Đọc truyện Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ – Chương 114: Ngoại truyện 14
Bà chị beta: phía trên tôi có đề là ngoại truyện 14 nhưng thực chất là 15 nhé các bạn, ngoại truyện 14 về Nhan Nghiên giả tôi sẽ không edit nữa
Jason
Tên thật:…..
Tính
Tên của tôi, đó là một cái tên khá lạ
Ở trong nước tốt nghiệp thạc sĩ, sau khi ra trường liền làm trợ lý cho Minh Thiếu Diễm, qua hai năm, anh vẫn đang đương nhiệm chức trợ lý.
Chẳng qua mọi người đều hiểu, thân phận trợ lý này, ở Thánh Ngu còn có quyền lực hơn rất nhiều các giám đốc bộ phận khác, và tất nhiên tiền lương cũng cao hơn rất nhiều.
Theo Minh Thiếu Diễm hai năm, học hỏi được rất nhiều điều, nhưng nhiều nhất là tính cách của Minh Thiếu Diễm.
Bạn bè Jason từng nói, thời điểm Jason học đại học chỉ là người không thích nói chuyện, qua hai năm công tác, giờ đã trở thành người câm luôn rồi.
Mặc kệ bạn bè nói như nào, Jason cảm thấy điều này không có gì không tốt, huống chi anh còn cảm thấy hình tượng Minh Thiếu Diễm lạnh lùng ít nói như vậy trông cực kì soái.
Đàn ông mà nói nhiều lại thành ra ba hoa.
Jason nhớ anh đã từng cùng Minh Thiếu Diễm nói chuyện qua một lần, khi đó Đường Đường còn chưa có xuất hiện, Minh đổng vẫn là người ” Không nhiễm khói lửa phàm tục”, một người đàn ông cao ngạo. Có người nói tuổi của Minh đổng cũng nên kết hôn rồi, Minh Thiếu Diễm lúc ấy đã nói thẳng bản thân hắn không có ý định kết hôn.
Kết hôn có cái gì tốt?
Đối với Minh Thiếu Diễm mà nói, đó chính là một loại phiền phức.
Jason, một người luôn luôn ngưỡng mộ MInh Thiếu Diễm cảm thấy hắn nói câu này rất có đạo lý.
Thời điểm anh về nhà ăn tết, cha mẹ anh thấy con trai mình đã 26 tuổi mà chưa một lần nói chuyện yêu đương lại ngăn không được lo lắng. Chưa kết hôn thì không nói, đây là chưa từng yêu đương đấy.
Hơn nữa con trai còn làm việc trong giới giải trí, mà trong đấy không thiếu nhất chính là các cô nương xinh đẹp nha, chẳng lẽ con trai họ lại không động tâm với bất cứ ai sao??
Jason vẻ mặt vô cảm lắc đầu,
Không có chính là không có.
Lắc đầu xong còn hỏi cha mẹ, yêu đương có cái gì tốt, phụ nữ thật là phiền toái.
Mẹ anh kinh ngạc: ” Như thế nào cảm thấy phiền toái? Nhìn phụ nữ xinh đẹp mảnh mai chẳng lẽ con không cảm thấy thương tiếc?”
Thương tiếc như thế nào?
Jason tỏ vẻ không biết, anh đúng thật là không biết nha.
Nhưng là xếp nhà mình dần dần bị tình yêu che mờ hai mắt, bắt đầu trở nên mất bình tĩnh, thậm chí còn xuất hiện một cảm xúc mà anh không thể tưởng tượng được, GHEN. Quan niệm về tình yêu của Jason lúc này chậm rãi thay đổi.
Tựa như trước kia Minh Thiếu Diễm nói, yêu đương là một loại phiền phức,
Nhưng là Minh Thiếu Diễm yêu đương một chút cũng không cảm thấy phiền phức, thậm chí còn ước có thêm thật nhiều phiền phức cơ đấy.
Nhớ thật lâu trước kia, khi tình cảm của Minh Thiếu Diễm và Đường Đường vẫn chưa phát triển đến bước này, Minh Thiếu Diễm đã vẫy tay bỏ ra 5000 vạn để chống lưng cho Đường Đường, mặc dù sau này hắn đã thu về gấp đôi con số trước đó.
Khi đó Jason đã từng hỏi qua Minh Thiếu Diễm, ” nhu vậy có phải nhiều quá hay không?”
Minh Thiếu Diễm lúc đó đã dùng một loại ngữ điệu kiêu ngạo mà nói: ” Cậu không có con gái, cậu không hiểu đâu.”
Jason:???
Người này không phải Minh Đổng mà anh quen.
Huống chi tôi không có con gái, vậy ngài cos sao?
Ngày trước là nuôi con gái, rồi cuối cùng lại nuôi thành vợ mình ư?
Đương nhiên những lời này Jason không dám nói ra.
