Xuyên Thành Nữ Phụ Ôm Bầu Bỏ Chạy

Chương 25


Bạn đang đọc Xuyên Thành Nữ Phụ Ôm Bầu Bỏ Chạy – Chương 25


Việc mua lại Tinh Ảnh, Diệp Phi giao cho cho một tổ chức bên thứ ba mà Diệp thị thường làm việc, đối ngoại bên ngoài cũng trên danh nghĩa là công ty nhà họ Diệp.Diệp Phi không phải là người kiên nhẫn.

Mục tiêu hiện tại của cô là xây dựng thương hiệu trang phục bà bầu và Tinh Ảnh.

Thật không may, ông chủ nhãn hàng kia được cho là đã rời Thụy Điển, hiện tại ko rõ vị trí.

Phải mất rất nhiều công sức mới tìm được người , nên bây giờ nhiệm vụ hàng đầu là bắt lấy Tinh Ảnh.Luôn mãi thúc giục lúc sau, thu mua đoàn đội đi cùng Tinh Ảnh giao thiệp một phen, lại bất lực trở về.Sau nhiều lần thúc giục, nhóm mua lại đã liên hệ với Tinh Ảnh, nhưng vô ích.“Không bán? Bọn họ ko phải đang thiếu tiền sao?” Diệp Phi khó hiểu, “Bọn họ không cần trả nợ nữa à?”Việc mua lại công ty bên quản lý của rất buồn bực, ngay khi tiếp nhận hắn vô cùng tin tưởng có thể hoàn thành, ông chủ của tinh Ảnh Chương Chí Kiêt hiện tại đang nợ một đống tiền, mà Diệp Phi ra giá cũng rất hợp lý, chỉ có một kẻ ngốc mới từ chối nó.Đáng tiếc……“Chương Chí Kiệt kể từ khi thua cược thân thể liền ko còn tốt như trước.

Lời nói không còn giá trị.

Giờ ông ấy đang nằm trong bệnh viện điều trị, còn công ty do con gái là Chương Dương quản lý.

Ban đầu nghe nói chúng tôi định mua lại, cô ta rất vui và rất hạnh phúc.


Chỉ là … “Quản lý sắc mặt dần dần xấu hổ, chỉ nói một nửa.Diệp Phi hừ lạnh một tiếng, đã đoán được thâm ý, “Chỉ là nghe nói tôi muốn mua, liền từ chối?”Quản lý lau mồ hôi, “Đúng vậy, cô ta nói dù có bán công ty cho người khác với giá 500 vạn, cũng không bán cho chúng ta.”Diệp Phi bổ nhào vào quả dừa lớn uống vài cái lấy lại bình tĩnh lại, trong lòng tràn đầy lửa giận “Tôi còn tưởng rằng Chương Dương là người thông minh, nhưng bất quá công ty này tôi càng phải mua.

An Hỉ chuẩn bị xe và vệ sĩ, tôi sẽ đi gặp cô ta.

“Cô muốn xem Chương Dương rốt cuộc thù ghét cô vì điều gì, thậm chí còn tiền đứa tới cửa rồi còn ko cần.Tinh Ảnh cách công ty của cô không xa.

Lái xe đến đó mất mười phút.

Diệp Phi dẫn theo một trợ lý và hai vệ sĩ.

Đi theo còn có đội thu mua với 5-6 người.


Danh tiếng của anh ấy hùng mạnh đến mức khiến mọi người khiếp sợ khi anh ấy lao đến đó Nhảy.Những người tham gia giải trí đều quen thuộc với bát quái, lúc đến liền nhận ra thân phận của cô.Trước nhanh chân gọi điện thoại cho sếp tổng, sai thì mỉm cười và bất đắc dĩ cầu khẩn: “Xin lỗi, hiện tại Chương tổng không có thời gian.

Nếu có việc quan trọng, có thể hẹn trước.”Diệp Phi ôm cánh tay không nói một lời, thoạt nhìn biểu tình khá âm trầm, hiển nhiên rất khó chịu.An Hỉ đảo mắt mấy vòng, “Thôi, mấy người hỏi lại Chương tổng một tiếng.

Cô ta bận khi nào, chúng ta có thể chờ.

Chẳng lẽ Chương tổng của mấy người ăn uống ỉa đái 24h đều ở trong văn phòng sao.”Vốn dĩ chỉ là từ chối, tự nhiên lễ tân không muốn tự mình gọi điện đi tìm, tuy nhiên ánh mắt của Diệp Phi quá mạnh mẽ, cô ta đành chịu.Một đoàn người bế tắc trong đại sảnh, Diệp Phi đột nhiên khịt mũi.Hôm nay cô đã đánh một màu son đỏ rực, khí thế bừng bừng, đứng ở trước mặt mọi người, tự nhiên lãnh khốc, cao quý khó mà có thể ko chú ý đến, gõ lên mặt bàn, “Cô gái trẻ, công ty của các cô còn có thể chống đỡ bao nhiêu ngày? Tôi đến đây để đưa tiền mà bà chủ của các cô lại ko có khí độ như vậy, phỏng chừng lương tháng sau các người cũng ko có, còn ko chạy nhanh đi tìm máng khác.

