Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần

Chương 134: Thiên Địch Của Trùng Tộc


Đọc truyện Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần – Chương 134: Thiên Địch Của Trùng Tộc


Truyện chỉ đăng tại ???????????????????????????? @tieucamap210.
__________
“Chỉ cần uống hết là được chứ gì!” Phùng Cửu Lâm bình tĩnh nói.
Không biết ông ta đang suy nghĩ gì, thế nhưng bộ dáng hốt hoảng đã biến mất, thay vào lúc này là một dáng vẻ thản nhiên, ông ta bước tới gần Châu Thanh nhận lấy ly nước trên tay cậu.
Thiên Tử Dật đứng bên cạnh, tuy rằng hắn không làm ra bất cứ hành động gì, chỉ đứng đó nhưng thật ra hắn đã chuẩn bị sẵn sàng có thể bảo vệ Châu Thanh và hai tiểu bảo bối bất cứ lúc nào.
Thiên Tử Dật có tốc độ rất nhanh, chỉ là hắn lại không ngờ Phùng Cửu Lâm quá mưu mô, dù tốc độ của hắn rất nhanh nhưng hắn lại không thể bảo vệ Châu Thanh.
Phùng Cửu Lâm tiến tới, một tay đưa lên cầm lấy ly nước, tay còn lại ông ta lén lút lấy ra một viên đá nhỏ màu đỏ.

Phùng Cửu Lâm đắc ý trong lòng, may mắn Quốc Vương thông minh, chuẩn bị sẵn một viên đá dịch chuyển.

Viên đá dịch chuyển là một loại đá được khắc ma pháp không gian cao cấp, có khả năng dịch chuyển đến vị trí định sẵn.

Lúc Phùng Cửu Lâm nhận nhiệm vụ thâm nhập được Trùng Quốc Vương cho một viên đá dịch chuyển, địa điểm là phòng giam đặc biệt dùng để bắt Thiên Tử Dật, nhưng không ngờ mười năm trước ông ta còn chưa kịp sử dụng.

Lúc này trước mặt vừa là Thiên Tử Dật vừa là Châu Thanh, một kẻ là Thiên Địch của trùng tộc, một kẻ sở hữu Không Gian Năng Lượng Chính, Phùng Cửu Lâm tự động vứt Thiên Tử Dật qua một bên mà chọn lấy Châu Thanh.

Tuy rằng Thiên Tử Dật ảnh hưởng đến tương lai suy tàn của trùng tộc, nhưng Châu Thanh lại có thể phá vỡ nó.
Sở dĩ Thiên Tử Dật được gọi là Thiên Địch là vì trùng tộc có một lời tiên tri từ rất lâu rằng bọn họ sẽ bị diệt vong bởi một kẻ thống trị tất cả ma pháp.
Ban đầu trùng tộc còn cảm thấy nực cười, lịch sử Tinh Hà G mấy trăm nghìn năm qua chỉ có duy nhất một kẻ sở hữu tất cả ma pháp nhưng hắn ta đã đắp mồ từ rất lâu.

Mãi cho đến khi Thiên Tử Dật ra đời, ngày hôm đó thời tiết ở Tinh Hà G trở nên quái dị, nắng mưa thất thường, bão tố sấm sét khắp nơi, lốc xoáy không gian xuất hiện khắp vũ trụ, tất cả đều quy tụ về Tinh cầu Azilla.
Mà cùng lúc đó, Trùng Hoàng Hậu hạ sinh một đứa con, nhưng đáng tiếc lại không qua khỏi cả mẹ lẫn con bởi một cơn lốc xoáy không gian càn quét qua Vương Quốc Dominic, Trùng Tộc.
Sau đó Trùng tộc điều tra ra được Thiên Tử Dật, biết hắn vừa sinh ra đã sở hữu 9 loại ma pháp, lại còn là nguyên nhân khiến Vương Quốc Dominic bị tàn phá bởi lốc xoáy không gian.
Vào khoảnh khắc đó trùng tộc mới thật sự tin vào lời tin tri.
Thiên Tử Dật bị trùng tộc theo dõi giết hại từ nhỏ đến lớn nhưng mãi 10 năm trước mới thật sự thành công.

Thế nhưng bây giờ Thiên Tử Dật lại khỏe mạnh, tuy rằng thực lực không bằng như trước nhưng chuyện đó cũng chỉ là sớm muộn hắn sẽ quay lại thời kỳ đỉnh cao ấy.
Để có thể ngăn chặn chuyện đó, trùng tộc cần phải có một thứ để bộc phá, mà thứ đó chính là Không Gian Năng Lượng Chính Châu Thanh đang sở hữu.
Ngay lúc tay của Phùng Cửu Lâm chạm vào tay Châu Thanh, ông ta lập tức bóp nát viên đá.

Viên đá vỡ ra tỏa ra một luồng sáng chói mắt.
Thiên Tử Dật hốt hoảng nhanh chóng tóm lấy tay Châu Thanh thế nhưng đã quá muộn, bóng dáng Châu Thanh đã biến mất.

Đợi luồng sáng tắt hẳn, viên đá cũng vỡ vụn trên mặt đất, thân ảnh Phùng Cửu Lâm và Châu Thanh lại không thấy đâu.

Thiên Tử Dật tức giận gào lên, hai mắt đỏ ngầu.

