Đọc truyện Vương Gia Và Vương Phi – Chương 30: Kế Hoạch Cả Hai Bên
Trong Ngự Thư Phòng, Nam Cung Vân vừa phê duyệt tấu chương thỉnh thoảng khẽ ho khan vài tiếng vừa nghe Lý công công truyền đạt tin tức.
– Hoàng Thượng… Ở đây không có người ngoài. Người hà cớ gì phải tự ngược đãi bản thân như thế? – Lý công công nói thế đích thực lo cho long thể hoàng đế. Nếu như làm giả thành thật vậy… phiền lại thêm phiền rồi.
– Không lo… Tuy trong thư phòng ngoài trẫm và ngươi thì không có người thứ ba nhưng ai có thể can đoan bên ngoài kia có đến người thứ chín thứ mười hay không. Bây giờ ả yêu hậu đó càng lúc càng thận trọng. Trẫm cũng không thể không xây thêm tường thành phòng bị. Trên đời này không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
– Hoàng thượng nói phải.
– Được rồi… Mau nói tiếp đi.
– Bên Tần công tử vừa cho người báo tin Hoa Hồ Điệp tối mai sẽ tới Phong Tình Hoa Lâu thưởng trà. Hỏi hoàng thượng muốn hành động thế nào.
– Tốt… Đúng là ông trời giúp Nam Cung hoàng triều ta. Mau đi nói với bọn họ. Ngày mai trẫm đích thân đi gặp Hoa Hồ Điệp.
– Hoàng thượng… Xin đừng kích động. Chẳng phải người nói không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Nhỡ thái hậu cho người theo dõi tóm được sơ hở của chúng ta thì… – Lý công công chỉ dám nói một nửa vì nửa còn lại không nói hoàng thượng cũng đủ biết.
– Trẫm thật hồ đồ. Tối mai ngươi gọi Tần Diễn vào cung đánh lạc hướng bọn họ. Về phía Duệ vương ngươi nói hắn đi dẫn theo Diệp Hiểu. Diệp Hiểu ăn nói đúng mực, ôn nhu lễ độ sẽ giúp hắn ít nhiều.
– Dạ. Nô tài lập tức đi.
Nam Cung Vân như mở cờ trong bụng. Nếu Hoa Hồ Điệp hợp tác vậy còn sợ ván cờ này chơi với thái hậu sẽ thua sao.
Duệ vương phủ.
– Lý công công. Phiền ngài về nói lại với hoàng thượng. Vương gia nhất định có thể khiến Hoa Hồ Điệp gật đầu đồng ý.
– Được. Vậy ta không quấy rầy.
– Công công đi thoang thả.
Quản gia sau khi tiễn Lý công công liền tiến vào thư phòng. Nam Cung Liệt vốn đợi sẵn bên trong.
– Vương gia… Ngài có thề sai người thế thân mà.
– Không được. Lần này con không muốn cũng phải đi. Việc này liên quan trực tiếp đến tương lai Nam Cung hoàng triều ta.
– Vậy thuộc hạ đi sắp xếp một chút.
– Mau đi.
Nam Cung Liệt ngồi sau thư án nhưng mặt sắp đen thành đáy nồi rồi. Nếu không phải vì tương lai Nam Cung quốc có đánh chết hắn cũng không muốn đi. Dù nơi đó bán nghệ nhưng không thoát khỏi tiếng phong trần đi. Hắn đường đường là vương gia nha… là Duệ vương gia người người kính ngưỡng, người người tôn sùng, người người… haizzz không muốn nhắc nữa. Đi dù sao vẫn phải đi. Than thở thì có thể thoát sao.
Huyền Vũ quận phủ. Mộ Phi Quân ngồi trên nhuyễn tháp ăn nho của Tây Vực tiến cống hoàng thượng ban tặng.
– Mau nói tiếp. Ta xem năng lực làm việc của ngươi ngày càng tốt. Ta thích. Bất quá Trình Dật… Lần sau ngươi đừng chăm chăm vào cái ta giao. Lấy thêm được gì thì cứ lấy.
– Dạ. – Trên đầu Trình Dật chảy đầy hắc tuyến. Hắn rất bận có được không.
– Mau nói.
– Danh hiệu Chu Tước quận chúa này có thể tương đương quan nhất phẩm. Vừa làm nghĩa muội hoàng thượng vừa có quyền lựa chọn có muốn tham dự triều chính hay không. Ngoài ra còn có Thanh Long thân vương, Bạch Hổ thân vương và Huyền Vũ quận chúa. Ba người đó và ngài đều chức vụ ngang nhau, tuổi cũng xấp xỉ và cũng đều chưa thành thân. Thanh Long thân vương là con của một võ tướng nhưng văn võ song toàn, chiến công rất nhiều nên được phong thân vương tên là Diệp Hiểu. Bạch Hổ thân vương là con của Tần đại nhân Tần Diễn một thân võ công lại là huynh đệ đồng môn với hoàng thượng nên phong thân vương. Chu Tước quận chúa là một nữ hiệp giang hồ, trong lần hoàng thượng xuất cung may mắn có công cứu giá lại có võ công ăn ý với hai vị thân vương nên ban danh hiệu quận chúa tên là Phong
Ngạn.
– Ngươi làm rất tốt. Có thưởng. Ta thưởng cho ngươi ba ngày nghỉ phép. Nhưng phải sau tối ngày mai.
– Chủ nhân… vậy còn…
– Được rồi. Tâm trạng ta tốt. Hai người các ngươi có ba ngày nghỉ để dẫn nhau đi “trốn”.
– Tạ chủ nhân ẩn điển.
– Đi đi.
– Dạ…