Đọc truyện Xuyên Qua Làm Mẹ Kế – Chương 10: Lý Thu Thu Không Phải Dạng Vừa Đâu
Ông Mặt trời đã thức dậy , nắng sớm nhàn nhạt chiếu xuyên qua những khe lá , những anh gà trống như những chiếc đồng hồ báo thức thực hiện nhiệm vụ của mình .( Ấy , ấy có cái gì đó sai sai thì phải , mà thôi kệ viết tiếp).
Thu Thu nghe những con gà gáy ồn qúa nên nhập nhèm mở mắt , đập vào mắt nàng là một lòng ngựcvững chắc ấm áp của Dạ Hành , nàng duội mặt vào đó hít thật sâu mùi hương của hắn chỉ thuộc về riêng hắn , hắn mang mùi của hoa cỏ rất dễ chịu .
Dạ Hành thức dậy từ sớm , ngắm nhìn khuôn mặt đáng yêu của nàng khi ngủ hắn có cảm giác thật thỏa mãn , hắn sẽ trân trọng những khoảng thời gian như thế này , bởi vì có lẽ sắp tới đây sẽ không còn được như bây giờ nữa . Có phải hắn qúa ít kỉ . Từ khi hắn nhận ra tình cảm của mình dành cho nàng , thì hắn muốn giữ nàng thật chặt , không muốn buông ra , như vậy nàng có chán ghét hắn không . Đang suy nghĩ , có một ngón tay đưa lên vuốt ve trán hắn . Một giọng nói trong veo cất lên .
” Đừng nhăn mặt , sẽ có nếp nhăn , có chuyện gì buồn có thể chia sẻ với ta , mặc dù ta không giúp được gì nhưng ta sẽ ở bên cạnh chàng” .
Dạ Hành nhìn nàng , ánh mắt chứa đầy ôn nhu , rồi từ từ cuối đầu xuống , đôi môi hắn nhẹ nhàng đặt lên môi nàng , sau giây phút ngẩng ngơ lúc hắn tính rời đi thì nàng bất ngờ choàng hai tay qua cổ hắn không cho hắn rời khỏi , nàng nhiệt tình như lửa hôn khiêu khích hắn , khiến nụ hôn thật sâu . ( Ê ta nói này , hai người chưa súc miệng đó , ghê quá . Hai người cùng đồng thanh : cút
Tác giả : ta không cố ý phá hoại mà ).
Nụ hôn từ từ chuyển qua cuồng nhiệt , hai người càn quét sạch sẽ mật ngọt của đối phương đến khi nàng sắp hết thở nổi mới buông nhau ra .( Ặc che mặt). Nàng ngạc nhiên nhìn hắn nghĩ . Không phải hắn đã có vợ cũng có con rồi , tại sao nụ hôn của hắn , nàng có cảm giác như lần đầu tiên hôn người khác vậy , rất ngây ngô , nàng cảm thấy mình còn rành hơn cả hắn nữa , dù đây là nụ hôn đầu của nàng. ( Bà là sắc nữ rồi).
Dạ Hành đỏ mặt nhìn Thu Thu thấy nàng cứ nhìn hắn , trong ánh mắt đó có chút khó hiểu , một chút tò mò khiến hắn khó hiểu . Bỗng âm thanh lạ vang lên .
” Ọt ọt “. Dạ Hành nhìn quanh hỏi .
” Tiếng gì vậy “. Liền thấy Thu Thu đỏ mặt kéo chăn che kín đầu thì hắn mới biết là nàng đói bụng. Liền ôm nàng xuống giường hai người cùng nhau rửa mặt ra ăn sáng .
Cơm nước xong xuôi , hai người chuẩn bị mấy bộ y phục và một ít đồ dùng cá nhân và lên xe ngựa chuẩn bị lên đường đi ra giang hồ dạo chơi. ( Dạo chơi , run qúa).
Vì đi chung với Thu Thu nên Dạ Hành cũng leo lên xe ngựa , xe bắt đầu đi nàng cảm thấy thực hưng phấn . Lần đầu nàng đi xe ngựa , có một cảm giác khá là mới mẻ , được đi ra ngoài chơi , nên nàng vén màn lên nhìn khung cảnh xung quanh những nơi xe ngựa đi qua , thật đẹp . Không khí thật trong lành không như ở hiện đại , không khí ô nhiễm , khói , bụi xe . Đang miên man suy nghĩ , bỗng nghe tiếng nói nàng giật mình tỉnh lại.
“Cảnh đẹp lắm đúng không Thu nhi”. Nàng cười .
” Đúng vậy cảnh rất đẹp , nếu có máy chụp hình hay quay phim thì tốt qúa “.
Dạ Hành không hiểu nàng đang nói gì liền hỏi .” Máy quay phim , chụp hình là cái gì “. Nàng biết mình lỡ lời bèn nói .
” Chàng nghe nhầm rồi haha “. Phù lỡ miệng , mong hắn không biết .
Dạ Hành suy tư . Nghe nhầm ư ? Không lẽ tai hắn có vấn đề sao . Mà thôi bỏ qua đi , hắn ôm nàng vào lòng , hắn cảm thấy nàng không giống trước đây , bây giờ nàng cứ như một người khác vậy rất thích cười , không lẽ là hắn cảm giác lầm sao , nhưng hắn thích nàng của bây giờ . Vì bây giờ nàng mới là của hắn.
