Xuyên Thành Nữ Phụ Ôm Bầu Bỏ Chạy

Chương 12


Bạn đang đọc Xuyên Thành Nữ Phụ Ôm Bầu Bỏ Chạy – Chương 12


Diệp Phi một chân đá văng Hàn Nguyên Vũ: “Anh làm loạn cái gì vậy, nhanh đi đăng bài đi, thiếu một chữ tôi liền tính sổ với anh.”Sau đó lại quay đầu hỏi người kia: “Anh… tên là gì?”Người nọ cười nói: “Bành Thế, tôi tên Bành Thế.

Mỹ nữ cô muốn mua rượu sao? Ở chỗ tôi rượu nước nào, năm nào cũng có hết.”“Tôi ko mua rượu.” Diệp Phi xua tay, cầm một nắm cherry trên bàn đưa sang cho hắn: “Ăn trái cây nào, tôi muốn hỏi một chút, anh làm cái này một tháng kiếm đc bao nhiêu tiền? Thu nhập ổn định ko?”Hàn Nguyên Vũ lại thò đầu qua, miệng quang quác: “Diệp gia các người sắp phá sản à, mà cô cũng muốn đi bán rượu?”Người này thật là phiền.Diệp Phi ko muốn phản ứng với tên đó nữa, một chân đáp hắn ra xa.Bành Thế bị hai người họ làm mắc cười, thành thật trả lời: “Nghiệp vụ của tôi ở đây là tốt nhất, mỗi tháng có thể kiếm đc 3-4 vạn, nhưng cũng ko ổn định, vẫn có mùa ế và mùa cao điểm như thường.”Nhiều như vậy.Cũng như hôm nay bọn Hàn Nguyên Vũ mua mấy bình rượu giá trị xa xỉ, trừ bỏ chi phí cho mấy hộp đêm, phần trăm hoa hồng còn lại cũng vẫn rất khá.Diệp Phi không khỏi hiện ra thần sắc thất vọng: “Ai, con số đó, tôi không thuê nổi cậu rồi.”Bành Thế có thể dựa vào thực lực ở nơi như thế này hô mưa gọi gió.Anh ta liếc mắt một cái là có thể nhận ra thân phận của cô gái trước mắt, thấy cô đêm nay ra lệnh ở đây, còn bắt mấy tên tiểu gia này ăn trái cây của mình, càng thêm tò mò.Anh ta hỏi: “Cô muốn thuê tôi làm gì? Kinh doanh rượu à? Vậy tìm tôi là đúng đắn đấy, tôi có thể đưa cô đến gặp giám đốc bàn bạc.”Hàn Nguyên Vũ cũng gật đầu theo, hắn đã ăn xong 3 trái dứa, trên áo sơ mi đều là nước trái cây.“Cô cái đồ nhà quê này còn chưa có bao nhiêu kinh nghiệm sống còn muốn đến mấy chỗ này, tìm hắn không bằng tìm tôi này.”“Anh ăn đi, có phải cái máy đọc đâu mà lải nhải hoài vậy.”.


Diệp Phi xéo sắc liếc hắn một cái, lại hướng Bành Thế nói: “Ok, đây là danh thiếp của tôi, tôi rất coi trọng nguồn nhân mạch trong tay cậu, muốn thuê cậu phụ trách phần phát triển nguồn khách hàng, nhưng tiền lương thì ko được cao như vậy.”“Bao nhiêu tiền?”Không nghĩ hắn lại hỏi đến cùng, Diệp Phi ngoài ý muốn bóp bóp ngón tay tính tính: “Uhm…dựa theo quy mô công ty của tôi, lương tạm thời của cậu có thể rơi vào con số 6-7000, thêm phần trăm hoa hồng nữa, hiện tại tôi cũng đang muốn thu hút nhân tài, cho cậu 3% thì thế nào?”“6000, cô đầu có bị úng nước à.” Hàn Nguyên Vũ lại cầm trai dứa lên gặm: “Cho dù trích phần trăm cao hơn, cũng ko thể so với thu nhập hiện tại của hắn.”“Cho nên tôi mới nói, tôi làm sao biết được hắn kiếm được nhiều như vậy chứ.”.


