Bạn đang đọc Xuyên Thư Nam Phụ Thời Mạt Thế – Chương 17
Đợi 2 người chỉ còn sốt nhẹ Chu Lộc liền ra khỏi phòng, đi đến phòng khách mở TV lên, liền thấy đang chiếu tin tức:
Phóng viên: ” Hiện tại chúng tôi đang ở bệnh viện lớn nhất cả nước, và hiện trường ở đây đang rất hỗn loạn, số lượng người bị ngất và số người điên dại đang dần tăng lên theo cấp số nhân”
Nói xong liền quay qua khung cảnh bệnh viện, người thì ôm con đang ngất, người thì nằm giữa đường, cảnh sát cũng có mặt ngăn chặn những bệnh nhân cắn người.
Phóng viên: “Theo như chúng tôi được biết đây là một loại dịch bệnh xuất hiện sau bão vũ trụ, các bác sĩ, và các nhà khoa học, hiện tại vẫn còn đang nghiên cứu nguyên nhân và cách chữa bệnh, cam đoan sẽ cho người dân câu trả lời sớm nhất”
“Bên phía chính phủ cũng đã bắt đầu phong tỏa khắp các vùng dịch bệnh, khuyến khích người dân đeo khẩu trang, nếu phát hiện người thân bị ngất và sốt lập tức đem đến bệnh viện gần nhất, hoặc cách ly trong phòng kín tránh bị cào hoặc cắn bởi vì theo thông tin mới đây virut có thể lây qua từ đường nước bọt và máu, các biểu hiện của bệnh cho thấy rất giống với xác sống zombie, họ tạm gọi nó là virut Z”
Chu Lộc chuyển sang vài tin quốc tế khác, phát hiện tình hình đúng y như tiểu thuyết nói không khỏi thở dài, tuy đã biết trước nhưng khi thực sự chứng kiến y vẫn cảm thấy hơi buồn, phải cố gắng hơn mới được, nếu không, không chết vì nhân vật chính thì cũng chết vì quá yếu.
Sau đó Chu Lộc đi vào không gian tu luyện, lúc đi ra Chu Lộc vui vẻ trở lại, y đã đột phá Trúc Cơ sơ kỳ lên Trúc Cơ trung kỳ rồi, thực lực hiện giờ bằng với dị năng giả cấp 2, càng mạnh y càng yên tâm hơn, hơn nữa y cũng phát hiện tinh thần lực của mình hình như đã mạnh hơn rồi, y lại càng vui vẻ.
Sáng hôm sau, y vào phòng xem tình hình Tô Âu, Từ Lãm, bởi vì chưa biết khi họ tỉnh lại sẽ là dạng nào, nếu con người thì chắc linh thủy có thể bão hoà virut Z, còn nếu là tang thi thì y sẽ tự tay tiễn họ, dù gì cũng xem như là bạn.
Khoảng 15p sau, cả 2 bắt đầu cử động, Từ Lãm mở mắt trước, Chu Lộc nhìn y phát hiện hắn vẫn bình thường, sau đó Tô Âu cũng thức dậy, bình thường nốt, y thở phào, vậy là y chắc chắn linh thủy có thể áp chế virut Z rồi, Chu Lộc nói:
“Hai người tỉnh rồi hả, kiểm tra lại dị năng của mình thử xem”
Tô Âu, Từ Lãm nhắm mắt lại, sau đó mở mắt kinh ngạc
Tô Âu: “Tinh thần lực của tôi dò xét hình như rộng hơn gấp đôi”
Chu Lộc ghen tị, vậy mà đột phá cấp 2 luôn, y nói: “Có thể là cậu đã hấp thu thêm virut Z đột phá lên cấp 2”
Từ Lãm: “Tôi thì thấy hình như bây giờ tôi đã có thể chia năng lượng ra làm 2 phần” nói rồi chuyển năng lượng sang hai tay, tức thì cơ bắp nổi lên hai cánh tay, nhìn cực đáng sợ.
Tô Âu: “Woah ngầu quá”
Từ Lãm:”Em ngầu hơn”
Chu Lộc: “! ” đúng là ngược cẩu độc thân mà
“Được rồi chúng ta ra ngoài ăn sáng đi”
Sau đó 3 người ra ăn sáng, Tô Âu, Từ Lãm nói cho ba người kia nâng cấp của mình, Lôi Vũ ghen tỵ với Tô Âu đột phá cấp 2, sau đó mới phát hiện không khí bên Chu Lộc cũng giống với Tô Âu.
Lôi Vũ: “Lộc, em cũng đột phá cấp 2 hả, anh cảm thấy hình như em mạnh hơn thì phải”
Chu Lộc bất ngờ: “Đúng vậy” xem ra phải vào không gian một chuyến tìm xem có cách nào thu lại khí tức không.
Lôi Vũ: “Woah em giỏi quá đi, làm sao mà lên cấp nhanh vậy, hôm qua đây có tinh hạch nào của em đây”
Chu Lộc: “Anh quên tôi là người tu tiên rồi hả, đương nhiên là hấp thu linh khí để lên cấp”
Lôi Vũ lúc này mới nhớ ra, sau đó tò mò hỏi:
“Em xem thử coi anh có thể tu tiên không”
Chu Lộc thẳng thắn:”Không biết, tôi không có dụng cụ kiểm tra tư chất, khi nào tìm thấy thì tính sau”
Thật ra là có nhưng mà nó ở sâu trong động phủ, Chu Lộc không biết, bởi vì sau khi y lên Kim Đan căn phòng đó mới mở ra.
