Đọc truyện Xuyên Việt Chi Luyện Thạch Giả – Chương 65
Truyền thừa Diêu Linh bởi vì buổi đấu giá của Nhược Thủy mà trở nên nổi tiếng trong tầng lớp thượng tầng. Đương nhiên nổi tiếng thì nổi tiếng, những tiền sảnh vẫn vắng vẻ như trước.
Xã hội thượng tầng tính toán còn kĩ càng hơn người bình thường rất nhiều, bọn họ có thể cho phép dùng tên ẩn để mua thạch giáp của Diêu Linh trong buổi đấu giá, nhưng muốn cho con cháu bái sư vẫn là một chuyện còn nhiều băn khoăn, dù sao chuyện này cũng đồng nghĩa với chuyện gắn liền với lợi ích của truyền thừa Diêu Linh, chỉ điểm này, thời điểm ra quyết định bọn họ sẽ vô cùng thận trọng.
Tuy nói thánh giáo tổn thất nặng nề, tựa hồ không còn vinh quang như ngày xưa, nhưng dâm uy đã thâm nhập vào lòng người nhiều năm, không phải trong thời gian ngắn có thể thoát khỏi.
Mạc Hoài Song cũng không gấp, vạn sự khởi đầu nan mà, hơn nữa hắn tạo dựng lên truyền thừa Diêu Linh cũng không chỉ vì đả kích thánh giáo, hắn thực sự muốn đem sở học của bản thân truyền thừa lại, hơn nữa ứng cử viên đầu tiên cũng đã nghĩ xong —— Nạp Nhân.
Chỗ tốt không cho người ngoài a.
Mạc Hoài Song liền đem quyết định của mình nói cho Diên Thiệu Bách, nếu như vị thiếu niên nhiệt tình vì lợi ích chung kia không thể bái sư thành công cũng không có vấn đề gì, hi vọng hắn đem người đưa tới.
Diên Thiệu Bách đóng máy liên lạc, cũng cho người đem Nạp Nhân điều tra từ đầu đến chân một lần, khi biết được toàn bộ quá khứ của người này, vung tay lên, thả người!
Nạp Nhân hoàn toàn không biết giá trị may mắn của mình đã tăng vọt ngày thứ hai liền bị người đóng gói lại đây.
Thuận tiện, vị kia cùng Nạp Nhân cũng vô cùng tốt, có chút chất phác, nếu không Sư Già cũng không bị Diên Thiệu Bách mặt tối sầm lại ném cho Vu Thấu hảo · hảo · điều · giáo!
Đứa bé Sư Già đáng thương kia lại hoàn toàn tưởng nhầm cảm tạ ân đức của cùa đoàn trưởng!
Nạp Nhân nhìn thấy Mạc Hoài Song hết sức kích động, làm bộ anh em tốt cho Mạc Hoài Song một quyền, “Ta biết ngươi ghê gớm, ta xem giải thi đấu luyện thạch của ngươi, trong này tuyệt đối điều không minh bạch, nếu không người đứng thứ ba tuyệt đối là ngươi.”
Chiến sĩ phụ trách bảo vệ an toàn vô cùng khó chịu mà liếc tay hắn, thật muốn chặt đứt!
Mạc Hoài Song ôn hòa nở nụ cười, nhún vai một cái.
Bản chất lắm lời của Nạp Nhân không thay đổi chút nào, nhìn hai bên một chút, ghé vào bên tai Mạc Hoài Song nói nhỏ, “Việc này cảm ơn a. Sư thừa của chúng ta rất lợi hại đúng không, có thể mời nhiều bảo tiêu như vậy, nhưng đáng tiếc tiểu tử Sư Già kia không phải là luyện thạch giả, nếu không đã ở cùng chúng ta. Nhưng mà người yên tâm, chúng ta đều là người cũng phe, đám người thánh giáo kia để độc giác thú bắt nạt ngươi chẳng khác nào bắt nào chúng ta, chờ ta có được thực lực, nhất định sẽ giúp ngươi đánh thánh nữ chó má kia, bắt nạt ngươi thì thôi, lại còn dám ám sát đoàn trưởng, cũng không nhìn lại mình một chút xem là món hàng gì, hừ, xách giày cho đoàn trưởng cũng không xứng.”
Nạp Nhân càng nói âm thanh càng lớn, càng nói càng tức giận, nắm đấm tàn nhẫn vung ra, hận không thể lập tức đánh Nguyên Quân Đường mấy quyền.
Hiển nhiên, hắn đối với Diên Thiệu Bách càng ngày càng sùng bái, đã đến mức thành thần thánh không thể xâm phạm.
“Ngươi bây giờ cấp mấy?” Mạc Hoài Song hỏi.
“Level 5.5.” Nạp Nhân nói tới liền không tiện, thành tích của hắn nếu ở bên ngoài có lẽ không tồi, nhưng cùng Mạc Hoài Song so ra lại không đáng chú ý, “Sư môn chúng ta có lẽ sẽ không ghét bỏ ta đúng không?”
