Vũ Sát Âm Kì

Chương 40


Bạn đang đọc Vũ Sát Âm Kì – Chương 40

Chương 40: Náo loạn hoàng cung 4: Kế hoạch thực thi.
Nàng đẩy Thiên Khai ra, nhưng sức trâu cứ như keo dính chuột, dính chặt vào người nàng. Đúng lúc đó, Vỹ Phong xuất hiện. Nhìn thấy một kẻ đang mặt nhăn như khỉ không ngừng chửi với, một kẻ mặt dày ôm cứng ngắt. Mùi giấm chua nồng nặc, máu nóng lên tới đại não…….
Hắn từ gặp nàng đến giờ vẫn chưa chạm đến nàng. Ngạo Thiên Khai cư nhiên ôm nàng như thế. Máu chiếm hữu của hắn nổi lên, hắc tuyết bao phủ một tần trên đầu hắn. Ánh mắt sắc lạnh như muốn đóng băng mọi thứ, giết người bằng ánh mắt.
Hắn lao tới, một tay ôm lấy nàng, một tay xô Thiên Khai ra xa. Đột nhiên bị dứt ra khỏi nàng, Tiểu Vương gia của dị thú giới nổi lên tính cường bạo, háo thắng của mình. Vận một luồn khí chưởng tới Vỹ Phong hòng tách rời 2 thân ảnh đó ra. Nhưng Phong ka nhanh nhẹn ôm nàng né tránh sang một bên.
Nàng vốn không thích người khác động đến người mình, nhưng nay thấy hắn ôm nàng, vì nàng mà đánh nhau với người khác, hắn còn ghen nữa cơ chứ. Nàng bỗng có một khoái cảm dâng lên từ tận sâu trong tim mình…..là nàng….vui ư? Nàng không biết là như thế nào, nhưng nàng thích, rất thích cảm giác này. Mũi ngửi thấy mùi hương nam tính quyến rũ toát ra từ người Vỹ Phong, nàng cảm thấy người mình vô lực, chỉ muốn được hắn ôm như thế này.
Về phần Thiên Khai, chưởng lực của hắn không những không tách rời 2 người họ ra được. Mà ngược lại dường như họ càng “dính” sát với nhau hơn. Thật là hảo tức giận nha~
Không sử dụng chưởng nữa, trực tiếp, đánh tay đôi solo với Vỹ Phong. Mỗi một cước, một quyền của Thiên Khai đều không đánh trúng Vỹ Phong. Ngược lại, Vỹ Phong ôm nàng, thưởng thức hương hoa anh đào từ người nàng, nhẹ nhàng tránh né cứ như tránh một cánh hoa không bằng.

Vỹ Phong bây giờ đơn giản là không muốn đánh nữa. Vì trong vòng tay hắn, một cường nữ tung hoành giang hồ đang trong đấy. Như một chú mèo ngoan chờ hắn vuốt ve. Đôi mắt phượng bân quơ, nhu tình nhìn nàng một cách đầy sủng nịnh, tay gỡ luôn chiếc khăn che mặt. Hiện hữu trước mặt hắn giờ là một vẻ đẹp thuần khiết như tiên nữ, không vướng bụi trần và ôn nhu, mỏng manh. Tay vuốt lên đôi má hồng hào kia. Môi hồng nở một nụ cười chân thật. Một đường cong tuyệt hảo được vẻ lên dưới ánh đèn mập mờ của gian phòng. Dường như….thế giới này chỉ còn nàng và hắn.
Ngạo Thiên Khai thực sự rất khó chịu, một cảm giác đau nhói ở lòng ngực trái. Cư nhiên như thế, cư nhiên lại dám ở trước mặt hắn mà tình tứ như thế. Hắn đau lòng….đau lòng nha~
-Linh nhi, đủ rồi đó, ngươi không cần trước mặt ta ra vẻ như thế.
Không còn một Ngạo Thiên Khai ngữ khí cao ngất trời nữa. Bây giờ, trong mỗi một từ ngữ của hắn, đều mang một nỗi bi thương không ngờ.
Nàng sực tỉnh trong cơn mộng, giọng nói trầm lạnh bi thương ấy chạm đến trái tim nàng. Nàng tự nhiên cảm thấy có lỗi. Chỉnh đốn lại tư thế, nàng đẩy Vỹ Phong còn đang luyến tuyết ra, nghiêm giọng:
-Được rồi, vào vấn đề chính đi. Hôm nay ta đến đây là để bàn bạc đại sự.