Lôi Vũ ủ rũ: “Ờ vậy thôi”
Thật ra 4 người bên kia cũng rất trông mong, nghe Chu Lộc nói vậy cũng hơi buồn, Chu Lộc thấy họ như vậy cũng hơi buồn dùm, lập tức nói:
“Đừng lo để xíu nữa tôi cho mấy anh vô lựa pháp khí để chiến đấu ha”
Mọi người hào hứng trở lại, ăn xong Chu Lộc thực hiện lời hứa dẫn họ đi lựa vũ khí, vào phòng pháp khí, Chu Lộc liền lấy ra một cái rương cũ kĩ, chất đầy vũ khí nói:
“Đây là mấy cái pháp khí cấp thấp, mọi người cứ lựa thoải mái, mọi người chưa có tu luyện nên chưa xài được mấy cái cấp cao”
Cả bọn bắt đầu lựa, Tô Âu chọn được đầu tiên, y chọn một câu cung màu vàng kim, đây là một pháp khí sơ cấp, Du Long là một khối kim loại, là một pháp khí bán trung cấp, khối kim loại này có thể biến thành nhiều hình dạng khác nhau, chất liệu của nó rất chắc chắn, Lôi Vũ và Lôi Bảo là hai thanh kiếm, pháp khí bán trung cấp, Từ Lãm là một bộ hai găng tay, và hai giáp chân, đều là pháp khí sơ cấp.
Chu Lộc bảo họ khu tập luyện làm quen với vũ khí, lúc đang luyện tập y nói:
“Mộ người thử sử dụng dị năng chung với vũ khí đi”
Lôi Vũ, Lôi Bảo truyền dị năng của mình vào thanh kiếm tức thì một thanh đỏ thẵm rực cháy, một thanh thì thì màu tím quỷ dị, sấm chớp nhỏ xung quanh lưỡi kiếm.
Lôi Bảo chém một đường lên một cái cây gần đó, tức thì nghe cái “đoàng” cái cây bị chém ngã sấm đốt cháy cái cây, Lôi Vũ thấy vậy cũng chém vào cây kế bên, nó lập tức bùng cháy, lan ra cả cây, Chu Lộc đen mặt:
“Hai người muốn chết hả” nói xong liếc mắt hai tên kia một cái, dùng băng bao phủ hai đám cháy lại, ôi hai cây cam yêu quý của y, y quyết định ghi sổ 2 tên này lại, sau này tính.
Vũ Du Long cũng làm theo, sau đó biểu diễn, khối kim loại biến ra nhiều hình dạng hơn lúc nãy, nhìn có vẻ cứng hơn, tốc độ chuyển đổi có vẻ nhanh hơn nữa, Du Long nói:
“Hình như anh có thể hoàn toàn điểu khiển khối kim loại này rồi, lúc nãy thì phải hô lên nữa, bây giờ chỉ cần suy nghĩ thôi”
Chu Lộc gật đầu bảo hắn tiếp tục, qua xem Tô Âu, Từ Lãm, Từ Lãm dùng dị năng của mình đấm vào cái cây bên khu rừng, mỗi cú đấm phát ra, cái cây liền lủng thêm một lổ.
Tô Âu đứng cách xa rừng cây, Chu Lộc thấy hắn nghiêm túc nhìn cây táo cách xa khoảng 500m, Tô Âu ngưng tụ tinh thần lực lại lại, sau đó bắn ra, chỉ thấy cách đó không xa, 2 trái táo đột nhiên bị cắt ngang cuốn, rơi xuống đất.
Chu Lộc: “Đỉnh quá, Tô Âu cậu thiệt là thiên tài đó”
Tô Âu cười cười: “Thực ra lúc kia ở băng đảng tôi từng có một thời gian làm bắn tỉa, kỹ năng quan sát đã hơi tốt, bây giờ có thêm tinh thần lực tôi cảm thấy dù đứng xa 1km vẫn có thể bắn trúng”
Chu Lộc: “Thật đáng sợ”
Tô Âu cười cười, Chu Lộc cũng không còn gì làm dứt khoát luyện tập chung với họ luôn.
Sáng hôm sau, sau khi đã ăn sáng mọi người liền dọn dẹp đồ để chuẩn bị rời khỏi nơi này, đồ quan trọng thì để ở trong không gian, Chu Lộc gom sạch hết mọi thứ bàn, ghế, không bỏ xót một thứ gì.
Sau đó lấy chiếc Lamborghini của mình ra, trước khi lên xe y đưa mỗi người một cái balo quân đội, bên trong để nước và vài thứ thức ăn đóng hộp với bánh mì, ngụy trang xong xuôi Chu Lộc nhìn lại căn nhà gắn bó với mình trong 3 tuần lần cuối, nói tạm biệt, sau đó lên xe.
_________________________
Ad: Thật ra tôi đang dần lười biếng viết rồi, các cô hãy cmt giải cứu tôi đi ét ô ét
Có ai biết truyện nào mà thụ x thụ không chỉ cho tui với, tự nhiên tôy thấy hứng thú với thể loại này:>.