Xuyên Thành Nữ Phụ Ôm Bầu Bỏ Chạy

Chương 24


Bạn đang đọc Xuyên Thành Nữ Phụ Ôm Bầu Bỏ Chạy – Chương 24


Diệp Phi cười mỉa rút tay về, chuẩn bị chào hỏi hai tiếng, dù sao xúc phạm nữ chính cũng không phải là một quyết định sáng suốt.Nào biết còn chưa mở miệng, đoàn người trước mặt đã truyền đến một trận xôn xao.Mọi người theo tiếng nhìn lại, lại nghe được 1 trận tranh luận sôi nổi, nhưng không quá rõ ràng, Diệp Phi bị hấp dẫn, nghiêng người nhìn vào bên trong, muốn biết chuyện gì đang xảy ra.Hạ Hi đỡ lấy cô, “Chị ơi, bên trong nhiều người quá, chị đang mang thai không vô được đâu, em có người bạn là trạm tỷ ở trong đó, để em gọi điện thoại hỏi xem.”Nói xong liền mở điện thoại gọi qua.“Hiểu Hiểu, phía trước có chuyện gì vây?”Bên kia vô cùng ầm ỹ hỗn loạn, có vẻ có rất nhiều người đang tức giận, ngữ khí vữa phẫn nộ vừa lo lắng: “Tinh Ảnh thật lãng phí, Nhan Tề đi ra ngoài ko có quản lý đi cùng thì chớ, ngay cả đội bảo an cũng ko có, chỉ có một trợ lý nhỏ kiêm tài xế, đang bị mấy tên đầu cơ hình ảnh và paparazi dùng camera trực tiếp chụp thẳng mặt.

Bọn mình đang ở đây nói lý với họ đây này.”Hít hà một hơi, Diệp Phi cảm thán, “Công ty cậu ấy điên rồi sao?”Điện thoại cúp, Hiểu Hiểu hẳn là tiếp tục chiến đấu, Hạ Hi cũng miễn cưỡng giải thích: “Chị mới làm fan Nhan Tề nên không biết.

Tinh Anh trước kia cũng là một công ty tốt.

Đáng tiếc, giám đốc lại nghiện cờ bạc, nợ nần chồng chất.


Giờ còn đang rất vội vàng trả nợ, vì vậy không có thời gian để chăm sóc các nghệ sĩ.

“Diệp Phi khó hiểu: “Tôi biết công ty này có một ít nghệ sĩ giỏi, kiếm tiền còn không đủ sao?”Hạ Hi lắc đầu: “Những nghệ sĩ cũ đó đều có tên trong danh sách của Tinh Ảnh nhưng họ đã tự mình phòng làm việc riêng.

Chỉ có một số ít giao lại cho công ty.

Nhan Tề và ảnh hậu Vương Tự có cùng một người đại diện, anh ấy hẳn đã bị bỏ rơi, mọi người đi theo ảnh hậu thành lập công ty mới rồi.

““Ngoài ra, em còn nghe được tin này.


Nhan Tề đã từng cự tuyệt lời yêu cầu từ người đại diện đi bồi rượu nhóm phú bà, ở công ty không được yêu thích, lần này trở về có lẽ sẽ bị đóng băng hoạt động.