Nói xong, nàng không quay lưng một mạch bỏ đi. Hít thở không khí ngoài trời, tự nhiên lại cảm thấy căng thẳng.
Nếu theo lời Dạ Hỏa nói, thì hắn đến đây mục đích là do lệnh triệu tập của Thiên Khai. Thẳng tiến Ngọc Diệm Các bên trong Ngạo Thiên Phủ. Nơi đó chính là một “Mật thất” được bao bởi hàng rào cảm bẫy. Được che mắt bởi một loại bùa chú do Linh Thú bày trận. Muốn vào được nơi này phải tụ tập đủ Tứ Linh của Dị Thú Giới, có thể nói được canh phòng cẩn mật y như một kho báu.
Lấy trong người ra thanh sáo ngọc, nàng thổi lên một đoạn nhạc du dương mị hoặc. 2 người kia cũng nhanh chóng đến chỗ nàng.
Chẳng mấy chốc sau, một loạt cơn đại phong thổi tới, 4 luồn ánh sáng với bốn màu: lục, vàng, bạc và đen hướng đến nơi phát ra âm thanh ấy. 4 thân ảnh, 4 màu sắc, 4 hình hài, 4 sắc đẹp khác nhau.
Thanh Long với ánh sáng màu lục, vận bộ trường bào màu lục, với một diện mạo thanh nhã, tiêu sái. Chu Tước với ánh sáng vàng kim rực rỡ, vận bộ hoàng y lấp lánh, diện mạo cao sang, quyền quý, một mỹ nhân khuynh đảo chúng sinh. Bạch Hổ với ánh sáng màu bạc, vận bộ trường bào màu xám tro mạnh mẽ và cường tráng. Ánh sáng màu đen với Huyền Vũ, vận bộ hắc y hoàng tộc đính những hạt châu lấp lánh ánh kim, dung mạo sắc sảo như một con đại bàng, một đại mỹ nhân khuynh thành. 4 người họ đều được bao bọc bởi một tầng sát hàn khí làm người ta không lạnh mà run.