Nói tóm lại, nhìn vị tổng tài lạnh lùng một thời trở nên bá đạo, bắt đầu biết yêu ai đó, trên mặt hắn cũng dần dần lộ ra nụ cười chưa từng thấy.
Jason đột nhiên cảm thấy điều này thật ra rất tốt.
Cuối cùng, lúc nhìn thấy Minh Thiếu Diễm cùng Đường Đường dắt tay nhau bước lên lễ đài, Jason lần đầu tiên có suy nghĩ, anh cũng nên kết hôn rồi!.
Ngồi bên cạnh anh lúc ấy là Bạc Cốc Ngưng, cũng là người có huyết thống duy nhất với Minh Thiếu Diễm được mời tham dự lễ cưới, lúc này đang ngơ ngác nhìn về phía lễ đài. Cô gái nhỏ chỉ biết ăn lẩu cay đang không ngừng cảm thán về cảnh đẹp trước mắt.
Biểu tình vẫn ngốc như cũ, nhưng lúc này Jason không hề có ý định trêu chọc cô như mọi khi mà chỉ gật đầu nói ” đúng là rất đẹp”.
Không phải phải nói Đường Đường đẹp, cũng không nói tới Minh Thiếu Diễm lớn lên trông thật soái, mà là lúc hai người ở cạnh nhau khiến người khác cảm thấy khung cảnh đó rất đẹp.
Bạch Cốc Ngưng trong hội trường hôm nay, ngoại trừ cô dâu chú rể cũng chỉ biết có ba người, dì Trình, Thẩm Minh Vũ, còn có Jason.
Quen biết Thẩm Minh Vũ là điều hoàn toàn bất ngờ đối với cô. Thẩm Minh Vũ sống trong căn biệt thự cùng khu với Bạc Cốc Ngưng cô, lúc trước không hiểu vì sao, mỗi lần nhìn cô là một lần châm chọc, sau Bạc Cốc ngưng cẩn thận nghĩ lại, hắn là đang nghĩ cô là tình nhân được bao nuôi bên ngoài của Minh Thiếu Diễm.
Thời điểm Bạc Cốc Ngưng biết Thẩm Minh Vũ có suy nghĩ này, toàn thân cô nổi đầy da gà.
Cho nên khi cô gặp măt Thẩm Minh Vũ, cô đã chủ động nói cho hắn biết, cô là cháu gái ruột của Minh Thiếu Diễm, không phải là tình nhân như hắn nghĩ.
Thẩm Minh Vũ hiếm khi cảm thấy bất ngờ: “Cô là cháu gái của Minh Thiếu Diễm?”
” Đúng ”
” Vậy Đường Đường kia là gì?”
Cho nên Đường Đường thực sự không phải là cháu gái của Minh Thiếu Diễm!?
Thẩm Minh Vũ có chút kích động, gần đây ” Anh Cơ” được phát sóng, trái tim đã quên Đường Đường từ lâu lại một lần nữa bị tạo hình xinh đẹp của cô khuấy động.
Nếu Đường Đường không phải cháu gái của Minh Thiếu Diễm, vậy hắn hay không còn có cơ hội…
Bạc Cốc Ngưng nhớ tới những lời Jason không biết là vô ý hay cố ý nói, nói Minh Thiếu Diễm thường xuyên xuống đoàn thăm Đường Đường, cũng nói Đường Đường là người duy nhất có thể tự do ra vào phòng nghỉ của Minh Thiếu Diễm, tuy rằng không có rõ ý, nhưng người nghe có thể hiểu được.
Bạc Cốc Ngưng nói với Thẩm Minh Vũ: ” Đó là thím nhỏ của tôi.”
Một hồi sét đánh ngang tai, Thẩm Minh Vũ cảm thấy bản thân mình không thể đứng nổi nữa. Mà người gây ra chuyện này, Bạc Cốc Ngưng lại tiêu sái xoay người quay trở về biết thự của mình.
Từ đó về sau, mỗi khi tình cờ gặp Minh Thiếu Diễm, cô có thể tự nhiên chào hỏi hắn.
Về phần dì Trình, dì ấy đối với cô rất tốt, còn thường xuyên tới xem cô sinh hoạt ra sao. Nhưng có lẽ bởi vì người đầu tiên Bạc Cốc Ngưng tiếp xúc là Jason, mỗi lần đều là Jason hỗ trợ Minh Thiếu Diễm xử lý những chuyện liên quan tới cô, nên Jason chính là người mà Bạc Cốc Ngưng cảm thấy thân nhất.
Bặc Cốc Ngưng từ nhỏ đã biết xem mặt đoán ý, cô có thể rõ ràng nhìn ra ai đối tốt với cô, ai không tốt, tựa như lúc trước Nhan Nghiên tiếp cận cô là có mục đích riêng. Còn Jason lúc nào mặt cũng lạnh lùng, nói chuyện nghiêm túc, nhưng cô biết anh đối với cô là chân thành đối đáp.