“Quãng thời gian để một Nghệ sĩ thần tượng duy trì nhiệt độ từ khi debut đến lúc nổi tiếng vô cùng ngắn, thời gian ký hợp đồng cũng rất đặc biệt, kèm theo đó là việc chấm dứt hợp đồng không công bằng, không đội trời chung, nếu bị đóng băng, có khi đến năm ba mươi mới có thể lấy lại tự do.Nếu cốt truyện trong sách không có gì sai, Nhan Tề cuối cùng vẫn sẽ nổi tiếng nhờ tài năng, thành công từ một thần tượng chuyển mình sang hình tượng nghệ sỹ toàn năng và giành được giải thưởng nhưng thời điểm đó cũng có chút muộn màng .Không ngờ là vì có một đoạn gập ghềnh ở giữa như thế này.Diệp Phi bình tĩnh nhìn về phía xa, trong lòng ý nguyện muốn đem hạt giống tốt này thu về tay càng thêm mạnh mẽ.Hạ Hi không phát hiện cô đang thất thần, có chút tiếc hận.“Aizzz, giới giải trí thật tàn nhẫn, dù có thực lực đến đâu, không có tư bản đỡ đầu phía sau thì muốn nổi tiếng thật quá khó.”“Không có thì tạo ra, không phải như thế là được sao?”Diệp Phi nở một nụ cười, vỗ vỗ vai Hạ Hi.“Tôi xem chúng ta cũng không thể chen vào, đi thôi, tôi đãi cô bữa cơm, cô giới thiệu Tinh Ảnh cho tôi.”–Hạ Hi vẫn cười khúc khích khi bị Diệp Phi bắt cóc đến một nhà hàng Pháp.Trên người chị đẹp thơm quá!Chị đẹp tay thật mềm, eo thật nhỏ, âm thanh thật êm tai.“Cho phần cơm chiên thịt dê, cảm ơn,” Diệp Phi thường đến nhà hàng này, đã rất quen thuộc với menu, gọi món xong liền đưa thực đơn cho Hạ Hi, “Cô ăn gì, đừng khách sáo.

“Trờ ơi, chị đẹp còn vô cùng giàu.Điều kiện gia đình của Hạ Hi cũng rất tốt.

Gia đình cô ta cũng là một chủ doanh nghiệp, thuộc tầng lớp trung lưu, nhưng khi nhìn thấy giá cả trên thực đơn vẫn ko nhịn được tặc lưỡi.Cô ta còn chưa tốt nghiệp, trong nhà giáo dục tương đối nghiêm khắc, tiền tiêu vặt cũng ko cho quá nhiều, nếu muốn đến đây ăn chỉ có thể đeo theo chân ba mẹ hoặc đàn anh Mục.“Dạ, cho em một phần giống chị luôn ạ,” cô ta run run nói với người phục vụ, sau đó quay sang hỏi Diệp Phi, “Chị thật sự muốn mua lại Tinh Anh sao?”Tinh Ảnh có nền tảng khá tốt, thêm vào đó là sự hiểu biết cao, hầu hết các đội đều tương đối ổn định, nếu muốn tiến quân vào giới giải trí thì đây là một lựa không tồi.Diệp Phi không phải bởi vì động não nhất thời mà truy tinh, mà là đã trải qua một thời gian suy nghĩ.“Giống như cô đã nói, ông chủ của họ đang muốn buông ta.


Nếu bây giờ tôi muốn thu mua hẳn là sẽ có lời?”Ai ngờ Hạ Hi lộ vẻ khó xử.Cuối cùng có chút ngượng ngùng mà mở miệng, “Chị ơi, chị dạo này có bận quá nên quên mất vài chuyện không?”Nụ cười của Diệp Phi ngưng trệ, lương tâm cắn rứt quằn quại, vẻ mặt miễn cưỡng cười hai tiếng: “Haha, đúng, đúng, mang thai ngốc ba năm, hiện tại trên tay tôi còn có nhiều việc cần xử lí, không thể tránh khỏi việc trí nhớ ko tốt.

“Cái này có thể đổ cho cô sao? Đây có lẽ là lỗi của tác giả, không xem nữ phụ là người bình thường.

Ngoài việc gây rắc rối, các chi tiết sinh hoạt khác đều chỉ đề cập sơ sơ, cô làm sao biết được đầu đuôi ngọn ngành lịch sử của nguyên chủ chứ.Cũng may Hạ Hi ko phải người thận trọng, rất nhanh tiếp lời.“Cũng đúng.

Mặc dù trước đây Chương Dương cùng chị có xích mích, nhưng hiện tại việc bán công ty Tinh Ảnh cũng ko phải do cô ta toàn quyền quyết định.

