Vương Gia Quá Khí Phách Vương Phi Muốn Vùng Lên

Chương 21: Tứ Đại Hộ Pháp


Bạn đang đọc Vương Gia Quá Khí Phách Vương Phi Muốn Vùng Lên: Chương 21: Tứ Đại Hộ Pháp


“Vậy chủ nhân muốn biết chuyện gì?” Tiểu Giới vuốt cằm, hơi nhíu mày nhìn về phía Vũ Nhạc. Bây giờ không phải là nàng biết những gì, mà là chủ nhân của nàng muốn biết cái gì?
“Ta thật sự không có linh lực?” Đây là thứ trước mắt nàng quan tâm nhất.
“Không phải, người có, chẳng qua do phong ấn chưa được mở ra nên linh lực của người không thể xuất ra!” Tiểu Giới hơi cong môi, có thể nhìn thấy một mặt yếu ớt của chủ nhân mình như vậy, thật không dễ dàng nha!

“Phong ấn? Cái quái gì đã phong ấn linh lực của ta những mười năm? Vậy…Có biện pháp khác không?” Vũ Nhạc mong chờ nhìn Tiểu Giới, xem ra tiểu gia hỏa này biết không ít chuyện.
“Có ạ, người cần tìm được Tứ đại hộ pháp của người mới có thể hợp lực giải trừ phong ấn” Sắc mặt của Tiểu Giới hờ hững nhìn Vũ Nhạc, suy nghĩ không biết đã bay đi đâu, Tứ đại hộ pháp, bây giờ các người đang ở nơi nào vậy?
“Tứ đại hộ pháp? Đây là chuyện gì? Có thể đi tìm ở nơi nào?” Dưới trán của Vũ Nhạc khó chịu chảy xuống ba vạch đen, có còn hơn không, vừa phong ấn lại vừa có hộ pháp? Thân thể này của nàng, thực sự là có thân phận gì?
“Tứ đại hộ pháp là tỷ muội tốt của người, lúc trước người bị…Ách, sau khi người đầu thai, các nàng cũng đầu thai theo, trước mắt các nàng ở nơi nào ta cũng không rõ.” Tiểu Giới có chút khó xử nhìn Vũ Nhạc, việc này không nên nói như vậy, nàng vẫn không thể nói nha, ngộ nhỡ lộ Thiên cơ thì chẳng phải muốn cho chủ nhân chịu tội hay sao?
“Cái gì? Không biết? Vậy…Phong ấn của ta bao giờ mới có thể giải trừ?” Vũ Nhạc có chút ảo não vuốt vuốt tóc. Nửa năm nay nàng bị kích thích suýt chút nữa đã lấy mỳ sợi thắt cổ tự sát, bây giờ thân thể này có quá nhiều bí mật đợi nàng làm rõ, tiếp tục như vậy, muốn giày vò nàng tới mức nào?
“Điều này chủ nhân không cần lo lắng, mặc dù các nàng đã đầu thai nhưng cũng theo bên cạnh người, chắc không lâu nữa các nàng sẽ trở lại” Tiểu Giới cúi đầu suy nghĩ một lúc, cân nhắc dùng từ, cẩn thận trả lời.

“Vậy…Ta làm sao biết các nàng là tỷ muội của mình đây?” Vũ Nhạc nhíu chặt lông mày, đây mới là vấn đề phiền toái nhất? Hiện tại nàng không có linh lực, không có trí nhớ, muốn tìm kiếm bốn người, so với lên trời còn khó hơn?
“Chủ nhân không cần lo lắng về điều này, đến đúng thời điểm các nàng sẽ tự mình tìm tới.” Người không có trí nhớ và linh lực nhưng các nàng có, bởi vậy muốn tìm người là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Rốt cuộc thân phận của ta là gì? Tại sao…Lại phức tạp như vậy?” Thật khó khăn mới không phải làm bộ đội đặc chủng, không nghĩ tới thân phận khi xuyên không cũng quỷ quái như vậy. Điều này làm nàng đột nhiên kích động muốn đập tường, nhất là nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của tiểu gia hỏa này, nàng gấp gáp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng.
“Cái này…Chủ nhân, có một số việc đến đúng thời điểm, ta tự nhiên sẽ nói cho người, bây giờ, thật sự không thể nói được.” Vẻ mặt Tiểu Giới áy náy nhìn Vũ Nhạc, không phải nàng không nghĩ tới việc nói ra mà thật sự là không thể nói mà!

“Thôi, nếu đã như vây thì ngươi đi đi!” Vũ Nhạc phiền chán phẩy tay. Tiểu Giới không đành lòng nhìn Vũ Nhạc: “Chủ nhân, lúc này nhân lúc người không có việc gì làm thì nên tu luyện linh lực đi. Ở đây ta có rất nhiều bí tịch năm xưa của người, đều ở trong không gian của chúng ta, lúc nào người rảnh thì đi xem đi? Còn có dược liệu và dụng cụ luyện đan của người đều ở đây cả!”
Lúc này, Vũ Nhạc có chút ngồi không yên, vẻ mặt nàng khiếp sợ nhìn Tiểu Giới: “Không gian? Đó là cái gì?”
Tiểu Giới im lặng không nói gì, phía sau đầu đổ mồ hôi lạnh, nàng là chủ nhân vĩ đại đứng đầu thế giới kia nha, làm sao lần chuyển thế đầu thai này lại vừa ngây ngô vừa ngốc nghếch chứ? Nhưng…Cho dù mất trí nhớ cũng không thể quên hoàn toàn chứ? Việc này nếu để cho huynh đệ tỷ muội biết, họ có thể hộc máu hay không?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.