Xấu Nhưng Kết Cấu Nó Đẹp, Vì Vậy Anh Vẫn Yêu Em

Chương 16: Lột Xác


Bạn đang đọc Xấu Nhưng Kết Cấu Nó Đẹp, Vì Vậy Anh Vẫn Yêu Em: Chương 16: Lột Xác


Sau 2 ngày quyết định của lớp trưởng Hà Giang, cuối cùng nhóm được chọn vẫn là tôi, Ánh Chi, Vy Oanh, Khả Lan và 1 người đáng ngờ chính là Thiên Lâm. Hắn ta vừa mới chuyển đến đã được rất nhiều người mến mộ, giờ là hotboy n03 của trường.
Và cô bạn mới “cứng” nữa là Khả Lan, tuy k giỏi giang nhưng vì nhan sắc trời phú nên rất được ủng hộ.
(Hắc hắc….lớp trưởng Hà Giang chắc m.n thắc mắc vì sao cô nàng k đk đi đúng k. Hà Giang là 1 cô nàng cá tính và thông minh, nhận chức lớp trưởng cho vui lớp thôi, chứ học bt và rất nghịch ngợm.)
Và Party…chính thức bắt đầu!
Tại nhà tôi trước bữa tiệc giao lưu tầm 1 tiếng.
Tôi loay hoay trước tủ quần áo, mắt chỉ ưng ý chính là bộ váy màu trắng sữa dài quá đầu gối 1 xíu, nơ buộc bụng đáng yêu và còn có chiếc dây buộc tóc đồng bộ của nó nữa.
Đang phân vân k biết nên mặc nó hay k thì Thiên Lâm ung dung mở cửa bước vào.
– Á…BIến thái_Hai tay giữ ngực tôi hét lên theo phản xạ có điều kiện, tôi cứ bị thế khi ở gần cái tên Thiên Lâm trời đánh này a.
– Cô nghĩ gì?_Thiên Lâm nhếch mép cười lạnh r đi đến, mắt liếc qua bộ váy trên giường có chút khinh khỉh.
– Này, ánh mắt đó là sao….tôi biết tôi xấu nhưng….
– Nhưng kết cấu nó đẹp chứ gì, tôi nghe mòn tai r._Thiên Lâm đáp trả tự nhiên, mặc dù anh cũng chỉ suy diễn theo bản năng, câu này giờ quá “hot” r.
– Tôi còn phải thay đồ, anh mau biến về phòng._Tôi đẩy Thiên Lâm về phía cửa.
Thiên Lâm cười há hốc:”Tôi chỉ định vào xem cô xử lí bộ mặt xấu xí của mình thế nào, ai dè cô chẳng có ý định sửa sang gì cả ha ha…đúng mà, xấu thì vẫn hoàn xấu ha ha…khụ…khụ….”

Cho chết, cười lắm vào giờ sặc nước bọt. Tôi nguyền rủa hắn!
Cuối cùng sau cơn “sặc nước bọt” dữ dội ấy, Thiên lâm kéo tôi ra ngoài, địa điểm đương nhiên là 1 cửa hàng thời trang r. Mà là cửa hàng nổi tiếng với giá cả trên 9 tầng mây a. Tôi thấy hắn dừng lại ở đó ngỡ hắn nhìn lầm, định lên tiếng nhưng nghĩ hắn là đại gia mà, chút vặt vãnh ấy nhằm nhò gì cơ chứ.
Chị nhân viên thấy Thiên Lâm đi vào, như một khách hàng quen niềm nở chào
– Hân hạnh được phục vụ quý khách.
Giọng nói ngọt ngào lẫn nụ cười duyên, tôi là con gái còn xém mất hồn, Thiên Lâm hắn a, lờ đi như thể người ta là tảng đá.
– Đấy, tùy ý chọn 1 bộ, tôi sẽ trả giúp cô._Thiên Lâm hào phóng nói.
– Anh à….đây là tầng quần áo nam mà. Tầng 2 mới là đồ nữ._Tôi hờ hững nói.
Chúng tôi kéo lên tầng 2 của cửa hàng. Trước mắt tôi như hiện lên 1 rừng quần áo xanh đỏ tím vàng hoa hết cả lên. Quả nhiên, 1 sứ sở toàn thời trang nữ.
– Tôi nhìn tất cả đều rất đẹp nhưng nhìn lại cô tôi thấy mình cứ như đi lộn chỗ ấy._Thiên Lâm ngao ngán nói.
– Lộn chỗ là lộn thế nào, anh đợi đấy._Tôi hầm hừ nói. Nhất định phải chọn 1 bộ thật đẹp và phù hợp cho hắn chống mắt lên coi.
15 sau.
– Thế nào.
Tôi tung màn che chỗ thay đồ hào hứng nói.
Nhận lại là 1 cái lắc đầu của Thiên Lâm.
– Thế cái này.
Vẫn là cái lắc đầu và câu nói ngạo mạn :” Thật lố bịch”
– Cái này ^^
– No
– Vậy cái này o
– no…no…
– Thế cái này thì sao? -_-
– no!
– Còn cái này? T_T

