Xấu Xí Lạnh Lùng

Chương 5: Ức hiếp


Đọc truyện Xấu Xí Lạnh Lùng – Chương 5: Ức hiếp

Nó nhặt cặp kính dày cộp của mình đã vô tình làm rơi , che đi đôi mắt cà phê sữa xinh đẹp, buộc lại mái tóc mềm mại của mình, gạt đi dòng nước mắt làm trôi lớp phấn đen của mình, lấy trong túi ra một hộp phấn dự trữ, đánh một lớp phấn khác, nó trở lại là một con nhỏ xấu xí với màu da đen xạm, cặp kính dày cộp và mái tóc bím quê mùa của mình. Nó bước về lớp, vừa khuất dạng sau cánh cửa sân thượng thì có một bóng người xuất hiện_đó chính là hắn, hắn đã ở sân thượng trước nó và ngủ ở ghế đá bị khuất sau bức tường để tránh đám fan nữ hùng hậu của mình

-Càng lúc tôi càng thấy cô thú vị đấy, tôi sẽ chờ xem cô là ai_nghĩ rồi hắn đút tay vào túi huýt sáo trở về lớp. Chúng ta cùng quay trở lại với nó nào, nó đang bước đi về lớp thì chạm ngay mặt của ả và đàn em ả, bọn họ vòng quanh nó, nó chỉ lơ đãng nhìn sân trường làm bọn họ tức khí, một con nhỏ túm lấy mái tóc của nó mà kéo để khuôn mặt nó trực tiếp nhìn vào ả, thấy vậy, ả liền nâng cằm nó lên

-Mày chắc là người mới nên chưa biết tao đây là ai phải không, tao là đại tiểu thư tập đoàn ND đó, tao cũng là hôn thê của anh Phong, chưa có một đứa nào dám hành động với tao như thế đâu, biết chưa hả_nói rồi ả hất mặt nó sang một bên mà không biết bàn tay nó đã nắm chặt đến mức nào, nó chỉ giương ánh mắt hờ hững nhìn ả làm ả tức điên

-Chát, mày nghĩ mày là ai, mà mày dám nhìn tao như vậy khi tao đang nói chuyện hả, con nhỏ quê mùa kia_ả tát nó một cái nghe mà xót xa thay cho nó, mặt nó bây giờ đã đanh lại, may cho nó(cũng có thể là ả) là có thầy giám thị đi trực tuần tới nên ả và đàn em mới bỏ đi để tránh mất hình tượng của một hotgirl, nó thấy ả bỏ đi rồi bàn tay và khuôn mặt mới dãn ra, ả mà còn làm điều gì thì không biết ả có còn mạng không “Tiểu thư ND sao, được lắm, cô hống hách như vậy thì tôi nên cho ba cô nếm một chút sụp đổ”_nó nghĩ rồi bước vào lớp. Vừa bước vào chỗ thì nó đã bị nhỏ hỏi dồn dập


-Này, bạn có sao không? có đau lắm không? Mình xin lỗi vì không ra giúp bạn được_nhỏ xụ mặt xuống làm nó không thể nào nhịn cười được liền bị nhỏ bắt gặp

-Này, cậu mới cười đúng không_nhỏ bất ngờ hỏi

-Không_nó trở lại với dáng vẻ lạnh lùng vì biết mình hố

-Này, lát nữa, mình có, có thể tới nhà bạn không_nhỏ nói với vẻ ngập ngừng


-“Haizz, ba nó lại nhậu nhẹt rồi đánh đập nó rồi đây” nó nghĩ thầm rồi trả lời vẻ không quan tâm

-Được_nó nói làm nhỏ khá ngac nhiên, tưởng rằng nó sẽ không đồng ý vì mới quen thôi mà

-Cảm ơn cậu nhiều lắm_nhỏ

Reng reng, cuối cùng thì tiếng chuông kết thúc một buổi học dài dằng dẳng, đám học sinh nữ vẫn phấn khích, đu bám hai hotboy của trường, còn ả thì cũng có kha khá học sinh nam làm quen, nó với nhỏ không để ý đến cái chuyện “vô cùng bình thường này” nên cố gắng luồn lách ra khỏi cái cửa bé xíu bị chen lấn đến tội, thoát ra rồi nó và nhỏ thở phào nhẹ nhõm mà không biết rằng có hai ánh mắt của hai chàng trai nhìn theo mình, hai nó bước đi về nhà nó, bóng hai người in dài trên mặt đường đã có màu nâu vàng chiều tà. Đi với nhau mà cả hai nó không nói gì, bỗng nó dừng lại trước cửa siêu thị:

-Mình vào mua thức ăn_nó nắm tay nhỏ kéo vào. Sau một hồi tra tấn cái giỏ hang nó và nhỏ mới chịu rời siêu thị, nó mua rất nhiều đồ làm nhỏ khá nghi ngờ về thân phận thật của cô bạn này. Nó và nhỏ hiện đang đứng trước cửa nhà mẹ nó, nhỏ càng bất ngờ hơn vì ngôi nhà này là ngôi nhà mà cô bạn khi xưa của cô đã cho cô xem, nhưng giờ cô bạn ấy đi du học rồi, giờ nhỏ lại thấy nhớ cô bạn ấy quá


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.