Xuyên Thư Nam Phụ Thời Mạt Thế

Chương 21


Bạn đang đọc Xuyên Thư Nam Phụ Thời Mạt Thế – Chương 21


Mạc Vũ đi lại trước mặt Chu Lộc, y ngước mặt lên hỏi hắn:
“Tại sao cậu lại ở đây?”
Mạc Vũ chỉ mỉm cười để lại câu: “Hẹn gặp lại ở thành phố Y, hy vọng lúc đó cậu sẽ còn mạnh hơn bây giờ”
Chu Lộc khó hiểu nhìn y, định hỏi lại thì Mạc Vũ lấy kiếm của hắn ra bay đi mất tiu, Chu Lộc nuốt câu định hỏi trở lại, ngồi suy nghĩ, tại sao Mạc Vũ không đi thành phố S, mà lại đợi cậu ở thành phố Y, còn nữa mạnh hơn nữa là sao? Chu Lộc vò đầu bứt tóc, sau đó quyết định không nghĩ nữa.

Bọn Lôi Vũ đã thu thập xong tinh thạch, tổng cộng 42 viên tinh thạch cấp 1, phân loại ra chia cho mỗi người, Chu Lộc bảo họ về phòng để hấp thu tinh hạch, cố gắng lên cấp 2 thật sớm, sau đó bọn họ trở về phòng.

Về đến phòng bọn Lôi Vũ, y liền tiến vào không gian tiếp tục tu luyện, tuy không biết vì sao Mạc Vũ lại xuất hiện ở đây, nhưng y chắc chắn cốt truyện đã bị đi lệch hướng, Mạc Vũ đã nói là sẽ đến thành phố Y, ai biết đoạn đường đến đó có trở nên gian nan hay không?, bởi vì trong nguyên tác hắn phải mất 1 tháng mới đến thành phố S mà.

Còn về lý do hắn đi, chắc nó có liên quan đến y, thế nên bây giờ dù cho y có đổi đến thành phố nào thì hắn cũng đi theo thôi, chuyện đã diễn ra vậy rồi y cũng mặc kệ, cứ tập trung tu luyện, không biết sau này còn chuyện bất ngờ nào nữa, haiz.

Sáng hôm sau, Chu Lộc ra khỏi không gian, đến phòng bếp, y lấy nguyên liệu nấu ăn ra, bắt đầu làm bữa sáng, cửa mở ra Lôi Bảo tiến vào, hắn nói:

“Để tôi làm cho”
Chu Lộc: “Lôi Bảo hả, chào buổi sáng, vậy anh làm đi, tui phụ giúp được rồi, dù sao tui cũng chỉ biết làm mấy món”
Khoảng 30p sau mùi thơm bắt đầu tỏa ra, những con lười tham ăn ngửi thấy, bắt đầu đi vào phòng bếp, Chu Lộc thấy mấy người đó vào bảo họ đến bàn ngồi đợi, y và Lôi Bảo dọn thức ăn ra.

Bàn ăn hôm nay cũng rất phong phú, có thịt và trái cây trong không gian, thịt bây giờ vẫn chưa đến mức hiếm hoi như lúc mạt thế mấy năm sau, Chu Lộc đương nhiên sẽ không bạc đãi mình và đồng đội, bữa ăn hôm nay y nói là chúc mừng mọi người đã lên cấp 2 và gần lên cấp 2.

Lôi Vũ, Du Long đã lên cấp 2, Lôi Bảo,Từ Lãm là cấp 1 cao cấp, còn Tô Âu thì vẫn là cấp 2 sơ cấp, tinh thạch hệ tinh thần cũng khá hiếm, hôm qua chỉ có 1 viên thôi.

Còn Chu Lộc bây giờ đã là cấp 3 sơ cấp rồi, trên thế giới bây giờ chắc chỉ có nhân vật chính mới có thể so tốc độ tu luyện với y thôi, ăn sáng xong Chu Lộc mới nhớ ra một chuyện, hôm qua bọn họ có gϊếŧ đám người Lâm lão nữa, vội hỏi bọn họ:
“Hôm qua chúng ta vẫn còn chưa xử lí xác của dân làng phải không? Chết rồi mau ra đó nhanh”
Lôi Vũ thấy y hoảng hốt vậy liền hỏi: ” Có chuyện gì đâu, chỉ là mấy cái xác thôi mà sao em lại lo lắng vậy”
Chu Lộc: “Anh quên DNG là thức ăn cực bổ cho tang thi rồi hả, lỡ có một con tang thi lạc vào ăn hết bọn họ thôi chắc đủ cho nó lên cấp 2 luôn đó”
Chu Lộc nhớ lại hôm qua có khoảng 15 DNG, hôm qua còn có máu nữa y không chắc tang thi ở xa có ngửi thấy mà chạy lại hay không.

