Đọc truyện Xuyên Không Công Lược Nam Chính Là Cảnh Sát – Chương 133: Đám Cưới End
Linh hồn của Mặc Thiên sau khi thoát ra khỏi cơ thể thì lơ lửng trên không trung một lúc lâu.
Tử Du thời gian qua đã chứng kiến mọi thứ, trái tim băng giá của cô đã tan chảy và dần chấp nhận tình cảm của Mặc Thiên.
Tử Du lao về phía Mặc Thiên thật nhanh, còn anh thấy vậy liền giang tay ra đón lấy và ôm vào lòng thật chắt.
Sau đó nước mắt của cả hai cứ tuôn rơi như mưa.
Rồi lại trao cho nhau cái hôn nồng nhiệt.
Dưới sự chúc phúc và làm chứng của hệ thống khi cả hai vừa môi chạm môi thì bỗng dưng một vòng sáng chói lóa hiện ra trước.
Nó sáng chói tới múc khiến cho Tử Du, Mặc Thiên và cả hệ thống không nhìn thấy bất cứ thứ gì xung quang cả.
Những mảnh kí ức đã bị mất nó như một thước phim dài chạy qua trước mặt của cả ba.
Từng hình ảnh quen thuộc và chân thực nhất có thể làm kích thích những kí ức đã bị phong ấn và lãng quên sâu trong tiềm thức tỉnh lại.
Nhưng vì cũng một lúc tiếp nhận quá nhiều thứ khiến cho cả ba ngất xỉu đi ngay sau đó.
Khi cả ba tỉnh lại thì khung cảnh đã thay đổi bọn họ trở về thế giới đầu tiên nơi chuyện tình yêu của Tư Du và Quân Thiên bắt đầu.
Hôm nay là ngày diễn ra hôn lễ của cả hai.
Vừa hay lúc bọn họ tỉnh lại là lúc sáng sớm.
Lúc này Tử Du đang mặc một bộ váy cô dâu trắng muốt dài thướt tha, vì bảo đảm cho sự an toàn của bảo bảo trong bụng chân của cô dâu thay vì đi giày cao gót thì lại thay vào đó là một đôi giày vải thêu hoa một cách tỉ mỉ.
Hệ thống mặc một bộ vets được là phẳng phui đứng bên cạnh với vai trò là em trai của cô dâu.
Bỗng dưng nó òa khóc rồi nhào vào lòng của Tử Du như một đứa trẻ:
” Hay chúng ta đừng gả nữa được không? Sau này Tiểu Thanh sẽ phụ trách chăm sóc cho bé cưng chúng ta không cần gả nữa! Tiểu Thanh không nỡ xa Tử Du!”
Tử Du lúc này cũng cười hiền dịu nhìn hệ thống Tiểu Thanh.
Vì trang điểm và thay váy cưới đã xong cô vấy tay ra hiệu cho mọi người ra trước vì muốn an ủi và tâm sự cùng hệ thống.
Tử Du cũng dang tay ra ôm lấy hệ thống Tiểu Thanh đang khóc và lòng vỗ về an ủi.
Nhưng cô cũng không quên nhân cơ hội này chọc ghẹo hệ thống:
“Được rồi, Tiểu Thanh là nhất! Tiểu Thanh nói không gả ta liền không gả có chịu không? Mấy tuổi rồi mà còn khóc nhè xấu chết được, còn bôi hết cả đống nước mắt nước mũi lên người của bổn bảo bảo rồi! “
Hệ thống cũng mặc kệ Tử Du chê cười chọc ghẹo mà gục trên người của cô khóc một lúc lâu.
Sau đó đem ra một đống kẹo cho Tử Du hai người vừa ăn kẹo vừa bà tám chuyện trên trời dưới đất một cách vui vẻ.
Sau đó một lúc thì Tử Du mặc cả bộ váy cưới dẫn theo hệ thống đào hôn.
Đến giờ cử hành hôn lễ không thấy cô dâu ở đâu khiến ai cũng tá hỏa.
Còn riêng về Quân Thiên thì mượn cớ đi tìm Tử Du rồi theo định vị trong điện thoại của cô đi tới một tiệm cafe cách lễ đường cũng khá xa!
Tử Du và hệ thống lúc này đang oanh tạc tiệm cà phê khi gọi hết tất cả bánh ngọt trong menu mỗi thứ hai phần.
Mọi người có mặt trong tiệm cà phê cũng được một phen bất ngờ đó là có người tới tiệm cà phê không uống cà phê mà chỉ để ăn bánh ngọt.
Hơn nữa trên người Tử Du còn mặc nguyên bộ váy cưới trông vô cùng xinh đẹp và nổi bần bật trong đám đông nên thu hút được không ít những ánh nhìn tò mò cho tới soi mói.
Lúc Quân Thiên đến nơi thấy cảnh này cũng chỉ bất lực mà thở dài.
Sau đó vì thai phụ là lớn nhất nên anh đành dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ dành Tử Du dẫn theo hệ thống Tiểu Thanh quay trở về cử hành hôn lễ.
“Tử Du à dù sao chúng ta cũng phải cho bảo bảo trong bụng một danh phận chứ? Chẳng lẽ để nó mang tiếng là con riêng? Bây giờ em trở về cử hành hôn lễ với anh cho xong sau này bất cứ chuyện gì anh cũng đều chiều theo ý em! Bữa ăn này xem như là anh nợ em, sau này anh dùng cả cuộc đời để trả cho em! “
Sau một lúc lâu Tử Du và hệ thống Tiểu Thanh ngươi nhìn ta, rồi lại ta nhìn ngươi trao đổi ánh mắt qua lại một lúc thì mới quyết định quay trở về tiếp tục cử hành hôn lễ.
Ở trong lễ đường hai bên lần lượt đọc tuyên thệ và cùng nhau đón nhận những lời chúc phúc từ gia đình người thân và bạn bè.
Nhưng trong hôn lễ vì sự có mặt của một người làm hệ thống Tiểu Thanh và cô dâu Tử Du của chúng ta hoang mang mang không ai khác đó là nữ chính của thế giới này Dương Khả Tâm.
Cô ấy cùng chồng tới tham dự hôn lễ của Tư Du và Quân Thiên, sau đó lại vui vẻ chúc phúc cho hai người.
Hôn lễ lần này thuận lợi kết thúc vì kì nghỉ phép của sở cảnh sát không có dài hơn nữa Tử Du còn đang mang thai nên hai người quyết định đợi sau khi sinh em bé xong mới đi hưởng tuần trăng mật.
Quân Thiên thì hay rồi cuộc sống vẫn vậy, chỉ tội cho hệ thống Tiểu Thanh ở nhà với Tử Du hệt như một bảo mẫu phục vụ cơm bưng nước rót, cung phụng như lão phật gia.
Còn Tử Du thì lúc nào cũng hi hi ha ha cười chọc ghẹo hệ thống.
Sau đó Tử Du thuận lợi sinh hạ hai tiểu bảo bối một trai một gái một nhà năm người bao gồm: Quân Thiên, Tử Du, hai tiểu bảo bối mới sinh và hệ thống Tiểu Thanh cùng nhau sống một cuộc sống bình yên hạnh phúc tới cuối đời.