Xuyên Qua Làm Mẹ Kế

Chương 16: Có Phải Không Vậy Tướng Công?.


Đọc truyện Xuyên Qua Làm Mẹ Kế – Chương 16: Có Phải Không Vậy Tướng Công?.


Mặt trời đã lên tới ngọn cây, mà sáu người đi cùng Lý Thu Thu và Dạ Hành vẫn chưa thấy hai người đó ra khỏi phòng liền không biết phải làm sao một người lên tiếng.
“Để ta đi gọi, cũng sắp tới giờ rồi mà hai người đó còn chưa ra . Hừ ta đợi không được nữa rồi”. Người Lên tiếng là Dương Nhất Phàm tối hôm qua bị Lý Thu Thu cho biết mùi đau khổ còn chưa biết sợ, lại giở chứng ngang ngược của hắn ra. Nhưng hắn chưa kịp bước thì có một đám thị vệ đi vào, một tên trong đó đưa một tờ cáo thị hỏi.

“Các ngươi có thấy người này không, mau khai báo, dấu diếm là đồng phạm”. Vì không thấy ai trả lời hắn nên hắn bực mình hét lên.
“Lục soát cho ta “. Mấy người thị vệ đó nhao nhao đi lục soát khắp khách điếm . Còn đám người Hứa Nguyên vì nhìn thấy cáo thị là bức họa vẽ lý Thu Thu liền xoay người đi hết lên lầu gõ cửa phòng Dạ Hành mà không thấy lên tiếng bèn phá cửa đi vào. Tê thị vệ ban nãy lên tiếng cũng chính là bộ đầu của trấn này, hắn ỷ mình làm bộ đầu nên rất hóng hách, thường xuyên hà hiếp bá tánh nên ai cũng ghét hắn, vì vậy vừa nãy không có ai thèm lên tiếng trả lời hắn cả, hắn đi theo bọn người Hứa Nguyên lên lầu vì cảm thấy mấy người này là người từ nơi xa đến, hắn cảm thấy có chút tò mò nên đi theo, khi nhìn thấy bọn họ phá cửa phòng đi vào, hắn rất ngạc nhiên nhưng vẫn giữ im lặng, và đi theo xem có chuyện gì. Ai ngờ khi bước vào phòng thì cả sáu người à không thêm tên bộ đầu kia nữa là bảy, bảy người nhìn vào phòng thì cằm muốn rớt xuống đất.
Thật khó mà họ chịu nổi, vì họ là người cổ đại nên họ rất phong kiến và khắc khe nhưng họ lại thấy cảnh tượng. Dạ Hành hai tay bị trói trên đầu, còn Lý Thu Thu thì đang ngồi trên người hắn tay cởi từng lớp siêm y, mặt thì cười nham nhở, trên miệng còn vươn lại nước miếng(ôi nổi hết cả da gà).
Khi Dạ Hành cùng Lý Thu Thu căm tức nhìn qua bọn họ mới lấy lại tinh thần, mặt bắt đầu đỏ lên, Hứa Nguyên vội vàng lùa mọi người ra ngoài, đóng cửa lại nói.
“Thật xin lỗi,hai người cứ tiếp tục”. Hai người nhìn nhau , thầm nghĩ.
_ Bọn họ bị sao vậy ta?. Nhưng cả hai đều không nói ra, nàng lại vui vẻ bắt tay tiếp tục công việc đang bỏ dở. Thật ra nàng và Dạ Hành cũng không làm cái gì, chỉ là thoa thuốc cho Dạ Hành thôi nhưng cảnh tượng này khá mờ ám nên khi ai mới nhìn vào là hiểu lầm ngay (tác giả cũng hiểu lầm đây he he).

Vì Lý Thu Thu muốn bôi thuốc cho Dạ Hành, mà hắn không chịu vì mỗi lần nàng thoa thuốc cho hắn xong là một cái giường phải đi đời, nàng thoa thuốc rất không thành thật vết thương ở bụng chỉ rắc ít thuốc lên vết thương rồi băng bó lại là xong, nhưng nàng lại không làm như vậy, nàng leo lên người hắn ngồi cũng không nói gì đi, nàng còn nhún nhún vậy cũng cho qua đi, quan trọng là chỗ không bị thương nàng cũng xoa xoa, khiến hắn cảm thấy thân thể như bị thiêu đốt phi thường khó chịu, vì không biết làm sao nên hắn bóp lấy cột giường vì dùng chút sức nên cái giường liền gãy (…). Lần này Dạ Hành nhất quyết không cho nàng thoa thuốc nữa(vì gãy giường nhiều quá), thế là nàng liền dùng mỹ nhân kế mà khi nàng còn ở hiện đại chưa một lần thành công, nước mắt thi nhau lăn trên gò má nàng khiến Dạ Hành đau lòng nhưng vẫn nhất quyết không cho nàng thoa. Nàng tức giận, bèn xịt một ít nước lên tay rồi vẩy vẩy về phía Dạ Hành, thế là hắn cả người mềm nhũng , nàng cười thật tà ác lấy dây buột tay hắn lại từ từ ăn đậu hũ cho khỏa thích thế nên mọi người mới thấy cảnh nàng ngồi trên người Dạ Hành còn chảy nước miếng là vậy.
Khi họ bước ra khỏi phòng nàng liền nhanh chóng thay thuốc cho Dạ Hành xong cởi trói cho hắn rồi cho hắn ngửi tý thuốc giải vì nàng nhìn thấy có quan binh đi theo vào nếu nàng đoán không lầm thì chính là đến để bắt nàng đây mà. Sau khi cơ thể có thể cử động Dạ Hành khá buồn bực khi cơ thể hắn lại yếu ớt lại như thế có một chút mê hương mà đã không động đậy được gì, mà hắn không biết rằng mê hương đó là do nàng chế tạo ra giữa hiện đại và cổ đại kết hợp làm sao mà hắn chống nổi.
Lúc hai người bọn hắn vừa thay xong y phục thì một đám thị vệ xông vào tên bộ đầu cầm tờ cáo thị xem tớ, xem lui một hồi rồi mới ra lệnh.

“Bắt nàng ta lại, giải về cho đại nhân xử lý”. Nàng đưa tay giữ Dạ Hành lại rồi nhìn tên bộ đầu đó cười như không cười lên tiếng
“Xin hỏi đại nhân đây bắt ta tội gì?”. Nàng hừ lạnh . Đừng tưởng chị hiền mà ăn hiếp nhá không thì đừng hối hận haha.
Tên bộ đầu trả lời.” Đây là cáo thị truy nã ngươi, không nói nhiều mau theo bọn ta về gặp mặt huyện lệnh”. Hắn thấy nàng không nói gì đắc ý cười hắc hắc hai tiếng . Lý Thu Thu thấy hắn cười quá đáng ghét nên đi lại gần dò hỏi thuận tiện rắc một ít thuốc ngứa lên người tên bộ đầu này. Vì thuốc ngứa này nguyên liệu từ trái mắt mèo nên mọi người cũng biết nó sẽ như thế nào rồi khỏi nói ha .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.