Đọc truyện Xin Hãy Ngủ Cùng Em! – Chương 7: Daisy
Trong đáy mắt Vũ Anh Minh chỉ toàn suy tư, khó để ai có thể nhìn thấu đáo bên trong.
Mặc dù ông chưa tiếp xúc với cậu ta, nhưng, bao nhiêu tiếng xấu đồn xa như vậy, chắc chắn là loại người không tốt đẹp gì!
Chỉ là, đứa con gái của ông.. haiz..
Nghĩ đến đây, ông chợt thở dài ảo não..
Còn về phần Vũ Giai Hân, khi nghe cái tên Thế Thiệu Vũ, bất chợt cô lại cảm thấy nó quen thuộc, quen thuộc đến lạ thường..
Rốt cuộc thì có phải là người đàn ông tối hôm qua hay không?
Vũ..
– Ba không chấp nhận! – Vũ Anh Minh đột ngột lên tiếng, giọng nói của ông có vài phần cứng rắn.
– Ba, vụ việc đó người ta chỉ muốn hãm hại, bêu xấu anh ấy thôi, anh ấy không phải là loại người như vậy đâu! Còn nữa, khi yêu con anh ấy chỉ nhất kiến chung tình với một mình con, không hề qua lại với cô gái nào hết! Ba..
Vũ Giai Mạn nức nở nói, đưa ánh mắt cầu cứu về phía Lam Hạ Phi.
– Đúng rồi anh à, gia thế của cậu ta như vậy thì khiến không biết bao nhiêu là người ganh ghét, họ chỉ là ghen tỵ, muốn bêu xấu thanh danh của cậu ta thôi.. anh đừng để tâm nữa.. gia thế cậu ta hùng mạnh như vậy, nếu Giai Mạn bước vào Thế Gia thì Vũ Thị chúng ta không phải được lợi quá rồi sao? Hơn nữa lại còn được người người ngưỡng mộ..
Lam Hạ Phi nói, trong ánh mắt chỉ toàn ý vị hư vinh nồng đậm, nếu Giai Mạn bước vào Thế Gia thì quá tốt rồi a..
Vũ Giai Hân thầm nghĩ, Lam Hạ Phi quả thật là người phụ nữ ham hư vinh!
Vũ Anh Minh im lặng, không nói gì, khó có thể nhìn rõ được ý tứ bên trong.
Bar Roxana.
Ánh đèn mập mờ nhấp nháy chiếu xuống gương mặt góc cạnh của Thế Thiệu Vũ, mái tóc màu tím rượu che khuất đi đôi mắt sâu thẳm của anh.
– Thế thiếu gia.. hôm nay em phục vụ cậu… có được không?
Daisy ẻo lả đi về phía Thế Thiệu Vũ, sau đó nũng nịu ùa vào lồng ngực của anh, khoé môi được tô điểm son môi đỏ hoe chợt nở nụ cười câu dẫn, bộ váy trên người bó sát lấy thân hình nóng bỏng, cố tình để lộ hai bầu ngực căng tròn trước mắt Thế Thiệu Vũ, cô chưa bao giờ nghĩ trước sự cám dỗ của mình, Thế Thiệu Vũ lại có thể làm ngơ.
– Cút..
Thế Thiệu Vũ trừng mắt nhìn Daisy, khuôn mặt góc cạnh chỉ toàn ý vị khó chịu, đôi môi bạc mỏng khẽ hé, trực tiếp đẩy mạnh cơ thể mềm mại của Daisy ra khỏi lồng ngực của mình, tâm trạng anh đang bực bội không rõ mà người phụ nữ này lại lớn mật như vậy! Thật đúng là tức chết!
Nếu là ngày thường thì anh không ngần ngại nhưng hôm nay thì lại khác.. chính anh cũng không rõ vì sao..
– Thế thiếu gia, anh sao vậy..?
Khuôn mặt Daisy chợt hốt hoảng, bị anh đẩy mạnh cả người cô chút nữa thì ngã nhào xuống sàn bar. Khuôn mặt tinh xảo chợt nhăn nhó, hôm nay Thế Thiệu Vũ rốt cuộc là bị cái gì? Mọi ngày không phải bình thường sao? Hôm nay cô lại còn tận tình câu dẫn anh như vậy mà khuôn mặt lại không hề có một chút cảm xúc nào? Thậm chí lại còn xô ngã cô nữa.. thật bực bội!
Không vì thế mà bỏ cuộc, khoé môi Daisy chợt nở nụ cười hấp dẫn đàn ông, cố tình vén váy cao lên, gần như lộ cả quần lót bên trong, tiếp tục đi về phía Thế Thiệu Vũ, ngã nhào vào lòng anh, ngón tay tình xảo vẽ vẽ vòng tròn trên lồng ngực Thế Thiệu Vũ, ắt hẳn ai gặp tình cảnh này cũng sẽ chết mê chết mệt nhưng hôm nay tâm trạng Thế Thiệu Vũ rất không tốt, lại bị người phụ nữ này chiếm tiện nghi, trong lòng chỉ toàn sự chán ghét cùng khó chịu.
– Tôi bảo cô cút, nhanh lên!
Thế Thiệu Vũ quát to, lần nữa đẩy mạnh cô xuống sàn, lực đạo lần này mạnh hơn lần trước rất nhiều.
Anh rốt cuộc cũng không hiểu vì sao, hôm nay tâm trạng chính mình lại buồn bực không rõ..
Giai Hân..
Rốt cuộc là tại sao trong đầu anh chỉ toàn hình ảnh của người con gái đó?
Chỉ là tình cờ muốn trêu đùa một chút.. không nghĩ là..
Cả người Daisy bị cú đẩy của anh mà trở nên tê rần, muốn đứng dậy cũng không nổi, cô cắn chặt môi, vẻ mặt tràn ngập khó chịu, đôi mắt tinh xảo đã mang máng nước bên hàng mi khiến ai nhìn vào cũng phải động tâm.