Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 29: Chạm Mặt


Bạn đang đọc Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh – Chương 29: Chạm Mặt


Ngày hôm sau, lúc Mộc Tâm đang đứng đợi xe buýt để đi làm, thì một chiếc Maybach màu đen dừng lại trước mặt cô, Mộc Tâm không cần nghĩ cũng biết là ai.

Kính xe hạ xuống, gương mặt nghiêm túc pha chút ôn nhu của Lâm Đình phong hiện ra, anh nói: “Lên xe đi, anh tiện đường chở em đến công ty.”
Mộc Tâm lưỡng lự một chút rồi cũng mở cửa bước lên xe, vừa thắt dây an toàn vừa nói: “Cảm ơn Lâm tổng, phiền anh rồi.”
Anh mĩm cười nói “Không có gì” rồi láy xe đi.

Khoảng mười phút sau, đến nơi, anh đổ xe trước cửa công ty, anh bước xuống xe rồi đi vòng qua phía ghế phụ mở cửa cho Mộc Tâm, cô cũng rất tự nhiên mà bước xuống.
Cảnh tượng tổng giám đốc đưa thư kí Mộc đi làm được A Kiều trông thấy, cô bé nhanh tay đưa điện thoại lên chụp vài tấm, sau đó rất nhanh mồm nhanh miệng chạy vào sảnh kể cho bé tiếp tân nghe:.

Truyện Xuyên Nhanh
“Cô biết tôi mới vừa nhìn thấy gì không?”
Cô bé tiếp tân đang sắp xếp tài liệu thì tò mò ngẩng đầu hỏi: “Chuyện gì?”

A Kiều phấn khích, cao giọng nói: “Tôi mới vừa gặp boss đại nhân đưa thư ký Mộc đi làm aaa, giúp mở cửa xe lại còn cười ôn nhu với cô ấy nữa.

Ôi! Ngọt ngào quá! Tổng tài bá đạo và cô thư kí nhỏ xinh đẹp, tôi cảm giác như mình đang xem phim thần tượng phiên bản đời thật vậy đó.”
Cô bé tiếp tân phấn khích buông xấp tài liệu trên tay xuống, hỏi: “Sao? Thật á? Có ảnh hông?”
A Kiều cầm điện thoại lên lướt lướt ấn ấn, giảo hoạt nói: “Đương nhiên là có rồi, tôi gửi cho cô rồi đó”, nói xong A Kiều vui vẻ lên phòng làm việc.
Cô bé tiếp tân nhận được ảnh thì tiện tay thả vào group chat của công ty, kèm theo dòng chữ: “Tôi muốn lan tỏa nguồn năng lượng này với mọi người.”
Group chat lập tức nổ tung, mọi người ai nấy nhau nhau dò hỏi.
Nữ nhân viên A: “Chắc chắn là boss chỉ cho cô ta đi nhờ xe thôi.”
Nữ nhân viên B: “Cô có thấy boss cười ôn nhu như vậy lần nào chưa? Chưa phải không? Tôi thấy chắc chắn là hai người họ một là đang trong giai đoạn mập mờ, hai là họ yêu nhau rồi a.”
Nam nhân viên A: “Tôi rất có hảo cảm với thư kí Mộc, mối quan hệ chưa có tiến triển gì đã chết từ trong trứng nước rồi a.”

Cả công ty loạn cào cào nhưng hai người trên đầu sóng ngọn gió vẫn thản nhiên như không có chuyện gì mà vào văn phòng làm việc.
Mộc Tâm vẫn làm việc như mọi khi, làm xong dự án hoàn chỉnh, cô photo một bản rồi tự mình đem tới văn phòng cho Lâm Đình Phong.

Đưa tài liệu xong, khi cô bước ra từ phòng tổng giám đốc, ánh mắt mọi người nhìn cô có hơi là lạ, cô đưa mắt nhìn lại thì mọi người nhìn qua chỗ khác.

Mộc Tâm không để ý về chổ ngồi xem lại tài liệu, ba giờ chiều cô có cuộc hẹn ký hợp đồng với Linky.

Ba giờ kém mười lăm phút, Mộc Tâm cùng Tiểu Mỹ có mặt ở sảnh lớn tập đoàn Linky, đợi vài phút thì trợ lí Tiểu Dương xuống dẫn hai cô lên phòng họp.
Tiểu Dương rót cho mỗi người một ly nước rồi lịch sự nói: “Thư kí Mộc xin đợi một lát, Trần tổng đang từ sân bay về, chắc là sắp đến rồi.”
Mộc Tâm cười, nhận ly nước, rồi nói: “Được, cảm ơn”.
Tiểu Dương gật đầu chào với Mộc Tâm rồi đi ra ngoài, lúc đi đến thang máy, anh nhận được điện thoại từ boss nhà mình.


