ nam kia nhá, tiểu đệ xinh đẹp như thế, bọn đệ chẳng ngần ngại chơi đùa cùng hắn đâu!”
“Cho dù đại ca chặt tay chặt chân hắn cũng nên chừa khuôn mặt trái xoan xinh đẹp kia lại, sưu tầm làm chiến lợi phẩm cũng được. Ha ha ha…”
Tiếng cười tục tĩu, tàn nhẫn của đám đàn ông khiến thiếu nữ đang co rúm bên cạnh run lẩy bẩy, nước mắt tuyệt vọng rơi lã chã.
Nếu như thiếu niên này chết rồi, kết… kết cục của cô ấy ắt hẳn sẽ thảm thiết cùng cực. Hơn nữa, do cứu cô mà người thiếu niên kia mới… mới…
Đột nhiên, mắt thiếu nữ bất chợt trừng lớn, ngơ ngác nhìn về phía trước.
Màn sương vốn quay cuồng dần dần lắng lại, thậm chí tựa như không cam lòng rơi xuống, cuối cùng như thể đang bị thứ gì đó cuốn lấy hấp thụ.
Ngay sau đó, cô ấy trông thấy chàng thiếu niên áo trắng kia thong thả bước đến, tay phải hắn quấn dây tử đằng màu tím, tay trái cầm một cái đầu người, cái đầu người ấy đang nhỏ máu tí tách, song quần áo của thiếu niên lại chẳng dính bụi trần, tựa như tinh linh tinh khôi không có thực, lại vừa tựa như một vị thần bàng quan nhìn xuống chúng sinh từ trên cao.