“Không biết.”
“Kỳ thực ta rất khẩn trương… Đi mau đi mau…”
Mạc Hoài Song cười nghe hắn lải nhải, thuận tiện đem bản điện tử đưa cho Nạp Nhân, tranh thủ lúc hắn không nói, “Đây là nguyên đồ thạch giáp cấp sáu, trước hết hãy học đi.”
“A?” Nạp Nhân giật mình, liên tục xua tay, “Ngươi có thể giới thiệu ta đến đã là rất tốt rồi, vật này quá quý trọng, ta cũng không thể muốn được, sẽ hại ngươi.”
“Cái truyền thừa này thêm vào ngươi cũng mới chỉ có hai người, cầm đi.”
“Ồ.” Nạp Nhân nhất thời không rõ ý tứ của Mạc Hoài Song, chỉ tự động cho là truyền thừa Diêu Linh này nhân số rất đơn bạc đến kì cục.
Nhưng đến khi cuối cùng hắn nhận ra được hàm nghĩa chân chính của câu nói kia của Mạc Hoài Song, quy củ mà làm lễ bái sư, vô cùng đắc ý mà tự xưng là thủ tịch đại đệ tử đầu tiên của truyền thừa Diêu Linh.
Ban đầu Mạc Hoài Song cũng không chịu nhận, là một người hiện đại, hắn không có nhận thức về vấn đề này, nhưng ở phương diện này Nạp Nhân vô cùng kiên trì, Mạc Hoài Song cũng không cưỡng bách hắn, cuối cùng vẫn là chịu để hắn làm lễ.
Thiên phú trên phương diện luyện thạch của Nạp Nhân cũng không bất ngờ, theo như dự đoán của đá tiềm năng, căn bản không đạt được đến cấp sáu.
Nhưng mà Mạc Hoài Song không để ý, luyện thạch giả truyền thừa ra là nguyên đồ, lưu giữ truyền xuống là được, không cần quan tâm nhiều như vậy.
Huồng hồ hắn cũng không tính đem nguyên phù truyền thừa rộng rãi ra ngoài, cho nên cái loại thiên tư này hắn cũng không cần để ý.
Không truyền nguyên phù không phải là bởi vì hắn muốn giấu làm của riêng, mà là loại đồ chơi này quá mức nghịch thiên, hắn có thể đảm bảo đem thạch giáp giao cho người phẩm chất không có tỳ vết lớn, nhưng chờ đến khi hắn chết thì sao?
Loại đồ chơi như thạch giáp cấp cao này từ xưa đến này đều được nắm giữ trong tay những người có quyền thế. Nguyên phù thạch giáp lại càng như vậy. Hắn không hy vọng nhìn thấy có một ngày, có thế lực vì thạch giáp nguyên phù mà đem nguyên đồ chiến sĩ khắc khổ nỗ lực, tâm chí kiên định đạp ở dưới chân tùy ý làm bậy, đồ vật của hắn không phải là dùng để tiện nghi những người đó.
Nạp Nhân rất quý trọng cơ hội học tập này, đọc thuộc lòng nguyên đồ, vẽ thạch giáp vô cùng khắc khổ.
Sau khi thánh giáo trải qua lần đại nạn này, vô cùng an tĩnh. Mấy người sau khi quan sát bên trái bên phải, rốt cuộc quyết định tập trung vào nguyên đồ ưu tú hơn, truyền thừa Diêu Linh trong lúc nhất thời cửa trụ sở Mạc Hoài Song đông đúc lên.
Về phần thánh giáo đã từng phát lệnh truy nã, dưới tình huống cứ kéo như thế bị rất nhiều người làm như không thấy, đương nhiên cũng có người sau khi nhìn thấy Mạc Hoài Song liền báo cáo cho thánh giáo nhận thưởng, nhưng mà cuối cùng đều là sống chết mặc bay.
Hai tháng sau, truyền thừa Diêu Linh đã trở thành truyền thừa mới nổi tiếng nhất thế giới, rất nhiều người thời điểm lựa chọn truyền thừa, đã đem Diêu Linh làm nguyện vọng 1.
Vì đả động đến lợi ích căn bản của truyền thừa khác, Mạc Hoài Song liền sửa chữa một bộ thấp hơn nguyên đồ thạch giáp tiêu chuẩn cung cấp cho mọi người cùng học. Hắn là người trung lập, không có dã tâm thay đổi cả thế giới, càng không có dự định điên cuồng phản công, cho nên mới không đần độn mà dựng lên kẻ thù không cần thiết.
Tại thời điểm Mạc Hoài Song nghiêm túc phát triển Diêu Linh, lần bán đấu giá đẳng cấp cao nhất thế giới bắt đầu.
Tiêu chuẩn tiến vào di tích số một được đem ra bán đấu giá ở Dư Kha, người chủ trì chính là phủ thành chủ.
1 tỉ đổi một lần tham gia đấu giá, lần bán đấu giá tổng cộng có ba mươi tiêu chuẩn, năm tiêu chuẩn phân làm một tổ.
