Bạn đang đọc Xin Nàng Cho Ta Một Cơ Hội: Chương chương 9: sau tân hôn là sóng gió
Rượu vừa mới vào thì cơ thể hai người đã nóng dần lên, Hoán Tâm Xuân Dược quả là danh bất hư truyền a. Cả Thiên Chấn và Vũ Vy đều biết mình đã bị chơi xấu, nhưng khi là sau khi biết được sự thật họ không biết là ra sao.
Cái gì mà được gọi là “ nhất khắc xuân tiêu tựa thiên kim” (một khắc xuân tiêu giá ngàn vàng), Vũ Vy nàng bây giờ chính là mới biết được.
Tác dụng của loại xuân dược này quả nhiên độc, vừa uống vào liền động tâm, hai người đúng thật không còn biết đối phương là ai, triền miên không dứt. Thiên Nghi đứng nhìn mà ngượng cả mặt, dù gì nàng cũng là nữ tử a, nàng không cần xem nữa vì nguyên là phần hay nhất phải là sáng mai cơ.
Sáng hôm sau……
Vũ Vy là người dậy đầu tiên, nàng hiển nhiên đã biết đêm qua mình đã làm gì. Vũ Vy trước giờ hướng nội, thủy chung chỉ là một người bây giờ nàng lại tiếp nhận nam nhân khác một cách dễ dàng như vậy. Vũ Vy thật sự không chấp nhận được.
Mang theo u hoán, Vũ Vy định là đem trút hết cho Thiên Chấn, nàng mạnh bạo lôi người đang cuộn tròn trong chăn ra…..
A….. xui xẻo không phải đến cùng một lúc như vậy chứ? Người trong chăn…..người trong chăn…không phải chính là Vũ Vy nàng sao. Nhưng Vũ Vy cũng là đang nhìn “Vũ Vy” đó. Vội đến nơi có gương Vũ Vy nhìn lại khuôn mặt mình, nhưng trong đó không phải là một nữ tử mà chính là nam tử.
Khuôn mặt đó, đôi mắt đó…. không thể lẫn vào đâu được, người này chính là thái tử Thiên Chấn a. Nàng đứng lặng một lúc, còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Đầu óc nàng cũng không phải là tầm thường, nguyên có nghe sư phụ nói về cái gì gọi là Hoán Tâm Xuân Dược, nhưng cũng chỉ là nghe qua. Hơn nữa sư phụ cũng từng nói, thứ dược đó cơ bản là thất truyền từ lâu, trong thiên hạ không mấy ai luyện dược thành công. Vũ Vy nghe vậy liền không quan tâm.
Nhưng bây giờ chính là nàng vừa thứ dược đó hại chết. Tự trấn tỉnh mình, nàng lấy can đảm bước lại giường, lớn tiếng nói
– Còn không tỉnh, chuyện lớn rồi!
Nữ tử nằm trên giường cơ hồ mi tâm khẽ lay động, đôi mày nhíu lại. Vũ Vy thấy chính “mình” như vậy thì không khỏi cả giận quát
– Ngươi còn không dậy!!!!!
Người trên giường hay có thể nói là Thiên Chấn, đúng thực vừa nghe quát vội choàng tỉnh, mở mắt dụi dụi vài cái.
Thiên Chấn hắn chính là vừa mới ngủ dậy, mơ hồ nhìn thấy chính mình đang đứng ở bên giường, biểu cảm lại tức giận liền nghĩ mình còn chưa tỉnh hẳn, dụi dụi đôi mắt vài lần.
Hắn nhìn chính là mỗi lúc một rõ, nhưng người đó vẫn là “hắn”, lại nghe thêm tiếng nói
– Ngươi biết chuyện gì rồi chứ?
Hắn mơ hồ “hả” một tiếng, giọng nói lại truyền đến lần này có vẻ rõ hơn
– Ngươi không thể thông minh hơn được à?- giọng “nam tử” giống hắn lại nói tiếp – ta và ngươi chính là bị linh hồn cho nhau!!
Thiên Chấn hắn vừa nghe xong câu đó vội mở to hai mắt nhìn người đang đứng trước mặt, quả nhiên chính là “hắn”. Thiên Chấn lúc này, biểu cảm hơi hoảng hốt nhưng vẫn nói được câu
– Nàng có thể lấy gương cho ta?
Nói như vậy với chính “mình” hắn thực sự rất buồn nôn, nhưng gọi như vậy cũng quen rồi, Thiên Chấn không đổi cách xưng hô.
Vũ Vy “hừ” một tiếng rồi ném cho hắn cái gương. Quả nhiên chính là khuôn mặt này, đôi mi dài cong vút, đôi mắt đen to tròn. Khuôn mặt không lẫn vào đâu được, nhưng là của Vũ Vy cơ.
Hắn im lặng hồi lâu rồi lên tiếng
– Chính nguyên nhân là gì?
– Hoán Tâm Xuân Dược……chết tiệt!- Vũ Vy trả lời mang theo giọng căm hận.
– Hoán Tâm Xuân Dược?- hắn hỏi
– Hoán Tâm Xuân Dược chính là loại xuân dược mạnh nhất và cũng là không bình thường nhất. Loại dược này hai người uống mới có hiệu quả, nhưng cái không bình thường không phải nằm ở chỗ đó mà là tác dụng của nó. Uống vào sau khi phát huy tác dụng xong linh hồn sẽ bị oán đổi, nhưng khó khăn là vĩnh viễn không được rời xa nhau (cái này là ai muốn hiểu sao thì hiểu ^_^ )
Nghe Vũ Vy giải thích xong Thiên Chấn nhất thời hóa đá, vội hỏi
– Dược giải làm sao?
Vũ Vy nói bằng giọng lãnh đạm không thể lãnh đạm hơn
– Dược giải….. hình như không có.
Thiên Chấn và Vũ Vy đều hoang mang, có ai lại muốn sống trong thân thể người khác suốt đời chứ. Nguyên lại không cùng giới tính nữa là. Hai người mỗi người đều cảm thấy quá khó khăn trong việc này.
_mèo_