Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 338


Đọc truyện Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng – Chương 338

Lăng Xuyên trốn trong Linh Tháp, ăn vào đan dược.

Trang Yêu Nguyệt nhìn chằm chằm vào động tĩnh đám người Lăng Xuyên, việc Lăng Xuyên lấy được đan dược, Trang Yêu Nguyệt nhất thanh nhị sở, nhưng không biết phải làm thế nào.

Trang Yêu Nguyệt siết chặt tay, Lăng Xuyên chiếm được Thánh Linh Đan, sợ rằng thực lực sẽ tăng lên, đến lúc đó, đám người kia liền càng khó đối phó.

Nghĩ đến Thánh Linh Đan, trong lòng Trang Yêu Nguyệt cực kỳ hâm mộ, Thánh Linh Đan là đan dược cửu cấp khó được có thể đề cao tu vi võ thánh, nàng còn chưa từng dùng.

Nếu như mình có được Thánh Linh Đan, vậy tu vi của mình cũng sẽ tăng lên.

Trang Yêu Nguyệt lắc lắc đầu, bỏ suy nghĩ này qua sau đầu. Vừa rồi nàng không có động thủ, đan dược này hẳn đã bị Lăng Xuyên dùng, đã không còn kịp.

Đồ vật trong mỗi tòa phân điện đều là bất đồng, bên trong tòa phân điện mà nàng đi tới kia, tất cả đều là một ít rác rưởi. Đan Cốc đúng là một đám phế vật, chọn trúng đường rất tốt, đáng tiếc lại không thông qua, tiện nghi đám người Mộ Thần.

Trong Linh Tháp, Diệp Thạch ôm Đại Bảo Tiểu Bảo, như có điều suy nghĩ.

“Nghĩ cái gì mà nhập thần như thế?” Mộ Thần có chút trêu chọc hỏi, Thạch Đầu nhà hắn luôn không quá thích động não.

Diệp Thạch ngẩng đầu liếc mắt nhìn Mộ Thần, nói: “Ta suy nghĩ người Đan Tháp bây giờ là tình huống nào?”

“Người Đan Tháp?” Mộ Thần hơi nhăn mày.

Diệp Thạch gật đầu, nói: “Đan Tháp đưa vào đây mười người, trong này hẳn là có người không phảitộc nhân Mệnh Tộc.”

Mộ Thần nói: “Cái đó khẳng định.” Thế lực Mệnh Tộc dù lớn cũng không có khả năng một tay che trời. Lần này Đan Tháp mang tới mười người, hẳn là trong đó có năm người là người của các thế gia luyện dược sư.

“Ngươi cảm thấy, người Đan Tháp có thể đã chết rồi không?” Diệp Thạch hỏi.

Nghe được Diệp Thạch nói vậy, tâm Mộ Thần đột nhiên trầm xuống: “Có khả năngnày.”


Cho dù hiện tại không chết, Trang Thiên Dương, Trang Yêu Nguyệt cũng sẽ không mang người ra. Dù sao tính thế nào cũng là một con đường chết, Trang Thiên Dương và Trang Yêu Nguyệt tuyệt đối sẽ không để cho người còn sống đi ra.

Những người này từng tiếp xúc với Trang Thiên Dương cùng Trang Yêu Nguyệt, hẳn là sẽ nghi ngờ. Bọn họ là Mạc Ly Huyền và Cừu Tranh Vanh mời tới, người thế gia luyện dược sư hẳn là sẽ nghi ngờ tới Cừu Tranh Vanh cùng Mạc Ly Huyền.

“Mệnh Tộc không phải là thứ gì tốt, nếu thật giết người, bọn họ cũng sẽ không thừa nhận.” Diệp Thạch nhíu mày khẽ thở dài.

Mộ Thần gật đầu, đúng là vậy, nếu Mệnh Tộc giết người, vậy bọn hắn nhất định sẽ vu oan đến trên đầu bọn họ.