“Lễ tân không tự giác cúi đầu.Cô ta xấu hổ khi phải thừa nhận trước mặt người khác rằng Tinh Ảnh đã không gửi tiền lương cho cô ta vào tháng trước.Rốt cuộc, vẫn không thể cưỡng lại được, cô ta gọi điện lại cho văn phòng tổng giám đốc và giải thích tình hình một lần nữa.Diệp Phi đứng ở nơi đó cao giọng quát: “Chương tổng,nếu có chuyện muốn nói, tôi đã thành tâm đến, cô cũng nên cho tôi một lời giải thích thỏa đáng chứ?”Không biết bên kia nói gì mà cô gái trẻ thay đổi sắc mặt.Cuối cùng bỏ ống nghe xuống, yếu ớt hướng thang máy đi tới.“Chương tổng đang chờ ngài ở lầu 16.”Trên vách tưởng của Tinh Ảnh có rất nhiều áp phích của các nghệ sĩ, điện ảnh và truyền hình, từ thang máy đến bên trong văn phòng tổng giám đốc, hàng chục áp phích được dán ở một hành lang nhà máy, nhưng vẫn không có poster của Nhan Tề.Cũng vì, cậu ấy vẫn chỉ là một thực tập sinh nhỏ sẽ đã bị loại bởi show tuyển tú.Ai có thể đoán được rằng cậu ấy sẽ chạm đáy và rồi phục sinh và tỏa sáng, trở thành giấc mơ của tất cả những người nổi tiếng trong làng giải trí, một sự tồn tại xa vời.Bên ngoài văn phòng, thư ký của Chương Dương đã đợi ở đó, nở một nụ cười chuyên nghiệp như một con rô bốt, “Xin chào cô Diệp, quản lý của chúng tôi chỉ muốn gặp một mình cô.

Cá vị còn lại ui lòng đợi ở phòng họp bên cạnh.”Diệp Phi không đồng ý: “Trương quản lý và An Hỉ đợi ở đây.

Nhưng tôi nhất định phải dẫn theo hai vệ sĩ.”Nữ thư ký có chút ko vui, nụ cười thu liễm lại vài phần.“Cô Diệp, chỉ là đàm đạo công việc thôi.


Không cần phô trương lớn như vậy.

Hơn nữa, Chương tổng chúng ta chỉ là một nữ nhân nhu nhược.

Còn có thể làm gì được ngài?”“Nhưng cũng khó nói lắm”, Diệp Phi bĩu môi, “Hiện tại trong bụng tôi đang có em bé, vô cùng quý giá, hơn nữa nếu có chuyện gì thì còn có vệ sỹ ở đó.

Vạn nhất nếu không thỏa thuận tốt, tôi bị tức giận đến động thai khí, còn có thể giúp Chương tổng các người làm chứng, cũng tốt.”“……”(Truyện được edit và đăng tại omeomupnhe.com)Người phụ nữ này sao có thể nghĩ ra được lí do hay như thế, Chương tổng không phải vẫn luôn nói Diệp Phi não tàn sao?Thư ký bị nghẹn nói ko nên lời.Chỉ có thể hoàn toàn gỡ xuống sắc mặt, “Tùy ngài, chuyện này nếu ảnh hưởng đến hợp tác, đừng trách tôi không có nhắc nhở cô.”–Mặc dù Diệp Phi và Chương Dương từng cãi nhau dữ dội, nhưng cũng chỉ là trên mạng mà thôi, chưa bao giờ gặp mặt trực tiếp.Hôm nay nhìn thấy người thật bằng xương bằng thịt, ngay cả Chương Dương vốc trước nay vẫn coi thường cô cũng có chút sững sờ.Là tổng giám đốc của một công ty giải trí, dưới tay có vô số người nổi tiếng, học viên tốt nghiệp học viện điện ảnh hàng năm đều gửi thư giới thiệu đến cô nhiều như bông tuyết, có ai là không xinh đẹp?Nhưng Diệp Phi, không chỉ có ngũ quan phong tình, khí chất hơn người, tự tin thong dong, còn có điểm giảo hoạt khôn khéo.Nhìn thấy cô như vậy, Chương Dương dù đã cố giả vờ một bộ vân đạm phong khinh, vẫn bị rùng mình, bất giác siết chặt tay, vẻ mặt có chút cứng ngắc.Diệp Phi giả vờ không để ý, chỉ sai vệ sĩ đứng ở cửa chờ lệnh.Cô quen thuộc tìm một chiếc ghế sô pha ngồi xuống, cùng người phụ nữ trong phòng chào hỏi: “Hello.”Chương Dương có vẻ ngoài thuộc tầng lớp trung lưu và thượng lưu, cũng được gọi là xinh đẹp, ăn mặc chỉnh tề, có khí chất chuyên nghiệp, là mẫu phụ nữ mạnh mẽ điển hình.Phản ứng đầu tiên của người phụ nữ, Diệp Phi cũng đang nhìn cô ta từ đầu đến cuối.Lúc này mới ko nhanh ko chậm mà nở nụ cười: “Tôi sẽ không nói nhảm nhiều nữa.