Đương nhiên phương thức ra giá lần này không giống bất kì buổi đấu giá nào khác, dùng không phải là tiền, mà là chiến sĩ.
Nói cách khác, có người ra năm vị chiến sĩ cấp tám, liền biểu thị có năm vị chiến sĩ cấp tám thay hắn xuất chiến trong tổ tranh đoạt này.
Sau khi kết thúc ra giá, tất cả chiến sĩ sẽ tụ hội một chỗ bắt đầu cuộc chiến sinh tử, năm người đại biểu gia tộc sống sót cuối cùng đạt được tiêu chuẩn.
Đây là phương thức đấu giá tàn khốc gần như là tán tận lương tâm.
Theo như ý của Diên Thiệu Bách, Mạc Hoài Song không cần thiết tham dự buổi đấu giá tàn khốc huyết tinh này.
Nhưng sau khi Mạc Hoài Song nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng vẫn quyết định muốn tham gia, hắn là một thành viên của Cửu Bác,không có đạo lí bởi vì sợ hãi của bản thân mà làm con rùa đen rụt đầu, thiên hạ này có nhiều chuyện làm cho hắn sợ hãi, lẽ nào đều bỏ trốn đứng đằng sau người khác sao? Huống hồ hắn cũng muốn biết được thắng bại của Cửu Bác một cách nhanh nhất.
Diên Thiệu Bách tôn trọng ý kiến của Mạc Hoài Song, trước khi đấu giá bắt đầu liền bí mật đem người đón về từ Tư Kế.
Bọn họ có thể không để ý đến thánh giáo, nhưng ở Dư Kha vẫn nên khiêm tốn một chút, dù sao muốn giết Mạc Hoài Song cũng không chỉ có thánh giáo.
Cùng ngày bắt đầu buổi đấu giá, Mạc Hoài Song đem mình bao đến kín mít theo sát Diên Thiệu Bách tiến vào sàn đấu giá. Bây giờ là mùa đông, rất nhiều luyện thạch giả đều ăn mặc như vậy, cho nên cũng không ai để ý đến Mạc Hoài Song.
Nói là sàn đấu giá, kì thực cũng chính là lôi đài nơi Mạc Hoài Song mới đến, Diên Thiệu Bách cùng đoàn trưởng dong binh đoàn nào đó quyết đấu.
Kiến trúc giống như đấu trường La Mã, cao to nguy nga, khí thế hùng tráng, mỗi lần nhìn thấy nó, Mạc Hoài Song đều sẽ từ nội tâm sinh ra cảm giác vô cùng sùng bái đối với nhân loại, đây là mị lực của nghệ thuật.
Hai mắt sau khi quan sát xong, Mạc Hoài Song cùng một đám người Diên Thiệu Bách tiến vào “Sàn đấu giá”.
Nơi cửa vào có người chuyên phụ trách tiếp đón, thấy có người tiến vào, nhân viên công tác cung kính khom lưng dẫn bọn họ đến nơi tiếp đón.
Diên Thiệu Bách cũng không có phí lời, móc ra một tấm thẻ đưa tới, “Cửu Bác.”
Người phụ trách tiếp đón nhận lấy một tỉ, đưa cho hắn một mảnh kim loại màu bạc.
Diên Thiệu Bách tiện tay liền đưa cho Mạc Hoài Song, sau đó hướng Vu Thấu gật đầu, phân đường tiến vào “Sàn đấu giá”.
Vu Thấu cùng mười chín người khác theo sau nhân viên công tác tiến vào phòng chuẩn bị, mà hai người Mạc Hoài Song tiến vào phòng riêng.
Dọc theo đường đi tầm mắt của Mạc Hoài Song luôn dõi theo hướng mấy người Vu Thấu biến mất. Đao kiếm không có mắt, hắn vô cùng sợ hãi sau khi rời đi sẽ có người vĩnh viễn lưu lại nơi này.
Chờ tiến khi tiến vào lô ghế riêng, lúc này Diên Thiệu Bách mới ôm eo hắn, hiểu rõ râm tư hắn, tâm Mạc Hoài Song chính là cây bông, cho nên mới phản đối hắn đến xem buổi đấu giá.
Nếu như thật sự mất người ở buổi đấu giá, có lẽ Mạc Hoài Song sẽ khó chịu trong một thời gian.
“Yên tâm, mỗi người bọn họ đều là người giỏi nhất. Huống hồ tình huống không ổn ta sẽ bỏ qua, trong tay chúng ta đã có năm tiêu chuẩn, không vội.” Diên Thiệu Bách an ủi.
Mạc Hoài Song cười cười, không lên tiếng.
Cái di tích số một này bọn họ phải đi, bởi vì bên trong rất có thể có tư liệu liên quan tới thí nghiệm về an tổ cùng với một phần về kế hoạch thần bí vẫn chưa lộ ra kia.
Huống hồ trong di tích số một có lẽ sẽ còn có thứ quan trọng hơn!
Hết chương 65.