Diệp Phi vô lực mà ngả người xuống băng ghế dài, bị âm thanh làm ồn ào đến đau đầu.Bất quá vẫn còn tốt, hôm nay không đến vô ích, cô đã kiểm tra điện thoại một vòng, xác định mấy bài viết đều vô cùng đẹp mắt, cũng đã phát đi, hơn nữa nhận về rất nhiều bình luận.Kế tiếp chính là theo dõi doanh số, hy vọng nỗ lực không bị uổng phí.Diệp Phi thở dài, quyết định về nhà nghỉ ngơi, thai phụ quả nhiên không thích hợp đi đến mấy nơi này, đến bar mà ko uống rượu thì còn ý nghĩa gì nữa.Không gian lung linh rực rỡ, âm thanh ồn ào náo động chói tai.Bành Thế cầm một trái cherry màu đỏ tím cực lớn, biểu tình nhàn nhạt, Diệp Phi bên cạnh đã đứng dậy, mang thêm một mùi hương nhẹ nhàng thoang thoảng.Anh ta cười cười.Ngẩng đầu nói: “Tôi đồng ý.”Anh ta cực kỳ nghiêm túc mà đón lấy ánh mắt kinh ngạc của Diệp Phi.Hàn Nguyên Vũ hô thất thanh: “Ôi vãi, đầu óc của cậu có vấn đề à, đã không thích tiền nữa rồi phải ko?Chỉ thấy Diệp Phi giơ tay, đem túi xách đánh lên đầu hắn ta.“Câm miệng lại, ở đây người bị úng não là anh đấy, hôm nào tôi sẽ liên hệ kiếm người đến bổ cái đầu anh ra xem thử.”–[Ăn dưa, Diệp mất giá thật sự hết hi vọng, đã mang thai còn đến quán bar lại còn mang theo đàn ông đi, nghe nói đó chính là vua bán rượu ở đó, chơi lớn ghê.][Bành Thế tôi đã từng thấy, người vô cùng đẹp trai, vừa cao vừa gầy, tuy rằng so ra vẫn còn kém với Hoắc Tuần, nhưng vẫn được yêu thích vô cùng][Là sự thật, vì trả thù Hoắc Tuần, mà không màng việc có thai đêm hôm đi đến quán bar.][Cảm thấy đau lòng cho em bé, ta nói sinh ra không được chọn lựa, gặp phải kiểu mẹ như vầy thật là xui xẻo.][Tôi còn tưởng cô ta đã học được thông minh, không nghĩ tới đầu óc thật sự hỏng rồi, vì nam nhân mà thiếu tự trọng gây ra chuyện mất mặt thế này.]Trên Weibo đa phần đều là cười nhạo châm chọc, có vài bình luận mang tính công kích ác ý.La Vân Sơn vì việc này mà đến, đem điện thoại đưa cho Hoắc Tuần mà người trước mặt trước sau vẫn duy trì bộ dạng lạnh lẽo: “Tôi đang rất ko vui.”“Kỳ thật…mấy chuyện bát quái thế này cũng ko phải lần đầu tiên, hơn nữa thái độ bọn họ đối với Diệp Phi trước sau ko có gì tốt cả, nói ko chừng là tự biên tự diễn.”Đôi mắt Hoắc Tuần lạnh lùng nhìn màn hình, đè nén âm thanh: “Tại sao thai độ đối với cô ấy lại ko được tốt?”“À…ừm…thì lúc đó đó, cái lúc mà cô ấy theo đuổi anh, có chút náo loạn, bị cười chê rất nhiều, trong vòng này có mấy ai là ưa cô ấy đâu, truyền ra một vòng thành 1 trận mỉa mai châm chọc, thu được bao nhiêu là nhiệt trên Weibo, cuối cùng nổi tiếng.”Trên mạng có hiển thị thời gian, Hoắc Tuần từ trước đến nay ko chú ý mấy, sinh hoạt của hắn ko khác người già cỗi, ngoại trừ công việc đều không muốn tìm hiểu chuyện khác, cho nên hắn tuyệt đối không liếc mắt qua ba cái tào lao này.Điều này cũng dẫn đến việc mấy năm nay Diệp Phi ở trên mạng thanh danh vô cùng xấu, mà hắn hôm nay mới là lần đầu tiên được biết.Hoắc Tuần nhíu mày, “Mấy cái trò theo đuổi của cô ấy với tôi thì có liên quan gì đến mấy người đó?”La Vân Sơn lau mồ hôi, “Thì kiểu như xem náo nhiệt, hóng chuyện bát quái đó mà.”“Ăn no rồi có thời gian thì đi kiếm tiền đi.”.