Đúng lúc này phía trên phát ra tiếng động cơ, ngay sau đó hai bóng dáng từ trên bầu trời lao xuống, đáp thẳng xuống vị trí Thiên Tử Dật.
“Thiếu Tướng!” Chương Tư Dạ quỳ gối hành lễ với Thiên Tử Dật.
“Ngài còn sống, thật sự còn sống!” Vũ Minh vui mừng đến mức quên hành lễ với Thiên Tử Dật, trực tiếp lao tới, thế nhưng lại bị Chương Tư Dạ kéo lại.

Bị người khác cắt đứt niềm vui, Vũ Minh không vui trách móc Chương Tư Dạ nhưng lại nghe thấy tiếng của Thiên Tử Dật âm trầm: “Tư Dạ, Vũ Minh.”
“Vâng.” Nghe thấy Thiên Tử Dật gọi mình, cả hai dù đã lâu nhưng vẫn như một thói quen lập tức đứng nghiêm đợi lệnh.
“Lập tức tấn công Vương Quốc Dominic.” Thiên Tử Dật lạnh lẽo nói.


Chương Tư Dạ và Vũ Minh giật mình, bộ dạng này của Thiếu Tướng chắc chắn là đang tức giận, nhưng vì sao hắn lại tức giận thì bọn họ lại không biết.

Sát khí Thiên Tử Dật tỏa ra, cơn thịnh nộ như muốn bùng phát, Thiên Tử Dật nắm chặt tay, hắn xoay người bế Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây lên sau đó nhún chân một cái, sức nhảy kinh hồn mà nhảy vào phi thuyền mang hình sói trắng phía trên.
Chương Tư Dạ và Vũ Minh cũng nhanh chóng đuổi theo.

Mọi người trên phi thuyền vừa thấy Thiên Tử Dật lập tức run sợ, bọn không phải sợ hãi hắn mà nhìn thấy hắn còn sống, hơn nữa còn khỏe mạnh, bọn họ chính là vui mừng.

Thiếu Tướng còn sống! Lãnh Sát hồi sinh!
Nhưng rất nhanh bọn họ nhận ra có gì đó không ổn, vì vậy lập tức chỉnh đốn lại.
Dù sao tất cả đều là quân nhân, hơn nữa còn là binh lính tinh nhuệ, sát khí của Thiên Tử Dật không hề che giấu, tất cả bọn họ đều có thể cảm nhận được.
“Một nhóm ở lại tiêu diệt bọn trùng thú còn lại và bắt giữ toàn bộ binh lính của Phùng Cửu Lâm, nếu bọn chúng phản kháng thì giết, ta sẽ chịu mọi trách nhiệm.” Thiên Tử Dật mặt không biểu cảm ra lệnh.
Lệnh tiêu diệt trùng thú thì các binh sĩ hiểu, nhưng lệnh bắt binh lính của quân đoàn Đại Tướng bọn họ lại không hiểu, mà bọn họ cũng không dám hỏi.

Thế nhưng dù không hiểu nhưng các binh sĩ đi theo Thiên Tử Dật từ lâu, mọi mệnh lệnh của hắn đều có lý do, vì vậy cả đám nhanh chóng phân chia đội hình.
Lúc này cửa phi thuyền vẫn còn mở để các binh sĩ nhảy xuống, đột nhiên lại xuất hiện một bóng người, anh nói: “Xin hãy cho tôi đi cùng, Thái Tử!”
Nghe thấy người gọi mình, Thiên Tử Dật xoay người nhìn.

Phát hiện phi thuyền có người lạ xuất hiện, Vũ Minh lập tức bày ra tư thế chiến đấu, cậu chắn ngang Thiên Tử Dật, cảnh giác nhìn người kia: “Anh là ai?”
“Tôi là Thẩm Chu, thuộc quân đoàn Hắc Vương.” Thẩm Chu nói.


Vũ Minh giật mình.

Quân đoàn Hắc Vương là quân đoàn đặc biệt dưới trướng của Quốc Vương Azilla, là một quân đoàn đặc biệt độc lập được lãnh đạo bởi Quốc Vương.
Sở dĩ gọi Hắc Vương là quân đoàn đặc biệt là bởi vì quân đoàn này không thuộc về quân đội, cho dù là Nguyên Soái cũng không có quyền ra lệnh, chỉ duy nhất một người là Quốc Vương Azilla có thể ra lệnh.
“Tại sao một kẻ thuộc Hắc Vương lại xuất hiện ở đây?” Vũ Minh vẫn không buông bỏ cảnh giác, ngược lại còn tăng lên mấy phần.

Bởi vì quân đoàn Hắc Vương chỉ hoạt động trong cung điện, mỗi ngày ở bên trong bức tường lớn bảo vệ vị đứng đầu một Quốc gia.
Thẩm Chu không trả lời Vũ Minh, anh lấy ra một cái điều khiển từ xa, chính giữa là một cái nút bấm, anh đưa nó cho Thiên Tử Dật: “Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn chờ ngài.”
Thiên Tử Dật nhìn Thẩm Chu, dưới cái nhìn của hắn, Thẩm Chu áp lực.

Thiên Tử Dật nhận lấy điểu khiển, sau đó ra lệnh: “Chuẩn bị tiến đến Vương Quốc Dominic.”
__________
Tác giả có lời muốn nói:
????: Xin chào!!!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.