Đây chính là tiền, không có lý do gì để không nhận.”……Nguyên chủ như thế nào mà gặp ai cũng có xích mích với người đó vậy?Diệp Phi đột nhiên cảm thấy đau đầu, nhưng là sợ lòi đuôi, cho nên không còn mặt mũi hỏi Hạ Hi, chỉ có thể giả bộ tán đồng, “Đúng vậy, có tiền mà không thu chính là con rùa đen rụt đầu.”Cơm nước xong, Diệp Phi vốn định đưa người trở về.Kết quả, Hạ Hi xua tay, “Trường học của em ở ngay giao lộ phía trước, em có thể tự mình đi qua, chị à, cảm ơn hôm nay chị mời em ăn một bữa ngon như vậy!”Cuối cùng còn hét to kèm theo nụ hôn gió, “Tạm biệt, tiên nữ.”Thiếu nữ đón nắng chạy như bay, phong cảnh vừa vặn tốt.Diệp Phi đã bị tan chảy bởi khoảnh khắc này, cuối cùng đã rõ tại sao cô ta lại là nữ chính.Loại này nữ nhân ai mà ko yêu cho được!Đối với phụ nữ là trà xanh, nhưng với đàn ông chính là thiên sứ đấy!Cô xoa xoa cái mũi, kêu tài xế lái xe về nhà.Thông qua nhiều mạng lưới khác nhau, Diệp Phi cuối cùng đã tìm ra nguyên chủ cùng giám đốc của Tinh Ảnh Chương Dương rốt cuộc vì cái gì mà thù ghét nhau.Nói ngắn lại, nguyên chủ có hai loại kẻ thù.Một loại là có ý đồ công lược Hoắc Tuần, nhưng bị nguyên chủ phát hiện, đối chọi gay gắt từ đó biến thành kẻ thù; người còn lại là chính là kiểu người không quen nhìn tác phong kiêu căng đó, vô duyên vô cớ muốn dẫm đạp.Chương Dương thuộc loại thứ hai.Chương Dương thực sự là một nữ cường nhân, thành tích vô cùng tốt, sau khi nhảy lớp liền ra nước ngoài chuyên tu, lớn hơn Diệp Phi hai tuổi.


Tuy nhiên, chị ta đã nắm phần lớn công việc kinh doanh của Tinh Ảnh, đi theo cha mẹ chinh chiến nơi thương trường, được người đời tán tụng.Nhưng không biết tại sao chị ta lại không thể hòa hợp với Diệp Phi, hai người chưa từng gặp mặt, nhưng Chương Dương liên tục chế nhạo Weibo, cho rằng nguyên chủ là “bọ gạo”, “thiểu não ngu ngốc”.

“,” điển hình của phú nhị đại phế vật”, v.v … Tuy không nói rõ tên họ, nhưng lại luôn nhấn thích các bình luận đoán già đoán non “Có phải là Diệp Phi không?”Nguyên chủ không phải quả hồng mềm, tính tình vô cùng thẳng thắn,lúc nóng nảy sẽ trực tiếp lên Weibo mắng Chương Dương, đáng tiếc luận cãi nhau, nguyên chủ chỉ biết nói lời thô tục, làm sao bằng được văn nhân học thức mắng chửi người, lần nào cũng bị Chương Dương bóp nghẹt và bị đánh bại, khiến cô một thời trở thành trò cười trong giới.“Thật phiền phức,” Diệp Phi dựa vào cửa sổ xe, “Sao ai cũng đều muốn đến dẫm chân tôi vậy, tôi đuổi theo Hoắc Tuần thì có quan hệ gì với chị ta? Chẳng qua là muốn lợi dụng tôi để lăng xê và và nâng cao bản thân mình.

