Bạn đang đọc Xin Lỗi, Tôi Lỡ Yêu Em Mất Rồi: Chương Tai nạn (1)
Sáng thức dậy nó thay đồ tươm tất để lại Công Ty hắn .
Công Ty Henal
Nó bước nhanh lại quầy tiếp tân .
– Làm ơn cho tôi gặp tổng giám đốc . Nó nói rồi cười nhẹ
– Có hẹn trước không ạ ? . Cô tiếp tân nói .
– Có ạ .
Nói rồi cô tiếp tân lấy điện thoại ra gọi cho ai đó .
– Mời cô đi theo tôi . Tiếp Tân nói .
– Vâng . Nói rồi nó lẻo đẻo đi sau .
Lên tới tầng 4 cô tiếp tân kêu nó đi tới phòng có chử ” Tổng Giám Đốc ” .
Cốc Cốc .
Cốc Cốc …
– Vào đi . Giọng của hắn từ trong vọng ra .
Cạch …
Nó cuối đầu chào lể phép .
– Ngồi đi. Vẩn cái giọng lạnh lùng ấy .
– Tôi muốn hợp tác với công ty anh .
– Lý do .
– Cho hai công ty vững mạnh hơn .
– Không phải công ty cô bị mua 55% cổ phần à ? Hắn nói rồi ngước nhìn thẳng mặt nó .
Nó như chết đứng ….
– Sao … sao anh biết ?.
– Chính tôi đả mua cổ phần của công ty cô . Hắn nhếch mép .
– Anh … đồ vo sỉ . Nói xong có người bước vào ,
Là cô người mẩu hôm bửa .
Cô người mẩu đó xà ngay vào lòng anh , anh còn cuối xuốn hôn cô ấy .
– Sao bây giờ em mới vô ? . Anh nói giọng rất ngọt giọng mà cô chưa bao giờ được nghe từ khi cô quen anh .!!!
– Em bận . Cô gái đó nủng nịu . Rồi quay qua nhìn nó .
– Cô đi ra ngoài đi .!!! Hắn nói với nó .
Nó đứng lên bước nhanh ra ngoài bất chợt giọt nước mắt lăng dài trên khuôn mặt của nó .
Nó đi lang thang trên con phố quen thuộc … nó tự nghỉ ” Củng phải là nó bỏ anh đi , nó còn không thèm nghe anh giải thích thì trách gì chứ ? ” Tự suy nghĩ rồi nó tự cười .
Anh đứng từ trên cao nhìn xuốn đều thấy hết anh muốn chạy nhanh lại đó ôm nó . Nhưng anh không thể . Nhửng gì nó biểu hiện trên khuôn mặt của nó anh đều thấy . Tự nói lòng mình không làm được gì cho cô ây cả !!!
*****
Tại biệt thự Chenl
Nó vừa bước vô nhà thì nó thấy Hân ngồi khóc sướt mướt cùng Thái Linh . Nó hoảng hốt chạy lại hỏi .
– CHuyện gì vậy .
– TAo … tao … Hân khóc ngắt quảng .
– Chuyện gì . Nó quay qua Thái Linh .
– Chuyện là thế này Hân nó được nhận Hộp Đồng làm người mẩu quảng cáo sản phẩm mới của công ty Henal , do để quên hợp đồng đem lại cho tổng giám đốc nên hắn không cho Hân làm người mẩu quảng cáo nửa . Thái Linh nói rồi vổ Hân .
– Công Ty Henal ? vậy ai làm người mẩu đại diện sản phẩm khác ? .
– Là cô này . Nói rồi Hân chìa ra trước mặt nó một hình .
Là cô ta .. người mà nó thấy anh âu yếm người mà nó thấy ah đi chung với cô ta .
– Tao phải nói chuyện với hắn . Nó đứng phắc dậy .
– Thôi … không cần đâu không có hợp đồng này thì có hợp đồng khác , tại vì tao là người mới thôi cô ta là người mẩu nổi tiếng ở nước ngoài cơ mà .
– Không tao phải nói chuyện rỏ gàng . Nói xong nó bắt taxi chạy thẳng tới biệt thự của hăn .
Tại biệt thự Parl ..
Nó nhìn thấy hai tên bảo vệ nó liền chạy lại hỏi .
– Này anh ơi , Triết Minh có ở trong nhà không ?
– Dạ không thưa cô .
– Hai anh biết chừng nào hắn về không .
– Tầm khoản 11 giờ .