Hoắc Tuần ném điện thoại cho hắn: “Cô ta có đi quán bar thì cũng ko quan hệ đến tôi.”Ngày hôm qua mang trái cây sang tặng, cô ta ko cao hứng thì thôi, buổi tối lại chạy ra ngoài làm bậy, cái kiểu mặt nóng dán mông lạnh này, Hoắc Tuần sẽ ko làm lại lần thứ hai.Xem ra đứa bé sau này sinh ra hắn cần phải mang về tự mình dạy dỗ,Nguyên bản Hoắc Tuần còn nghĩ là Diệp Phi đã quyết tâm làm mẹ thì sẽ trưởng thành lên một chút, ko nghĩ lại còn trầm trọng hơn, khiến người ta coi thường.La Vân Sơn kỳ thật rất thích Diệp Phi, nhưng hôm nay việc này hắn nhìn ko quen lắm.“Tôi thấy hai người đã xác thật mỗi người mỗi ngả, dứt khoát sớm chút cũng là chuyện tốt.”Nói xong hắn liền chuồn đi, để Hoắc Tuần điên cuồng tiếp tục làm việc.Nhưng qua thật lâu, trong lòng hắn vẫn còn một cỗ tức giận không thể tiêu tan, nghẹn ở ngực đến khó chịu, Hoắc Tuần nghĩ nghĩ, bấm điện thoại gọi cho trợ lý đi vào.“Tại sao cậu ko bao giờ báo cho tôi biết những việc trên mạng kia?”“Trước đây ngài từng nói những chuyện liên quan đến Diệp tiểu thư không cần báo cho ngài.”Hoắc Tuần:……“Tôi có nói sao?”Ngữ khí Hoắc Tuần âm u, vẻ mặt hung ác đã được trui rèn qua nhiều sóng gió thương trường tràn đầy uy hiếp.Trợ lý nuốt nước miếng, khóc nức nở: “Không, ngài chưa nói qua bao giờ, là tôi nhớ nhầm rồi ạ.”(Truyện được edit và đăng tại omeomupnhe.com)–Dư luận trên Internet cũng đã lan đến chỗ của Diệp Phi.An Hỉ vẻ mặt lo lắng, an ủi: “Sếp à, chị đừng xem nữa, bọn họ không biết chân tướng sự việc, xuất khẩu đả thương người, cũng vì là ghen ghét chị xinh đẹp lại có tiền, mới cố ý nói thế.”Cô bé đã nhìn ra, Diệp Phi xinh đẹp giống tiên nữ, tính tình thì vô cùng tốt, trong nhà lại vô cùng có tiền có thế, quả thực là mơ ước của biết bao nhiêu người.Dùng kính lúp mà soi đi, chị ấy có chỗ nào ko tốt chứ, nghĩ muốn dìm người khác xuống bùn lầy là được à.Rốt cuộc con người ta đều vậy, chỉ cần vượt quá giới hạn hâm mộ sẽ dễ dàng biến thành ghen ghét.Nhìn sếp của mình bị người ta bình phẩm từ đầu đến chân, An Hỉ tức muốn chết, thậm chỉ muốn hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhàn bọn hắn, lại sợ sếp mình tức giận động thai khí.Nào biết Diệp Phi không để ý chút nào, còn bình thản gặm trái cây rốp rốp.“Em nói đúng, kẻ thất bại thường nổi điên cắn loạn người, chị cần gì phải chấp nhặt với bọn họ, đến lúc đó lại nộ khí đến bệnh, còn tốn tiền đi khám bệnh, ko đáng.An Hỉ nghe vậy cũng cảm thấy vui vẻ hơn, liên tục gật đầu.À đúng rồi, bên Bành Thế đã sắp xếp ổn chưa em?”.