Cậu nhanh chóng bắt máy: “Alo, boss, có chuyện gì dặn dò ạ?”
Đầu dây bên kia, giọng nói lành lạnh của Trần Gia Thành vang lên: “Tiểu Như liên hệ với tôi, cô ấy sắp đến Linky bàn hợp đồng, cậu sắp xếp cho Lâm thị và Quý thị cùng vào phòng họp, tôi sắp về tới rồi.”
“Dạ”, Tiểu A cúp máy xong thì lập tức xuống sảnh đón Trần Tiểu Như rồi dẫn cô lên phòng họp mà Mộc Tâm đang đợi.
Mộc Tâm đang xem lại bản trình chiếu trên laptop, cửa phòng mở ra, cô đưa mắt nhìn lên, đôi đồng tử màu hổ phách hơi co lại khi nhìn thấy người bước vào là nữ chính Trần Tiểu Như.
Trần Tiểu Như cũng hơi bất ngờ khi thấy Mộc Tâm ở đây, cô ta cùng trợ lý của mình ngồi xuống đối diện Mộc Tâm.

Hai người mĩm môi đưa ánh mắt nhìn đối phương, một ánh mắt thờ ơ như khách qua đường, một ánh mắt đầy đắc ý như bản thân là người quyết sách.
Tiểu Dương hướng về phía Mộc Tâm nói: “Thư kí Mộc, hôm nay trùng hợp là Quý thị cũng đến để bàn dự án.

Cô có phiền khi trình bày phương án cùng lúc với Quý thị không ạ?”
Mộc Tâm mĩm cười, điềm tĩnh đáp: “Không phiền, như vậy càng tốt.”
“Vậy cảm ơn thư kí Mộc đã thông cảm”, Tiểu Dương đáp lại rồi đi ra ngoài cửa đứng đợi Trần Gia Thành đến.
Đúng ba giờ, cửa phòng họp được Tiểu Dương đẩy ra, Trần Gia Thành bình đạm bước vào, theo sau anh là hai vị cổ đông của tập đoàn, Mộc Tâm và Trần Tiểu Như đồng loạt đứng dậy.

Trần Tiểu Như cười tươi nói: “Anh Thành, anh đến rồi.”
Trần Gia Thành chỉ gật đầu với cô ta rồi đi lướt qua, anh đi đến vị trí dành cho người quyết sách, anh nhìn về phía Mộc Tâm một cái.


Cô liền mĩm cười chào hỏi: “Chào Trần tổng và hai vị cổ đông.”
Trần Gia Thành cười với cô một cái rồi nói: “Hôm nay vốn có hẹn với thư kí Mộc để bàn phương án giữa Lâm thị và Linky nhưng không ngờ Quý thị cũng đến.”
Mộc Tâm cười đáp: “Không sao đâu Trần tổng, trợ lý của anh đã giải thích rồi, cá nhân tôi thấy như vậy cũng rất tốt ạ.”
Trần Gia Thành vắt áo khoác lên lưng ghế, anh hướng về phía Mộc Tâm và Trần Tiểu Như nói: “Vậy để không mất thời gian, chúng ta bắt đầu luôn đi, trong hai vị ai sẽ trình bày trước.”, nói rồi anh cùng hai vị cổ đông ngồi xuống ghế.
Mộc Tâm và Trần Tiểu Như nhìn nhau, Trần Tiểu Như cong cong khóe môi, cô ta lên tiếng: “Cho hỏi Thư kí Mộc có thể để tôi trình bày trước không?”
Mộc Tâm nhướng mày, cô đưa tay làm động tác mời, mĩm môi đáp: “Đương nhiên.”, nói rồi cô điềm nhiên ngồi xuống ghế.
Trần Tiểu Như thấy cô đồng ý thì ý cười càng sâu, trong lòng âm thầm nói, cô cứ cười đi Mộc Tiểu Tâm, lát nữa không biết cô sẽ khóc như thế nào đâu.
Cô ta đi lại cấm dây kết nối máy chiếu với laptop, một trang trình chiếu hiện lên, cô ta dùng dáng vẻ tự tin trình bày:
“Chủ đề của phương án lần này là kế hoạch mở rộng thị trường.”
Mộc Tâm hơi nhướng mày nhìn chằm chằm Trần Tiểu Như, hay nhỉ? Còn có cả chiêu này cơ đấy..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.