– Vậy cho tôi ngồi đây đợi nhé .
– Ừ … củng được .
Nói rồi nó bước vào trong có cái xích đu nó ngồi xuốn .
~ Ầm Ầm ~
Tiếng sét đánh . Gió thỏi mạnh hơn làm nó co rúm người lại .
– Cô ơi hay là cô về đi trời sắp mưa rồi . Tên bảo vệ nói .
– Không … không sao đau tôi đợi được . Nó mĩm cười nói .
Tên bảo vệ không nói gì bèn đi ra ngoài để canh .
~ Ào Ào ~
Mưa rơi 1 hạt
2 hạt
3 hạt
~ Xối Xã ~
Mưa càng ngày càng to nó ngồi co rúm lại vì lạnh nhưng nó nhất quyết phải đợi hắn về .
Mưa cuối cùng củng tạnh . Nhưng hắn vẩn chưa về nó ngủ thiếp đi hồi nào không hay .
11h30
– Chào cậu chủ . Hai tên bảo vệ cuối đầu
Hắn vẩn không nói gì bước nhanh vào trong . Hắn đang ôm cô người mẩu đó . Hắn liếc nhìn con người đang ngồi co rút ở xích đu . Hắn củng không nói gì mở cửa bước vào .
~ Cạch ~
Nghe tiếng mở cửa nó mở mắt nó chạy nhanh đến hắn .
– Tôi có chuyện muốn nói . Nó nói hai môi nó run bần bật .
– Tôi không có gì để nói .
– Kìa anh người ta có chuyện muốn nói mà . Cô người mẩu đó nói .
– Còn em thì sao . Hắn quay qua nâng cằm cô người mẩu đó lên .
Những cảnh này đập vào mắt nó hết nhưng nó không nói gì .
– Không sao em về trước có gì mai gặp anh nói chuyện đi . Nói rồi cô người mẩu hôn vào má hắn một cái .
– Ừ , có cần anh chở về không ?.
– Không cần em bắt taxi được .
– Ừ .
***
– Vào nhà đi . Hắn đổi giọng lạnh lùng nói với nó .
Nó lẻo đẻo bước vô . Hắn đi thẳng lên phòng còn nó đứng đó .
30phút sau hắn bước xuốn .
– Có chuyện gì nói đi .
– Tại sao anh lại hủy bỏ Hợp Đồng của Trúc Hân .
– Vì cô ta không đáng . Hắn chếch mép nói .
– Chẳng phải vì cô ta sao ?
– Đúng , cô biết mà làm người mẩu là phải thế thên !!!
– Trúc Hân không phải người như vậy . Nó quát .
– Vậy cô muốn sao ? Hắn nhướn mày hỏi
– Trả lại hợp đồng cho Hân đi .
– Không như tôi đả nói , làm người mẩu là phải thế thân !!! . Hay cô thế cho bạn cô . Nói rồi hắn hôn nó hôn một cách cuồng nhiệt điên dại . Nó chòng cự nhưng vô ích , cho tới khi nó hết hơi hắn mới buông nó ra .
Nó thở gẵp gáp để lấy lại oxi .
~ Chát ~ một cái tát vào thẳng mặt hắn .
– Đồ khốn , Đồ tồi tôi không phải hạng người như thế . Nước mắt nó tuôn trào , nó khóc vì hắn xem thường nó ,hắn là đồ khốn .
Hắn chỉ đứng nhìn nó , nhìn nó khóc . Rồi chạy đi .
Nó mở cửa chạy nhanh ra ngoài
Hắn muốn chạy theo nói với nó là hắn không xem thường nó nụ hôn đó chất chứa nổi nhớ nhung của hắn . Đôi chân hắn củng chạy theo nó .
Nó chạy nhanh ra ngoài đường , chân đất !!
– Đằng Hy . Hắn la lớn .
Một chiếc xe đang chạy tốc độ nhanh về phía nó .
~ Rầm ~
Hắn đứng đơ tại chổ … nó đang nằm đó đang nằm trên một vũng máu màu đỏ !!!
Hắn chạy như điên về phía nó .
– Đằng Hy … em tĩnh lại đi Đằng Hy .
– “….”
– Tĩnh lại đi em … anh xin lổi . Hắn khóc lần đầu tiên hắn khóc . Giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt hoàn mỹ của hắn .
Chiếc xe gây tai nạn đả bỏ trốn .
Chiếc xe cứu thương đang chở nó về bệnh viện …..
————————————–