Sau này, khi đã thân thuộc hơn, cô lại cảm thấy Jason quả thật rất lợi hại.
Jason đưa cô vào học một trường tốt. Thành tích học tập của cô không tệ, nhưng cô học được những môn văn, toán mà lại dốt đặc tiếng anh.
Có một ngày cô đang luyện nghe tiếng anh vì quá tập trung mà cô không biết Jason tới, đến khi đã điền xong một bài tiếng anh dài, lúc nhìn lên cô mới gặp ánh mắt không nỡ nhìn thẳng của Jason.
Bạc Cốc Ngưng bị vẻ mặt của anh làm cho hoảng sợ, ngượng ngùng hỏi anh làm sao vậy. Jason ngẩng đầu lên, sau đó lưu loát mà đọc ra những phần nghe mà cô không nhớ được đọc cho cô nghe, còn tiện thể chỉ ra những từ vựng cô vừa điền sai kia.
Bạc Cốc Ngưng đỏ mặt, yên lặng cúi đầu.
từ trước đến nay Bạc Cốc Ngưng không phải cô gái tự tin, nên khi nghe phát âm tiếng anh chuẩn của Jason, cô không tự giác được mà xấu hổ.
Cho đến khi âm thanh của Jason truyền tới, Bạc Cốc Ngưng mới ngơ ngác ngẩng đầu, mặt Jason vẫn không biểu cảm như cũ, nhưng lời nói ra lại rất đáng yêu.
” Tôi dạy cho em”.
Sau này Bạc Cốc Ngưng mới lại phát hiện, Jason không những tiếng anh giỏi, mà toán, lý, hóa đều tốt. Lúc đó cô mới hỏi anh học đại học ở đâu vậy?
Jason phun ra hai chữ, không bất ngờ khi Bạc Cốc Ngưng bị dọa đến sợ. Hơn nửa ngày sau, cô mới run rẩy mở miệng:
” Anh lợi hại như vậy, tại sao lại đi làm trợ lý cho Minh đổng?”
” Em cho rằng trợ lý của Minh đổng rất dễ làm?”
Không….không dễ làm sao, cô đọc tiểu thuyết thấy công việc chủ yếu của trợ lý là bưng trà rót, sắp xếp lại vài văn kiện linh tinh thôi mà.
Jason mặt không biểu tình nhìn cô hơn nửa ngày, cuối cùng cái gì cũng không nói.
Bạc Cốc Ngưng cảm thấy Jason là đang lười lười cùng cô giải thích.
Không nghĩ tới, ngày hôm sau Jason lại tới nữa. Lúc anh tới còn ôm theo một đống lớn văn kiện, Bạc Cốc Ngưng mới cẩn thận hỏi đây là cái gì?
” Công việc của trợ lý”
Bạc Cốc Ngưng cẩn thận nhìn Jason một cái, sau đó mở ra một tập tài liệu, bên trong dày đặc những con số làm não cô phát đau, lại mở một tập khác, là văn kiện tiếng anh, hơn nữa còn rất dài.
Lúc sau lại thấy đủ loại nhãn hiệu, hợp đồng,…Bạc Cốc Ngưng rốt cuộc cũng biết công việc của trợ lý là như thế nào.
Trợ lý cái gì cũng phải làm.
Bặc Cốc Ngưng không biết cảm xúc như nào, nhỏ giọng nói thầm hỏi, ” anh làm nhiều việc như vậy, là để cho Minh đổng có thời gian yêu đương ư?”
Jason nghe xong rất muốn cười, Bạc Cốc NGưng có ý kiến về Minh Thiếu Diễm, điểm này anh rất rõ ràng.
Bất đắc dĩ thở dài, ” Minh đổng chỉ biết so với tôi càng vất vả hơn, ngài ấy là người điều hành công ty, cũng không thể nào tùy tiện đem công tác giao cho cấp dưới là xong.”
” Về sau ít xem lại mấy tiểu thuyết thiểu năng đó đi.”
” Ừm”
” Có việc liền gọi cho tôi, đừng chờ đến lúc tôi tới lại loạn thành một đống.”
” Ừm”
” Nói tiếng người”
” Đã biết”, Bạc Cốc Ngưng tức khắc ngẩng đầu lên, do dự hơn nửa ngày sau mới do dự nhỏ giọng hỏi: ” kia.. vậy anh có thể thường xuyên tới thăm tôi không?”
” Lớn tiếng chút”
” Anh có thể thường xuyên tới thăm em không?”
” Em là muốn tôi tới?”
” Cái kia, em học không phải cái gì cũng hiểu, mà anh thì rất lợi hại, cho lên…”
Jason liền mỉm cười
Bặc Cốc Ngưng ngơ ngác ngẩng đầu, Jason duỗi tay sờ sờ đầu tóc rối của cô gái đang hoảng hốt này,
” Nếu em muốn anh tới, vậy anh sẽ tới.”
Tác giả có lời muốn nói: Phiên ngoại về Jason kết thúc.