Vu Vơ Lớp 10

Chương 39


Đọc truyện Vu Vơ Lớp 10 – Chương 39

– Chúng mày làm cái trò gì thế hả?
Một đứa nói xen vào tiếng cười:
– Hun chuột! Hề hề.
Lập tức tất cả những đứa xung quanh đấy rộ lên cười. Học sinh các lớp xúm lại xem nó tạo thành một đám đông. Mắt nó cay xè, chỉ nghe được tiếng ồn ào bàn tán.
Tiếng năm đứa kia chế giễu nó.
– Thế nào? Vui chứ!? Sao không yêu cầu đề nghị gì nữa đi?
– Đề ề ề ề… nghị các bạn tắt thuốc ngay! Lúc ấy thì oai như cóc ấy nhỉ? Thế mà bây giờ sao nhũn như con nhái bén thế?
– Em thấy không ông ông… đủ năng lực. Nghe lâm li quá nhỉ?

– Sợ mất mặt rồi à? Không đủ năng lực thì để thằng này làm cho. Hê hê – Thằng xỏ khuyên tai nhại lại lời nó, và cười điệu quái dị.
Bốn thằng kia cũng cười theo những điệu cười không đâu có. Xung quanh không biết chuyện gì xảy ra nhưng cũng cười theo. Nó giận tím mặt. Khói thuốc đã tan, nó trừng mắt nhìn cả năm thằng bằng cái nhìn khinh bỉ. Những thằng kia vẫn tiếp tục cười, và đám đông vẫn xúm lại.
Nó coi như gặp phải chó dại, không thèm nói câu nào, nó quay mặt bỏ đi. Nó nghe thoáng tiếng xì xào. “Thằng hèn”. Nhưng nó coi như điếc.
Nó bước ra khỏi đám đông và cắm đầu đi thẳng. Bỗng có tiếng gọi giật nó lại. Nó chỉ dừng nhưng không ngoảnh lại sau. Tiếng thằng Dũng “quềnh”.
– Tao thất vọng về mày quá đấy Hải ạ.
Nó im lặng.
– Mày hèn như thế từ bao giờ thế Hải!?

Nó vẫn im lặng. Dũng “quềnh” không nói gì thêm. Nó đành trả lời.
– Tao vốn hèn thế rồi đấy. Bây giờ mày mới biết à?
– Mày…! – Dũng “quềnh” muốn tức điên lên – Mày đi theo tao!
– Tao chả phải đi đâu cả.
– Nếu mày còn coi tao là bạn, thì mày phải đi theo tao – Dũng “quềnh” cương quyết – Mày phải gặp một người.
Nó lưỡng lự. Nhưng rồi cũng phải miễn cưỡng đi theo Dũng “quềnh” vì nó vẫn coi thằng này là bạn.
Hai thằng bước xuống cầu thang, băng chéo sân trường, không nói thêm với nhau một lời nào. Dũng “quềnh” dẫn nó lên thềm nhà. Dẫn băng qua hai phòng, và rẽ vào một lớp ở giữa. Lớp 10A23. Nó bước vào lớp ngập ngừng. Căn phòng vắng tanh, dường như hôm nay lớp này chỉ có bốn tiết. Nó sừng sờ nhận ra ba người đang ngồi trong lớp. Hải “tí”. Thịnh “ộp”. Và cô bé lớp trưởng 10A23, Mai Lan Anh.
Cả ba cùng ngước lên nhìn nó. Nó im lặng. Dũng “quềnh” bước vào cùng nó, và nói một câu chỉ đủ cho nó nghe.
– Hôm nay mày phải nói tất cả cho rõ ràng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.