Lần này tôi muốn hỏi Chương tổng, kế hoạch mua lại của chúng ta vì đâu mà cô lại kiên quyết từ chối như vậy?”“Vấn đề là ở cô.” Chương Dương đặt bút xuống, dần dần tìm khí thế sân nhà, “Tôi không nghĩ cô có thể điều hành công ty tốt, năng lực không đủ.”Diệp Phi cười khẽ.Nếu việc này đặt lên người nguyên chủ, nghe câu này chắc chắn cô ấy sẽ nhảy dựng lên, khóc thét, cô ấy ghét nhất là các sắc mặt cùng ngữ khí cao cao tại thượng này của Chương Dương.Nhưng cô đã sớm ko phải là Diệp Phi trước đây, vài câu châm chọc nhẹ nhàng thế này không thể làm tổn thương cô.“Tôi nghĩ cô Chương cũng không thích hợp với việc điều hành một công ty.

Cô không đủ tầm và lòng dạ hẹp hòi.

Điều quan trọng nhất là bộ não của cô không đủ tốt.

Bây giờ hãy để tin tức về giá khởi điểm của vụ thu mua được tiết lộ , ngày mai chủ nợ sẽ đến cửa nhà cô hỏi thăm một chút đấy, Chương tổng lấy đâu ra tự tin để cùng chơi với tôi vậy? “Cô một châm đích xác, không chừa cho đối phương đường sống, chọc thẳng một lỗ trong lòng Chương Dương.Đúng vậy, Diệp Phi chỉ là cảm thấy công ty này khá thích hợp, cho dù không mua Tinh Ảnh, cô vẫn có nhiều sự lựa chọn.Nhưng Chương Dương, gia đình cô ta vẫn còn nợ, nếu cô ta từ chối vụ mua bán có lợi thế này, đến lúc đó quả thật không tốt cho lắm đâu…Nhưng nếu là đem công ty bán cho Diệp Phi, nàng thật sự không cam lòng.Nhưng nếu cô ta bán công ty cho Diệp Phi, cô ta thực sự không muốn.“Tôi thật sự không rõ, cô ăn uống cả đời không cần lo lắng, tại sao còn giả bộ một lòng muốn gầy dựng sự nghiệp”.


Chương Dương chất vấn, “Tinh Ảnh là công lao cả đời của ba tôi, cho dù là có bán đi, tôi chỉ muốn bán nó cho người có thể quản lý tốt hơn, mà ko phải trở thành đồ chơi trong tay cô.

““Làm thế nào cô biết tôi chỉ chơi? Cô điều hành tốt sao? Nếu vậy thì nghệ si dưới trướng công ty sẽ ko bị bọn đầu cơ và paparazi chụp ảnh? Tham gia show tuyển chọn thì bị người ta đảo phiếu.

Cô là sếp tổng mà cả tiếng rắm cũng ko dám phóng? ““Như vậy còn tốt hơn cô.

Vì theo đuổi Hoắc Tuần chuyện gì cũng có thể làm.

Khiêng hắn lên giường, chưa kết hôn liền có thai, hiện tại lại muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt! Cô căn bản không muốn kiếm tiền hay kinh doanh.

Từ đầu đến cuối đây chỉ là mánh lới của cô để hấp dấn ánh mắt hắn, đồ nữ nhân dối trá, ỷ vào gia thế mà hoành hành ngang ngược, hắn vĩnh viễn sẽ ko coi trọng cô.

Công ty này dù chết tôi cũng ko bán cho loại người như cô!”Chương Dương bùng nổ, ở trong văn phòng thật lâu quanh quẩn, nữ xí nghiệp gia khí chất cũng ở trong nháy mắt kia bị nàng hoàn toàn vứt bỏ.Diệp Phi không dự đoán được cô ta lại bộc phát, cũng ko nghĩ tới cô ta lại nhắc đến Hoắc Tuần.Nhìn lại trình tự thời gian của cuộc cãi vã giữa hai người, có vẻ như là mỗi lần nguyên chủ làm yêu hậu, hoặc là vì Hoắc Tuần mà bị công khai chế nhạo.Hôm nay lại như vậy, rõ ràng là phim điện ảnh hai người đóng, nhưng cứ phải lôi kéo thêm một vai cho người đàn ông đó.Diệp Phi mơ mơ màng màng đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ.Cô miệng mở to hình chữ O chỉ vào mặt Chương Dương nhoẻn miệng cười, “Ồ-tôi rốt cuộc cũng biết tại sao cô nhìn tôi không vừa mắt từ lâu như vậy rồi.”“Trách không được đâu, hóa ra cô thích Hoắc Tuần nha!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.