Biết được nhiệm vụ của mình, 4 người bốn hướng đông, tây, nam, bắc thi triển pháp lực. Một luồn ánh sáng tứ quang bao quanh một góc lớn Ngạo Thiên Phủ, nơi mà người ngoài nhìn vào cứ ngỡ như một vườn đào hoa đẹp như tranh, một dòng thác nhỏ cứ như thực. Ánh sáng tắt dần, hiện lên chính là một Ngọc Diệm Các tráng lệ đến mức khiến người khác bất ngờ. Cứ như một cung điện thu nhỏ chốn xa hoa nơi hoàng thành. Có ai biết đâu đây chính là mật thất kì bí nhất Lữ Minh Quốc.
Tại Ngọc Diệm Các:
-Tốp người của Tử Nguyệt đã được đưa vào cung thuận lợi. Chỉ chờ có cơ hội biểu diễn, đến khi đó hẳn sẽ “thuần hóa” toàn bộ những bá quan văn võ. Làm họ không kịp trở tay.[Thiên Khai bắt đầu với kết quả của bản thân]
-Ngọc Diệm Sơn Trang đã tạo dựng được uy danh danh trấn thiên hạ, thu phục được một số sơn trang khác. Chỉ chờ ngày khởi binh.[Thanh Luân Nhật – Thanh Long tiếp lời]
-Đoàn người vũ nương được luyện một số vũ điệu mị hoặc nhân tâm, mê hoặc lòng người đã được Tiểu Vương Gia đưa đến triều đình với danh nghĩa là cung nữ. Một số còn lại đang ở Ngọc Diệm Tửu Lâu tiếp tục nhiệm vụ khai thác lần mòn những nhân tài chinh chiến.[Vũ Tử Nguyệt – Chu Tước]
-Ngọc Diệm tiêu cục hiện giờ đã đánh cướp được hơn 100 chuyến tiêu, tráo đổi quân lính bằng gần 1 vạn sát thủ. Tráo đổi quân lương của triều đình hơn 30 vạn lượng hoàng kim, 1 vạn bao lương thực và đã làm thâm hụt người gần 10 ngàn tinh binh, tài chính gần 50 vạn lượng hoàng kim. Về quân lính tinh nhuệ được 25 siêu đoàn. Hỏa pháo và các công cụ cung chủ đưa công thức đã được chuyên dụng, sẵn sàng.[Bạch Lạc Sư- Bạch Hổ]
-Ngọc Diệm Trà lầu đã lấy được tin tức của bọn quan lại triều đình, bất cứ có động tĩnh gì đều thông qua trà lầu này mà truyền. Hiện thời, dựa vào việc mua bán tin tức và kinh doanh, trà lầu đã có 10 rương vàng rồng, 20 rương hoàng kim, 50 rương bạc, và vô số châu báo. Các kho lương thực chính trong Lữ Minh Quốc đã được ta mua lại.[Huyền Châu Dạ – Huyền Vũ]

-Tốt lắm, trước mắt bước đầu tiến triển tốt đẹp và không bị trắc trở nhìu. Về mặt Lý Tịch Thiên, cả gia tộc hắn sẽ không sống yên thân. Bởi ta đã cho 3 loại kịch độc không có thuốc giải, được điều chế bởi công thức độc quyền của Độc Quỷ Vương.[Nàng đánh giá]
-Linh nhi, về việc huấn luyện linh thú ta cũng đã hoàn thành. Akỳ và Asở bây giờ đang là chủ nhân của 2 con Dị thú, là hai trong những dã thú Thượng cấp của Dị Thú Giới. Nhóm người Phi Long hiện giờ đang bế quan ở Đỉnh Vân Thiên.[Nhìn chằm chằm vào nàng, Vỹ Phong nói]
-Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ chờ cuộc chiến này nổi lên thôi. Ngươi định khi nàng sẽ phát chiến, Linh nhi?[Thiên Khai tự đắc]
-Hahaha….Hảo. Nhưng vội gì tiêu diệt tận gốc ngay bây giờ. Thế lực của Lý Tịch Thiên đã phần nào suy giảm, khoan hả tính đến chuyện phát động chiến tranh. Ta phải cho hắn biết cảm giác đau thương gặm nhắm cõi lòng là như thế nào. Ta sẽ cho hắn biết, khi động vào người của Vũ Hoàng Linh này, chính là một sự sai lầm lớn nhất.
Ánh mắt ngoan độc, miệng nở một nụ cười nửa miệng. Ánh sáng mờ nhạt của trăng non rọi soi mờ ảo khuôn mặt nàng. Khiến nó trở nên ủy dị vô thường, thâm hiểm khó đoán. Nàng bây giờ, chính là một Vũ Hoàng Linh, một tu la ác quỷ đến từ địa ngục. Nhưng trong đáy mắt ấy, vẫn còn hằn sâu một cỗ đau thương vô tận. Một tia huyết quanh xẹt ngang như ảo ảnh.
Lời tuyên chuyến đã được công bố. Bây giờ nàng mới chính thức “Náo loạn hoàng cung”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.