Xin Lỗi, Làm Người Yêu Tớ Đi!

Chương 13


Bạn đang đọc Xin Lỗi, Làm Người Yêu Tớ Đi! – Chương 13

Chap 13:
Huyền lôi nó đến nhà của cô – căn biệt thự trong khu chung cư cao cấp An Hòa. Căn biệt thự có phần giống của nhà Quân, có lẽ là cùng một kiến trúc sư.
Huyền kéo nó đến một căn phòng lớn, bên cạnh sảnh. Căn phòng có đầy đủ dụng cụ trang điểm làm tóc như một salon cao cấp và váy áo dạ hội như một shop hàng hiệu nổi tiếng.
Trong phòng đang có rất nhiều người phụ nữ mặc cùng một bộ đồng phục. Vừa thấy nó và Huyền bước vào học liền đứng dậy cúi chào kính cẩn. Nó cũng gập người lịch sự chào lại.
– Còn ba tiếng nữa. Các chị giúp em nhé.
– Vâng thưa cô chủ.
Huyền kéo nó ngồi vào ghế rồi cũng ngồi vào chiếc bên cạnh.
– Cô bé đã rất dễ thuơng rồi, làm đơn giản thôi. – Một chị đứng sau nó, bàn tay thon dài vuốt ve mái tóc đen bóng của nó.
Những người phụ nữ khác, mà theo lời Huyền là chuyên viên trang điểm, đứng xung quanh nó và Huyền, mỗi người một việc.
Hai tiếng sau công cuộc làm đẹp hoàn tất.
Nó như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích. Mái tóc suôn mượt uốn cúp ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, phần mái ngố xéo uốn phồng tết chạy dọc theo vầng trán thông minh. Một chiếc vương miện nhỏ cài trên tóc lấp lánh. Khuôn mặt trang điểm nhẹ, ngây thơ và có phần trẻ con nhưng cực kì cuốn hút.
Huyền cũng xinh đẹp không kém. Mái ngố vuốt ngược ra sau tạo phồng thành mái ôca. Mái tóc nâu hạt dẻ uốn xoăn lọn to theo phong cách tiểu thư. Trang điểm quyến rũ với đôi môi đỏ mọng và nước da trắng mịn.
Huyền kéo nó sang bên trang phục. Áo váy được treo bên trong tủ kính rộng lớn, rất tinh tế và sang trọng.
Những chuyên viên làm đẹp chọn giúp nó chiếc váy màu xanh ngọc bích, cổ vuông để lộ ra cái cổ cao trắng ngần và sợi dây chuyền mặt bông hoa hồng đỏ đính kim cương. Chân váy xếp tầng gấp nếp bồng bềnh. Nó giống hệt một cô nàng quý tộc hồn nhiên trong sáng. Sang trọng nhưng cũng rất thánh thiện.
Huyền trầm trồ khen nó. Nó chỉ biết cười ngượng nghịu:
– Cậu cũng rất đẹp.
Huyền mặc chiếc váy đen bằng ren. Chân váy hai lớp xòe rộng. Vẻ bề ngoài cùng với trang phục toát ra phong cách của một cô tiểu thư lạnh lùng và kín đáo.
– Kiểu này anh Quân không chết mê mới lạ. – Huyền tặc lưỡi nhìn nó.
Hai má nó hơi ửng hồng. Hôm nay sẽ là người quyết định tình cảm của nó. Nó sẽ thổ lộ với Quân. Dù cho cậu có từ chối nó cũng sẽ không hối hận. “Yêu là phải biết bày tỏ” mà. Đã không nói đến thì thôi, nói rồi lại khiến nó hồi hộp, tim đập thình thịch, hơi thở có phần gấp gáp.
– Bình tĩnh đi, sẽ ổn thôi. – Huyền vỗ vai trấn an nó.
Ngày Noel là một ngày đại hàn. Gió lạnh như từng lưỡi dao sắc lẹm phóng ra, cứa sâu vào da thịt. Không khí đọng nặng những hơi nước lạnh buốt. Mọi thứ như thu mình trong mùa đông giá rét này, tĩnh mịch và trầm lặng như những con gấu tuyết đang chìm vào giấc ngủ đông.
Nhưng trong thời tiết ấy lại có một nơi rất sôi động, ồn ào, không khí nóng hơn bao giờ hết. Nơi đó chính là toàn nhà dạ tiệc của trường THPT Chuyên Võ Thị Sáu. Ngôi trường giàu có này hào phóng cho xây dựng hẳn một tòa nhà sang trọng chỉ để phục vụ những đêm tiệc lớn. Tòa nhà hai tầng, rộng lớn, sức chứa 5000 người. Phía bên ngoài gắn đèn LED lung linh, tấm biển điện tử nhấp nháy hàng chữ “Merry Christmas 2012”. Phía bên trong là sự kết hợp độc đáo giữa vũ trường và sảnh tiệc sang trọng – tất nhiên là lành mạnh. Sàn nhà lát đá hoa cương. Ở chính giữa là sân khấu, trên đó là một bàn DJ hiện đại. Hai bên là hai dàn loa cỡ lớn hiện đang sôi động với những bản nhạc Giáng Sinh. Hai quầy bar chạy dọc theo bờ tường, chỉ phục vụ nước trái cây và cocktail loại nhẹ. Trên trần nhà là bộ đèn chùm pha lê cổ kính. Phía trên cao là những dãy hành lang nối với cầu thang xoắn màu trắng sữa – đậm chất quý tộc.
Tại khuôn viên trường, một chiếc Audi R8 trắng đang tiến vào. Từ trên xe bước xuống là hai cô gái xinh đẹp và lộng lẫy. Mọi ánh mắt của người xung quanh dồn hết vào hai cô gái ấy.
Nó không quen với sự chú ý này nên khẽ nép mình sau lưng Huyền. Huyền đã quá “chai mặt” với những buổi dạ tiệc kiểu này nên rất tự tin, cô cầm tay nó sải bước.
“Có phải cái con bé hay đi cùng Quân không?”
“Xinh thế kia. Nhưng cũng có nét giống.”