Chết tiệt! Mệnh Tộc am hiểu nhất chính là thay mận đổi đào, vu oan hãm hại.

Mộ Thần cúi đầu, thầm nghĩ có lẽ những người này đã chết.

Nghĩ đến đây, tâm Mộ Thần liền trầm xuống, tuy rằng trong bí cảnh không truyền tin tức ra ngoài được, nhưng mà nếu như những người này chết, như vậy hồn bài của bọn họ ở bên ngoài liền sẽ vỡ vụn.

Một khi mấy người đó tử vong, những tên ngu xuẩn bên ngoài nhất định sẽ hoài nghi là bọn họ hạ thủ, dù sao quan hệ giữa Đan Tháp cùng Bạch gia cũng không tốt lắm.

Mộ Thần siết chặt tay, có lẽ ngay từ đầu Đan Tháp mang năm người đó tiến vào chính là có ý đó, ngay từ đầu Mệnh Tộc đã không tính để những người này còn sống đi ra ngoài.

Nếu như hắn đoán không lầm, bên ngoài người Mệnh Tộc đã làm khó dễ với Bạch gia, cũng không biết hiện tại tình huống bên ngoài như thế nào.

Diệp Thạch nhìn thấy Mộ Thần cau mày, trong lòng nhịn không được có chút bất an.

“Làm sao vậy? Có phải là ngươi nghĩ tới điều gì?” Diệp Thạch lo lắng hỏi.

Mộ Thần lắc lắc đầu: “Không có.”

Bạch gia là đại tộc vạn năm, nội tình thâm hậu, không phải ai cũng có thể dễ dàng lay động.

Vô luận bên ngoài xảy ra chuyện gì, bọn họ hiện tại đang ở trong bí cảnh, chung quy không thể làm gì được, chuyện hắn bây giờ có thể làm chính là mau chóng tăng lên thực lực.


Trang Thiên Dương chết, Mệnh Tộc khẳng định sẽ nhắm ánh mắt ngay hắn, khi hắn đi ra ngoài, áp lực phải đối mặt chỉ sợ không nhỏ.

“Không cần suy nghĩ nhiều quá, cố gắng tăng lên thực lực là được rồi.” Mộ Thần nói với Diệp Thạch.

Diệp Thạch gật đầu, trịnh trọng nói: “Ta hiểu.” Diệp Thạch nghĩ rằng mình bây giờ là người có bảo bảo, mình phải bảo vệ tốt bảo bảo, mà không phải luôn dựa vào Mộ Thần bảo hộ.

… …

Vài ngày sau.

Thương thế Bạch Thần Tinh đã khôi phục hoàn toàn, linh hồn lực không lùi mà tiến.

Lăng Xuyên hoàn toàn hấp thu dược lực, tăng tới trình độ võ thánh tam tinh.

Mắt thấy Bạch Thần Tinh khôi phục cùng Lăng Xuyên thăng cấp, Mộ Thần rốt cục quyết định khai lô luyện chế Phản Linh Đan.

Trang Yêu Nguyệt phát hiện Mộ Thần luyện chế Phản Linh Đan, rốt cục vẫn nhịn không được mà ra tay.

Kiêng kị thực lực của mấy người kia, Trang Yêu Nguyệt không có trực tiếp ra tay, mà là thuần hóa một con yêu thú bát cấp hậu kỳ ra tay với Bạch Thần Tinh. Thế nhưng con yêu thú đó lại bị Bạch Thần Tinh dùng một chiêu miểu sát thành tro, Diệp Thạch nhìn thấy thế thẳng hô lãng phí.

Trang Yêu Nguyệt xa xa nhìn, cảm thấy lạnh cả người, cân nhắc hồi lâu, Trang Yêu Nguyệt vẫn là đánh mất suy nghĩ trở ngại Mộ Thần luyện đan.

“Tộc lão trở lại rồi? Bên ngoài không xảy ra chuyện gì chứ?” Mạc Ly Huyền bất an hỏi thăm.