“Tài xế ở phía trước bật cười.“Tiểu thư, loại người này cô còn gặp ít sao? Chứng tỏ ưu thế với người dưới mình đó còn ko phải là hành động trỡ trẽn à? Không cần lo lắng về những người như vậy.”Ồ? Nguyên chủ cũng nói những lời như vậy.Xem ra nguyên chủ không phải người không biết suy nghĩ như lời đồn đại, có lẽ cô đang giả ngu.(Truyện được edit và đăng tại omeomupnhe.com)–Chỉ một Chương Dương cũng không thể lay chuyển quyết tâm có được Tinh Ảnh của Diệp Phi.Studio của cô đã bồi dưỡng được mấy lưu lượng có giá trị nhan sắc cao, chuẩn bị phát triển theo lộ tuyến độc nhất vô nhị, vì vậy cô cần một công ty môi giới chuyên nghiệp để quản lý và vận hành.Đồng thời, Tinh Ảnh còn mấy hợp đồng của tiểu minh tinh chưa giải trừ, cũng là hạt giống quảng cáo tốt, cô đã kiểm tra các công ty giải trí có kinh nghiệm hơn ở Tinh Thành, trước mắt ngoài Tinh Ảnh ra ko có cái nào thích hợp hơn.Chạng vạng, An Hỉ đã gửi hai email về việc công ty bên thứ ba định giá mua lại thương hiệu trang phục bà bầu và Tinh Ảnh Entertainment.Diệp Phi nhìn qua, đều trong phạm vi có thể tiếp tục.Nhưng đây chính là bảy bảy tám tám, không chỉ phải tiêu hết 30 triệu tệ do gia chủ bên Hoắc gia đưa cho, mà còn phải đến ngân hàng thế chấp để vay thêm một phần kinh phí.Quá nghẹn khuất, cô thật sự không thích cảm giác đi vay nợ.Lúc này Diệp Phi lại nhớ tới tên Hoắc Tuần cái tên lừa đảo kia, cô lấy điện thoại di động ra, tìm hộp trò chuyện bị chặn, phát hiện Hoắc Tuần đã nhắn cho cô bảy tám tin.【 Thủ tục vẫn đang xử lý, công ty gần đây bận rộn, chậm vài ngày, xin lỗi.】【 Đợt quỹ đầu tiên sẽ được chuyển vào tháng tới, cô đã thấy hợp đồng chưa? 】【 Nếu cô cần tiền, tôi có thể đưa trước cho cô.

】【Tại sao bạn không trả lời? 】【Trả lời tôi 】【Trả lời 】……Diệp Phi từ này đó nhắn lại, cảm nhận được đối phương dần dần biến mất kiên nhẫn.Từ những tin nhắn này, Diệp Phi cảm nhận được sự mất kiên nhẫn của đối phương.Cô nhanh nhẹn mở chặn Hoắc Tuần.Thành khẩn mà hồi phục.【 Có thể nhanh hơn chút được ko? 】【 Đừng để tháng sau, ngày mai, các người có thể chuyển khoản ko? 】【 Như vậy đi, sau này anh muốn gặp con tôi cũng ko ngăn cản, định trước ngày 15 hàng tháng được ko? 】Tầng cao nhất tòa nhà Hoắc thị, một nhóm người quá bận rộn để ăn uống cho buổi ra mắt sản phẩm mới, đang liều mạng báo cáo cùng sếp tổng trong phòng họp lớn.Thông tin liên lạc cá nhân của Hoắc Tuần hiếm ai biết, chỉ có gia đình và một vài người bạn của hắn mới biết, nhưng ai cũng biết sẽ không làm phiền anh vào những lúc như thế này nên điện thoại không tắt tiếng.Ba tiếng ting ting liên tiếp vang lên trong phòng họp có vẻ đặc biệt đột ngột.Hoắc Tuần nhíu mày, lấy điện thoại di động từ trong áo vest, sắc mặt càng thêm nghiêm túc.Hắn vẫy vẫy tay, “Nghỉ ngơi mười lăm phút.”Tất cả mọi người tự nhiên cũng không thoái thác, vội vàng hướng phòng trà bổ sung nước.Chỉ có trợ lý Hàn vẫn ở đó, “Hoắc tổng, có muốn đặt cơm cho ngài không? Từ sáng đến giờ ngài vẫn chưa ăn gì.”Đáng tiếc Hoắc Tuần cũng không để ý, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm màn hình.Thật lâu sau, hắn mới nghi hoặc hỏi: “Cậu nói xem, cô ấy làm gì mà vội vã muốn nhiều tiền như vậy?”Dù sao anh ta cũng là trợ lý thân cận nhiều năm, Hàn Xuyên vẫn có kỹ năng đọc tâm thần thám, còn ai có thể đòi Hoắc Tuần cho tiền? Chắc chắn mà cái vị bà cố tổ Diệp Phi kia.“Các cô gái, còn ko phải là muốn mua quần áo, giày, túi xách bản giới hạn hay sao.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.