Vội chạy ra phía sau làng, y phát hiện cả một khu đất chỉ còn lại vết máu và mấy cái xác bị ăn mất đầu, Chu Lộc thầm nghĩ không xong rồi, vội thả tinh thần lực ra quan sát, không thấy bất kì sự hiện diện nào khác ngoài bọn y, tinh thần lực cấp 2 đỉnh cấp có thể dò được khoảng 1km, vậy mà không thấy bất cứ thứ gì ở gần đây hết.

Chu Lộc: “Mọi người cẩn thận, tinh thần lực của tôi không dò thấy bất cứ cái gì hết, chỉ có 2 khả năng, 1 là con tang thi có tinh thần lực này mạnh hơn tôi, tức là cấp 3, còn khả năng thứ 2 là nó đã đi xa nơi này rồi”
Cả đám tụ lại thành một vòng tròn, Chu Lộc bảo họ đợi thêm 5p xem tang thi có bị mùi DNG dụ đến đây không, nếu không có chúng ta đi đi ra khỏi thôn.

Khoảng một lúc sau, ở rừng cây gần đó phát ra tiếng xì xì, Chu Lộc vểnh tai lên nghe, xì xì, xào xạt, đó là một tiếng gì đó cũng với tiếng di chuyển đụng vào lá phát ra.

“Xì xì” chui ra khỏi rừng cây, một con rắn khổng lồ, khoảng hơn 5m xuất hiện, Chu Lộc cả kinh, vội nhìn kỹ con rắn, phát hiện mắt nó đỏ tươi và da có dấu hiệu bị thối rữa, vội nói:
“Đó là tang thi thú, coi chừng bị nó cắn, bởi vì nó là 3 trung cấp, cao hơn chúng ta 1 bậc nên nếu bị cắn chúng ta sẽ bị biến thành”

Du Long: “Em thử đóng băng nó xem, bọn anh sẽ tấn công nó”
Chu Lộc: “Được, nhược điểm có nó là bảy tấc, các anh lùi về sau để em thử”
Chu Lộc giơ tay về phía tang thi rắn, hô 《Băng Long》 khi rồng băng đã đóng băng được tang thi rắn rồi, thì bỗng nó cựa quậy, băng bắt đầu rã ra, con rắn phun lửa làm tan băng, hơi nước bắt đầu bốc lên.

Chu Lộc: “Mau mau dùng dị năng kết hợp tấn công nó, băng của em không cản được lâu nữa đâu”
Lôi Vũ, Lôi Bảo bắt đầu ngưng tụ dị năng lại ở hai tay, Lôi Bảo gọi ra một tia sét tím quỷ dị bắn thẳng về phía bảy tấc, Lôi Vũ dùng ngọn lửa xanh trắng phân ra làm nhiều đốm, quăng vào xung quanh thân rắn, ngọn lửa bay lên giống như những con ma trơi vậy, chạm vào da thịt con rắn bắt đầu cháy xèo xèo.

Sấm sét của Lôi Bảo bắn vào bảy tấc của con rắn, có vẻ đây đúng là nhược điểm có nó, vùng da chổ này rất cứng, sấm sét của Lôi Bảo chỉ làm nó thủng qua lớp lá chắn của nó.

Lúc này Tô Âu và Chu Lộc dùng tinh thần lực, thực thể hóa thành mũi tên bắn vào lớp da bị phá hủy đó, sau khi bị tấn công, nơi đó lộ ra phân nữa viên đá màu đỏ rực, ánh mặt trời chiếu vào làm nó càng lấp lánh, Từ Lãm chạy vụt lên dùng một thanh đại đao sắc bén do Du Long mới chế tạo, đến gần con rắn phun nữa, Du Long điều khiển khối kim loại thành tấm khiên đỡ lửa, sau đó lợi dụng cơ hội tiến lại gần bảy tấc, biến khối khim loại thành một thanh giáo dài, trực tiếp đâm vào tinh thạch móc nó ra.

Tinh thạch bị mất con rắn bắt đầu gào lên, Từ Lãm dùng thanh đao đâm thẳng vào đầu nó, sau đó lui về phía sau, Du Long tươi cười cầm viên tinh thạch cấp 3 đỏ rực đi về phía Chu Lộc, y cũng mỉm cười với hắn.

“Nguy hiểm thật, không ngờ lại là một con tang thi thú cấp 3, em cứ tưởng là con tang thi cấp 2 nào thôi chứ”
Du Long: “Viên tinh thạch này tính sao?”
Chu Lộc: “Chừa lại, khi nào Lôi Vũ sắp lên cấp 3 thì dùng nó” sau đó y lấy khăn và nước lau sạch, bỏ vào không gian.


Sau đó y quay qua nói với Lôi Vũ: “Anh qua bên đó đốt xác con rắn đi, nếu không sẽ dẫn tới một đống phiền phức nữa đó”
Lôi Vũ: “Được”
Đợi xong xuôi bọn họ trở về tắm rửa xóa đi vết máu đen của con rắn, trưa đó sau khi đã tịch thu hết tài sản của thôn Lương Thiện bọn họ lại tiếp tục đến thành phố Y.

_________________________
[Ad: chả biết viết gì -.

.

-].


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.