Trang Yêu Nguyệt khôi phục thương thế khiến Mạc Ly Huyền cùng Cừu Tranh Vanh thở ra một hơi, thế nhưng sau  khi Trang Yêu Nguyệt khôi phục thương thế, sắc mặt lại càng ngày càng khó coi.

Trang Yêu Nguyệt siết chặt tay, Bạch Thần Tinh vừa ra tay Trang Yêu Nguyệt liền rõ ràng, Bạch Thần Tinh đã khôi phục rồi.

Sao lại khôi phục nhanh như vậy? Rõ ràng không nên nhanh như vậy được! Lúc ấy nàng dùng linh hồn công kích, tạo thành bao nhiêu thương tổn đối với Bạch Thần Tinh Trang Yêu Nguyệt vẫn biết. Nhưng mà Bạch Thần Tinh nhanh như vậy lại tựa như một người chưa từng xảy ra chuyện gì. Trên thực tế, không chỉ là Bạch Thần Tinh, tu vi đám người Mộ Thần, Diệp Thạch cũng tăng lên quá nhanh, nhanh tới mức có chút không bình thường.


Trang Yêu Nguyệt cắn môi. Là Linh Tháp! Nhất định có liên quan tới Linh Tháp!

Trang Yêu Nguyệt siết chặt tay, cách lúc Đan Điện mở ra còn có nửa năm, đám người kia tiến cảnh nhanh như vậy, không biết đến cuối cùng nàng có bị người ta bắt lấy không.

Trang Yêu Nguyệt cười lắc lắc đầu, đem lo lắng không thực tế trong lòng quăng ra ngoài. Nàng dầu gì cũng là một võ thánh, kiêng kị mấy tiểu bối thành như vậy cũng quá buồn cười.

… …

Mộ Thần vì luyện chế Phản Linh Đan mà làm rất nhiều chuẩn bị. Quá trình luyện chế Phản Linh Đan coi như thuận lợi, Mộ Thần một lò luyện chế ra sáu viên Phản Linh Đan.

Diệp thạch nhìn thấy từng viên đan dược mượt mà kia, cuối cùng trong lòng đặt xuống tảng đá lớn, Bạch Thần Tinh cũng là thở lớn ra một hơi.

Phản Linh Đan thành công xuất lô, Bạch Thần Tinh khôi phục thực lực, thực lực Lăng Xuyên nâng cao một bước.

Diệp Thạch cảm thấy mỗi ngày trôi qua càng trôi chảy.

Bạch Thần Tinh thật cẩn thận thu hai viôn Phản Linh Đan.

“Mộ Thần quá lợi hại, ta biết ngươi nhất định có thể cứu mẫu phụ mà.” Diệp Thạch hết sức vui sướng nói.

Mộ Thần cười: “May mắn cuối cùng không làm nhục mệnh.”

“Mộ Thần, lúc vừa rồi ngươi luyện đan có một conyêu thú bát cấp xuất hiện, tựa hồ là có người cố ý thả ra.” Diệp Thạch rầu rĩ nói.

Lãnh quang trong mắt Mộ Thần bắn ra bốn phía. Lúc hắn luyện đan Lăng Xuyên vẫn luôn phóng thích uy áp, yêu thú đối với nguy hiểm luôn là mẫn cảm nhất, sao lại thẳng hướng lại đây.

“Yêu thú kia có thể là khế ước thú của Trang Yêu Nguyệt, được phóng ra thăm dò.” Mộ Thần nói.

Bạch Thần Tinh lúc ấy một chiêu miểu sát yêu thú kia thành tro, đại khái là muốn hạ một mã uy cho nữ nhân kia.

Diệp Thạch quỷ dị cười: “Nữ nhân kia bị phụ thân dọa phá mật, ngay cả mặt mũi cũngkhông lộ.”

Mộ Thần nói: “Vậy sao, nhạc phụ thật lợi hại.”


