Đọc truyện Vương lịch xuyên bút ký – Chương 4:
Zurich – ngày thứ…
Chào bạn học Tạ Tiểu Thu,
Thật là bất ngờ khi nhận được email của bạn đấy. Tôi còn nghĩ chỉ có tôi mới làm cái chuyện không tưởng này chứ. Hóa ra chúng ta cũng thật hợp nhau.
Nhận được thư của em anh rất vui, vì anh có thể căn bản biết được những chuyện xảy ra xung quanh em. Nhưng em viết toàn tiếng Hán, anh không đọc được. Đã gửi thư cho anh rồi phải nghĩ đến điều này chứ. Tội nghiệp Réne, phải tra từ điển giúp anh. Thế nên Tiểu Thu à, em đừng viết ướt át quá, anh ta sẽ cười chúng ta đấy. À, quên nói với em, Réne chính là người bạn Thụy Sỹ thân nhất của anh, là bạn từ trung học đến đại học còn bây giờ là đồng nghiệp cùng làm trong GMF. Nếu có dịp anh sẽ giới thiệu em với anh ấy nhé. Anh ấy đọc thư của em xong, bảo là rất thích em. À, nếu vậy thì không được, anh sẽ không giới thiệu em cho anh ta đâu, phải giấu em thật kỹ mới được.
Anh đùa thôi, Tiểu Thu. Khi em bắt đầu viết cho anh như thế này, sẽ rất khó dừng lại. Anh sẽ không hồi âm đâu, vì anh không muốn em có bất cứ hy vọng nào. Anh tin rằng, con người có giới hạn, đến một lúc nào đó không thể đợi được nữa, em nhất định sẽ bỏ cuộc. Nhưng đừng để quá lâu nhé Tiểu Thu, anh không muốn mình có thêm một thói quen xấu là đợi thư em. Như vậy sẽ có lúc anh không kiềm chế được mà trả lời mất. Giúp anh nhé, Tiểu Thu?
Kỷ niệm ngày đầu tiên nhận được thư của em, anh sẽ kể cho em nghe một chuyện rất thú vị. Em còn nhớ cái hôm mà em đến GMF làm phiên dịch thời vụ cho anh Tề Xuyên anh trai của anh không? Anh thấy em cải trang thật sự rất buồn cười, đã dùng kính thường rồi tại sao lại không lấy kính áp tròng ra nhỉ? Như vậy em không cần phải kéo cái gọng kính xuống tận mũi, như vậy anh Tề Xuyên cũng không thể nhận ra em và bắt em lau kính xe, đúng không? Nghĩ lại lúc đó, khi anh hỏi Tề Xuyên, trình độ em thế nào, anh ấy chỉ nói mỗi một câu: nước hoa của em làm anh ấy suýt chết sặc…Anh không thể nhịn được mà bật cười thành tiếng. Không lẽ lúc đó nói cho Tề Xuyên biết, cô ấy rất có thể sau này là em dâu anh đấy.
Nếu đọc được những dòng này, em nhất định rất vui, nhưng em sẽ không có cơ hội đó đâu, vậy nên… Đừng viết thư cho anh nữa, Tiểu Thu…
Yêu em, Lịch Xuyên