– NO!
– Cái n…à….y???? @_@.
– Dẹp hết đi!
Thiên Lâm đứng bật dậy sau 20 phút hành hạ tôi.
Tôi k đứng vững mà ngã sụp xuống đất, chân tôi giờ rã rời như khuỷu xương k sức sống.
Thiên Lâm k thèm quan tâm đến tôi, anh chăm chú ngắm nghía xung quanh. Ánh mắt đảo qua 1 lượt và dừng lại ở chiếc váy màu đen tuyền, trên bó và dưới xòe, tựa như 1 đóa hoa rực rỡ nhưng đầy huyền bí và độc đáo, Đằng sau chiếc váy đó lại là dải lụa kéo dài từ vai xuống hông, trông càng hấp dẫn và quyến rũ hơn. Mặc vậy, mặc lên người tôi thì ôi rồi, chẳng thành cái thể thống gì cả. dẹp! dẹp hết.
– Lấy cái đó đi…Cô! *chỉ vào tôi*, mau chóng vào thử đi.
Tôi tất nhiên ngoan ngoãn nghe theo, và sau khi kéo, dùng sức đẩy, kéo nữa, kéo đến đỏ tay mặc dù váy k rách tôi cũng mặc được vào cái thân hình cân đối của mình. Tôi nói k sai, mặc dù tôi k xinh đẹp nhưng tôi có 1 thân hình tràn trề quyến rũ và cân đối, tóm lại chuẩn k cần chỉnh.
Tôi ủ rũ kéo rèm che ra, Thiên Lâm đang nhàn nhã đọc tạp chí giết thời gian sau 10 phút chờ đợi.
Thiên Lâm ánh mắt đờ ra mấy giây, ánh mắt dán chặt lên thân hình căng mộng của tôi, đến k cả chớp mắt.
Hừ, mặt k nhìn lại đi nhìn *** biến thái!
– Lau nước miếng nhà anh đi, rớt ra đến cằm r kìa.
Thiên Lâm nghe tiếng khiêu khích lúng túng đưa tay lau miệng. Đúng 1 tích tắc đứng hình.
– Cô….dám lừa tôi?_Thiên Lâm mở tròn mắt kinh ngạc và có chút….xấu hổ.
– Ha ha ha…..
Đám nhân viên nhân đó cũng cười 1 dịp hả hê, nhưng chỉ dám tủm tỉm, còn tôi á, miệng banh rộng được chừng nào thì hay chừng đấy, cười đến sốt cả ruột lun.

Trang phục xong xuôi, giờ là đến xử lí khuôn mặt đáng đạt danh hiệu “thảm họa nhân loại”.
Trong lúc chờ đợi tác dụng của thuốc làm trắng da phát huy tác dụng….
Tôi quay sang nhìn Thiên Lâm.
– Nè, tôi muốn đi vệ sinh.
Thiên Lâm đang khoanh tay đứng nhìn, hơi nhăn mặt:”Tự xử đi”
– Anh bảo tôi xử ngay tại chỗ hả?_Tôi liếc xéo bực rọc.
– Giờ đang giúp cô trắng thêm 1 chút, cô còn muốn gì nữa.
– Anh…*đỏ mặt* lấy bô dùm tui đi, và bảo tất cả ra ngoài nữa.
– Rách việc, cô có thể đi vào nhà vệ sinh mà.
– Ách, tiếc là giờ có đi cũng k kịp….anh k nhanh á, tôi “tè” ra đây bây giờ.
Đúng, trả thù xong, hắn ta đã bẽ mặt trước hàng chục nhân viên trong thẩm mĩ.
Tôi….thiệt là phục chính mình…Muahahahah….!!!!
Lịch đăng truyện này m.n: Rảnh thì đăng hắc hắc….nhưng sẽ nhanh thôi, m.n theo dõi truyện của mk nhé!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.