“Chuẩn rồi. Đi cùng Huyền mà. Ai chả biết cô thiên kim tiểu thư của dòng họ Đào thân với nó nhất.”
“No way!!!”
“Chẳng lẽ vịt hóa thiên nga.”
“Aaaaaaaa….”
………..
Nó còn chưa ý thức được những lời bàn tán thì bỗng bọn họ lại im bặt.
Chả biết có phải ngẫu nhiên không mà có một chiếc Mercedes đỏ đi đến, một người con gái thân hình bốc lửa trong bộ đầm body bó sát màu đỏ tươi và đôi guốc cao hơn 10cm cùng màu.
“Minh Hà kìa!.”
“Red Queen.”
“Uầy uầy. Đẹp thế.”
“Khen thừa. Hoa khôi của trường mà.”
“Nếu so với hai người kia thì ai hơn?”
….
Minh Hà đảo mắt nhìn xung quanh, mỉm cười với mọi người. Ánh mắt của cô chạm đến chỗ nó và Huyền, đáy mắt bỗng ánh lên những tia tức giận, sầm xuống. Minh Hà hất mái tóc màu đỏ một cách kiêu kì rồi bước thẳng vào trong.
– Cái đồ… – Huyền nghiến răng ken két.
– Thôi kệ đi. Chắc chị ấy không thích tớ. – Nó lắc lắc tay Huyền.
***
Dù biết rằng trường rất giàu có nhưng nó vẫn không khỏi ngỡ ngàng trước sự lộng lẫy và xa hoa của toàn nhà dạ tiệc.
Mọi sự chú ý đều dồn hết vào nó – Huyền và Minh Hà – Red Queen của trường.
“Mày thấy bên nào đẹp hơn?”
“Tao thích thánh thiện hơn. Phương ơi một vote.”
“Tao cũng thế. Minh Hà 18+ quá.”
“Nói ngu. 18+ là để cho chúng mình ngắm.”
“Chỉ ăn vã thôi Yêu chứ không lấy được.”
“Nói khe khẽ thôi.”
“Kiểu này phải vote lại cho hoa khôi của trường thôi.”


Tiếng bàn tán có phần ủng hộ nó hơn. Nó khẽ liếc mắt về phía Minh Hà. Cô đang đứng nói chuyện cùng với hội bạn gần đấy, chắc chắn là cô có nghe thấy được đoạn hội thoại đó. Nhưng trông cô lại rất thản nhiên bình tĩnh.
Ánh đèn LED nhiều màu làm nó lóa mắt, khiến nó không phát hiện ra rằng, Minh Hà đang bóp chặt chiếc ly trong tay, cảm tưởng như sắp vỡ vụn.
Mọi người cùng nhau hòa mình vào đêm dạ hội sôi động.
Nó đưa mắt tìm xung quanh. Không thấy Quân đâu cả. Lũ bạn cùng lớp luôn tay kéo nó đến chụp ảnh tự sướng.
“Phụt”.
Điện trong tòa nhà vụt tắt.
Một ánh đèn lớn chiếu vào chính giữa sân khấu.
Tiếng hò hét vang ầm lên.
Quân đứng trên sân khấu, tay chỉnh mic.
Bộ vest xám sang trọng. Gương mặt đẹp hoàn hảo. Đặc biệt là đôi mắt đen cao ngạo và bướng bỉnh.
Nó như bị hút hồn. Ánh mắt cứng đờ nhìn Quân. Có một ma lực vô hình khiến nó không thể dịch chuyển.
Tiếng nhạc sôi động nổi lên.
Tiếng hát ngọt ngào của Quân.
Tiếng vỗ tay đầy nhiệt tình theo điệu nhạc.
“Singing Oah
I love you Moa
You’re way too young for me
But I don’t mind
Never mind what your girlfriends say
Deep inside I’m quite okay
I may have fooled around once or twice
But I really need you
And it’s not like I’m the only guy
Oh, I know how you make them cry