Đi được khoảng ba bốn canh giờ , bọn họ dừng chân bên một trấn tên gọi là Long Xuyên ( ta bịa đó ). Dừng lại Dạ Hành cùng với Hứa Nguyên đi thuê phòng . Nàng đứng ngoài tò mò nhin xung quanh . Hứa Xuân đi dắt ngựa vào chuồng . Vương Tiểu Nguyệt thì đi vệ sinh , chỉ còn lại mỗi Dương Nhất Phàm , hắn liền trêu ghẹo nàng.
” Ta nói Thu Thu nàng sao lại thích Hành thúc thúc chứ , nàng quen ta không phải tốt hơn sao ” .phối hợp là nụ cười chết ruồi ý nhầm , chết người không đền mạng của hắn.
Nàng hừ lạnh , trả lời .” Dương công tử , xin cậu tự trọng , ta là người đã có phu , nếu theo cách gọi của công tử thì nên xưng hô một tiếng thẩm thẩm ,còn về phần hơn thua , ta thừa nhận trước đây ta rất thích mỹ nam nhưng bây giờ ta chỉ muốn tướng công Dạ Hành mà thôi với lại chàng soái hơn ngươi nhiều “. Hừ dám chê chồng bà già à , hết nói chưa .
Dương Nhất Phàm cứng họng không nói được , nhìn nàng với ánh mắt đáng khinh bị nàng lơ đẹp nên xấu hổ bỏ đi.
Hắn đi rồi nàng mới thở dài một hơi .Thực là bực mình . Cảnh này lọt hết vào mắt của Dạ Hành , hắn cảm thấy Nhất Phàm phi lễ với thê tử của hắn , hắn rất tức giận tuy biết là hắn chỉ muốn thử lòng nàng , Dạ Hành cũng không muốn , đang định đi lên an ủi nàng vài câu thì bị Hứa Nguyên giữ lại , bảo .
” Tam đệ , nàng quả thật là thật lòng với đệ , chúng ta rất vui vì đệ đã tìm được một nửa cuối đời này , đệ phải giữ nàng thật chặt , thật tốt với nàng vì nàng xứng đáng “. Dạ Hành cảm động nhưng không biểu hiện lên mặt chỉ đáp.
“Vâng đệ đã biết , đa tạ đại ca quan tâm””.
Đang nói chuyện thì nghe thấy Thu Thu hét lên hắn chạy tới , lúc tới thì đã kết thúc hắn ngạc nhiên . Quay về một khắc trước. Lý Thu Thu vì nhìn thấy kẹo hồ lô đi tới nàng thực muốn nếm thử nên đã mua hai que , đang đi trở lại bị một tốp người chặn đầu , ngước mặt lên nhìn thì thấy một tên nam nhân ăn mặt khá sang chắc con quan lại vùng này nhìn khuôn mặt có thể gọi là dễ nhìn của hắn nàng liền né sang một bên nhường đường , ai ngờ hắn cũng né sang bên đó , thử ba bốn lần đều bị như vậy nàng đã biết mình bị chặng đường , bèn thở dài nói .
” Xin , vị công tử này nhường đường cho “. Nói thì nói vậy chứ , bà biết mi đời nào chịu nhường , haiz.. đẹp cũng là một cái tội . (Ê ê leo xuống , trèo chi cao qúa vậy).
Đúng như nàng nghĩ , họ không chịu nhường đường còn liên tiếng dụ dỗ .” Tiểu nương tử , nàng đi đâu vậy , haha về làm thiếp của ta đi bảo đảm nàng ăn no mặc đẹp , vinh hoa , phú quý , cả đời sài không hết hahaha. ” đi kèm là một giọng cười dâm đãng .
Nàng coi như không nghe thấy quay đầu đi , thì bị mâ người đó chặn lại , muốn bắt nàng đem về , nàng bực mình hét lên .
” Con mẹ nó , lão nương bực mình rồi nha , ngon nhào dô ” thế là ai vừa đụng vào nàng thì liền bị ăn đấm . Nàng càng đánh càng sung chỉ một khắc sau một đám người đó điều nằm la liệt dưới đất nàng cười khẩy .
” Hừ chí ít ba năm luyện karate cũng có chỗ sài , nói cho bọn mi biết bà cũng được giải quán quân karate chứ. Há há . Mọi người xung quanh vây lại xem đều trợn mắt , họ tự cảm thấy nàng nhỏ nhắn như vậy mà thật giỏi , phải cho con mình học hỏi mới được . Thế là nhờ nàng mà trấn Long Xuyên về sau được đổi tên thành trấn Sư Tử Hà Đông.
Tất cả mọi người trong nhóm kể cả Dạ Hành đều nhìn thấy , lúc nàng đánh họ xong , quay lại thì thấy Hứa Nguyên , Hứa Vân , Vương Lam , Vương Tiểu Nguyệt , Dương Xuân cùng Dương Nhất Phàm đều há hốc miệng trợn mắt nhìn nàng Chỉ có tướng công nhìn nàng bằng ánh mắt lo lắng , nàng nhào vào lòng Dạ Hành cười hì hì nói
” Là họ cản đường chọc ghẹo ta trước không phải lỗi của ta đâu , chàng không được ghét bỏ ta”.
Dạ Hành cười sủng nịnh ôm lấy nàng.” Nàng làm rất tốt tại sao. Ta lại ghét bỏ nàng cho được “. Mọi người nghe xong câu đó đồng loạt ngã rầm xuống đất. Đúng là thê nô mà . Hứa Nguyên lắc đầu..haiz.. cho ra một quyết định . Khuyên mấy đứa con cháu của mình đừng nên chọc ghẹo tam đệ muội không thì chắc phải gặp đại phu nói chuyện rồi.