Trong mắt Diệp Thạch hiện lên sát khí, “Cũng không biết nữ nhân kia trốn ởđâu, bí cảnh lớn như vậy, thực lực bây giờ của chúng ta cũng đủ nghiền áp nữ nhân đó, nếu dám xuất hiện, chúng ta liền đánhchết nữ nhân đó.”

Mộ Thần híp mắt, tuy rằng bây giờ đánh chết Trang Yêu Nguyệt còn không quá khả năng, nhưng tương lai lại rất có hy vọng.

Trang Yêu Nguyệt chỉ có một mình, tại trong bí cảnh luyện chế đan dược cũng không dám, bọn họ lại có sáu người, muốn làm gì cũng rất tiện, với lại thời gian càng dài, thực lực của bọn họ cũng sẽ không ngừng bay lên, Trang Yêu Nguyệt sẽ mệt mỏi, muốn nghiền áp Trang Yêu Nguyệt cũng không phải không có khả năng.

Khúc Khôn đi tới nói: “Có thể Trang Yêu Nguyệt trốn vào trong cung điện đi.”

“Cung điện?” Diệp Thạch nghi hoặc.

Khúc Khôn gật đầu: “Đúng vậy. Nàng từ tòa cung điện nào tới thì tránh ở trong tòa cung điện đó.” Đại môn cuối cùng của cung điện chỉ nhận người mở ra nó, Trang Yêu Nguyệt mở ra đại môn đó, chỉ có nữ nhân đó mới tự do xuất nhập được.

Nguyên bản tránh ở trong cung điện là vạn vô nhất thất, nhưng hiện tại Lăng Xuyên có thể phá hư đại môn cung điện, như vậy…

“A Khôn, ngươi thật thông minh.” Lăng Xuyên đầy sùng bái nói với Khúc Khôn.

Khúc Khôn đen mặt: “Không liên quan tới ngươi.”

Lăng Xuyên có chút buồn rầu nói: “A Khôn à,con của chúng ta đều lớn như vậy, nói không chừng lại sắp có thêm, ngươi đừng cứluôn cự nhân ngoài ngàn dặm như vậy được không.”

Khúc Khôn: “…”

Bạch Thần Tinh cúi đầu, ngoại giới đồn đãi Lăng Xuyên lạnh lùng vô tình, nói năng thận trọng, ý chí sắt đá. Kỳ thật thì sao? Kỳ thật thì đây chỉ là một hỗn đản so với đăng đồ tử còn đăng đồ tử hơn!

Bạch Thần Tinh nhìn thoáng qua Khúc Khôn, thầm nghĩ Khúc nhạc phụ bị người như vậy coi trọng, ngài thật sống không dễ dàng mà!

“Chúng ta hiện làm gì?” Diệp Thạch hỏi.

Lăng Xuyên cười nói: “Đốt đại môn! Giờ chúng ta đốt nó, không nói chính đại mônnày có thể phân giải ranguyên liệu luyện khí trân quý, chỉ riêngđồ vật bên đại môn thôi cũng là vô giá rồi.”

Diệp Thạch liên tục gật đầu: “Đúng thếđúng thế…”

“Nói không chừng đốt đại môn còn có thể đốt ranữ nhân Trang Yêu Nguyệt kia ra, cho dù không đốt ra Trang Yêu Nguyệt, thì thân phận của tháp chủ Đan Tháp và thái thượng trưởng lão hẳn là cũng xa xỉ.” Lăng Xuyên thản nhiên mà cười nói.

Diệp Thạch như ở trong mộng mới tỉnh: “Đúng vậy! Mạc Ly Huyền cùng Cừu Tranh Vanh còn chưa có lộ mặt đâu, chắc chắn là đã bị nhốt trong một đại môncuối cùng ra không được, cũng có có thể là làm rùa đen rút đầu, đương nhiên khả năng ra không được lớn hơn một chút.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.