So let’s start by being friends
And let this friendship never end
I knew you years ago
What I want,
I don’t know?
But let’s just say its love!
Singing Oah
I love you Moa
You’re way too young for me
But I don’t mind
Don’t say maybe
Just be my lady
No need to hesitate
Cuz you’ll be fine
Don’t throw away
Of whats left to me
I once believed you would save my soul
But if you saw me now
Crying secretly
Would you hold my hand and never let it go?
I´m Singin oah
Cuz I love you Moa
You’re way too you young for me
But I don’t mind
Dont say maybe
Just be my lady
No need to hesitate
Cuz youll be fine.”
(OAH – Alexander Rybak.)
Quân bước xuống sân khấu.

Đám đông tự động lùi lại, dạt sang hai bên.
Ánh đèn chiếu theo từng bước chân của Quân.
Quân đang đứng trước mặt nó. Thời gian như đóng băng.
Quân vòng tay ôm lấy nó.
– Be my lady, Moa?
Tiếng hét vang ầm lên.
Nó đứng lặng người. Khoảng cách gần như bằng không nên nó có thể nghe thấy được cả nhịp đập trong lồng ngực của Quân.
Mùi hương thơm dịu nhẹ. Sự ấm áp bao trùm lấy cơ thể nó.
Mọi thứ xung quanh nhòa đi, chỉ có nó và Quân.
Nó cử động tay, cố kéo cơ thể mình thoát khỏi tình trạng đóng băng.
Nhẹ nhàng dang tay ôm lấy tấm lưng rộng lớn của Quân, nó thì thầm:
– I will be your lady forever!
Chap 13 (tiếp). Tại lần trước mình chưa viết xong chap 13 nên bây giờ post nốt đoạn còn lại .
Căn phòng rộng lớn như nổ tung.
Tiếng hò hét, tiếng vỗ tay át đi cả tiếng nhạc trên sân khấu.
Vòng tay của Quân siết chặt hơn, đầu cậu khẽ gục xuống vai nó.
Nó cảm nhận được nụ cười hạnh phúc của Quân. Chính nó của hiện tại cũng đang cực kì hạnh phúc.
Noel 16 tuổi – Noel đánh dấu một mối tình bất diệt.
Ở một góc khuất, người ta thấy có một cô gái trong bộ đầm body màu đo tức tối bỏ về, bỏ lại đằng sau đống ly cốc vỡ vụn.
***
Tiếng nhạc DJ nổi lên, đập tan không khí lạnh trong phòng. Tiếng nhạc sôi động có phần cuồng nhiệt như chúc mừng cho hai nhân vật chính của chúng ta.
Nó hơi choáng bởi tiếng nhạc nên Quân đưa nó ra ngoài vườn hoa của trường – nơi yên bình nhất cho những ai yêu thích sự nhẹ nhàng. Khu vườn tràn ngập các loại hoa, được trồng trong nhà kính. Nhiệt độ trong này ấm hơn ở ngoài nhiều, không khí còn thoang thoảng mùi thơm dịu nhẹ. Nó và Quân ngồi cạnh nhau trên một chiếc ghế đá.
– You like me, don’t you?
– I like you. – Nó khẽ dựa đầu vào vai Quân.
– Hạnh phúc quá. – Quân nở nụ cười – có lẽ là đẹp nhất. Một kết quả mĩ mãn cho tình cảm to lớn của cậu.
– Cuối cùng tớ cũng có thể nói rằng tớ thích cậu, nhiều lắm. Nhiều đến nỗi trong mơ cũng nhìn thấy cậu. – Nó nhắm mắt thì thầm, tận hưởng sự ấm áp khi ở bên cạnh Quân.
Quân cầm lấy bàn tay búp măng trắng nõn của nó, đan mười ngón tay vào nhau. Noel năm nay thật hạnh phúc.
Khu vườn hoa bình yên của trường Võ Thị Sáu trong đêm Noel… Có hai trái tim đang tràn đầy hạnh phúc…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.