Diệp Phi trước mắt tương đối quan tâm đến chuyện này: “Còn bên xưởng trái cây đã liên hệ lại chưa nhỉ?”“Dạ, để em hỏi lại một chút.”Qua vài phút sau, Bành Thế tự mình tới.Lúc ở quán bar anh ta thích mặc những thiết kế âu phục đơn giản, sau khi nhậm chức đã thay sang một bộ nghiêm túc hơn, thoạt nhìn thân hình cũng ko gầy quá, tinh thần tốt hơn nhiều.“Diệp tổng.”Diệp Phi thoải mái đáp lại một tiếng, cô thích người khác gọi mình như vậy.Rất khí phách, rất tôn quý.“Thế nào? Tôi an bài cho anh văn phòng bên đó có ổn ko?Bành Thế cười: “Khá tốt, tôi còn chụp ảnh gửi cho người trong nhà xem qua, bọn họ rất vui.

Lừa bọn họ nhiều năm như vậy, hôm nay rốt cuộc tôi cũng là giám đốc hàng thật giá thật.”“Cũng đừng nói vậy, công việc ko nên phân chia loại này loại kia, trước kia cậu kiếm còn nhiều hơn mà.”.


Diệp Phi an ủi: “Những chuyện trên mạng tôi sẽ xử lí, cậu ko cần lo lắng.”So với trong tưởng tượng, cô còn dễ chịu hơn nhiều.Có lẽ việc thông qua Internet để đánh giá một người là vô cùng phiến diện.Bành Thế gật đầu, lấy văn kiện đưa qua: “Nhà máy nhập khẩu trái câu đã gọi đến, đêm qua được mấy người bạn của cô tuyên truyền, lượng tiêu thụ đã tăng gấp đôi, hôm nay trực tiếp phá doanh số 500 vạn thùng, bọn họ nói muốn hợp tác với chúng ta, trừ 10 vạn phí quảng cáo, mỗi thùng sản phẩm bán ra sẽ tính 10% cho bên mình.”“Chờ tôi tính một chút.”Diệp Phi mở máy tính, nghiêm túc bấm số.“Wow, mỗi thùng có thể lời đc 60 đồng, sau đêm hôm qua, đây là sẽ con đường mở rộng tiền tài của chúng ta, tôi phát tài rồi, hahahahaha.”Bành Thế bị cô chọc cười: “Tôi có vài số liên hệ của mấy công ty gia đình, có thể khai thác thêm, nhưng vấn đề là, cô chỉ nhờ bạn bè quảng cáo miễn phí được một lần thôi, chúng ta cần vạch ra một con đường cố định.”Không cần hắn nhắc nhở, Diệp Phi đã sớm nghĩ đến rồi.“Tôi biết, tôi có kế hoạch này, anh trước tiên tổng hợp lại số liệu đi, những điều kiện còn lại tôi sẽ nhanh chóng hoàn thiện.”Thấy Bành Thế đi rồi, Diệp Phi chống cằm, từ máy tính vang lên thông báo bài đăng mới nhất của anh ta về việc nhận chức, di động con chuột, click xuống mở Weibo lên.–Tập đoàn Hoắc thị.Trợ lý căng da đầu đứng ở trong văn phòng CEO, hắn lần đầu tiên cảm thấy màn hình Weibo lúc này thật vô cùng đáng sợ, phía sau ông chủ lớn đang ngồi như hổ rình mồi.“Diệp tiểu thư mới phát Weibo, làm sáng tỏ quan hệ với Bành Thế.”Bài đăng trên Weibo vô cùng ngắn gọn: Hoan nghênh đồng nghiệp mới.Chức danh của Bành Thế cũng đã được xác minh.Hoắc Tuần nhìn thật lâu vào bài vừa đăng, ánh mắt dừng lại ở cột đóng dấu sao đỏ trên giấy chứng nhận.Phòng làm việc công ty văn hóa truyền thông Phi Hỏa.Hắn không nhịn được nói thầm: “Còn rất thông minh.”Lúc này, cả nước đều biết Diệp Phi đã tự mở công ty…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.