Bạn đang đọc Vũ Sát Âm Kì – Chương 29
Chương 30: Kế hoạch phát triển.
Người ta thường nói: “Giặc đến ào ào như vũ bảo thì không sợ, chỉ sợ giặc gậm nhấm như tầm ăn dâu”. Đúng như thế, nàng sẽ theo câu tục ngữ này mà làm. Nhưng có điều, nàng sẽ biến thể nó một cách khéo léo. Thù trong giặc ngoài, thử hỏi ai có thể cầm cự được lâu dài chứ.
Tạm gác những suy nghĩ riêng tư của mình, lo cho đại sự là phần tất yếu. Trước tiên phải trả xong mối thù mà Lý Tịch Thiên đã nợ nàng, sau đó, khoảng thời gian còn lại tha hồ mà sống cho bản thân.
Về đến kinh thành chỉ trong phút chốc. Nhưng có điều nàng không hướng về quốc sư phủ hay hoàng thành. Cái nàng hướng đến chính là Ngọc Diệm Sơn Trang – Nơi có dị thú là Thanh Long cai quản.
Trích:
Thanh Luân Nhật(Thanh Long): Thành lập, quản lí Ngọc Diệm sơn trang, xây dựng Ngọc Diệm sơn trang thành sơn trang mạnh nhất, nổi tiếng nhất trong giang hồ.
Nàng phải cũng cố lại thế lực, chọn ra một số nhân tài để “gặm nhắm” thế lực của Lý Tịch Thiên. Ngạo Thiên Khai tập hợp lại 4 tứ linh gồm: Thanh Long, Phượng Hoàng, Bạch Hổ, Huyền Vũ. Nàng bắt đầu triển khai kế hoạch.
Một phần của nó như sau:
*Thanh Long – Thanh Luân Nhật sẽ mượn danh tiếng của Ngọc Diệm Sơn Trang nổi danh trên giang hồ bao lâu nay để gây áp đảo các sơn trang khác nhằm mục đích tạo tiếng vang đến tai triều đình. Đồng thời lấy sức mạnh của Ngọc Diệm bắt các sơn trang khác phục tùng và ượn lực lượng.
*Phượng Hoàng – Vũ Tử Nguyệt nâng cao danh tiếng của Ngọc Diêm lâu(Kĩ Viện), đưa những vũ nương đã được đào tạo trà trộn vào thế lực của Lý Tịch Thiên. Ăn mòn độ tinh nhuệ số quân lính trong đó bằng điệu múa làm suy giảm khả năng hoạt động của não kiểu như một loại mê hồn thuật.
*Bạch Hổ – Bạch Lạc Sư sẽ âm thầm làm thâm hụt ngân khố được chuyển tải từ hoàng cung đến với quân lính đang thao luyện bằng cách cướp tiêu. Đưa những sát thủ được huấn luyện khắc khe tráo đổi thành người của đoàn tiêu và gia nhập vào đội ngũ của quân lính của Hoàng Thượng.
*Huyền Vũ – Huyền Châu Dạ tiếp tục nghe ngóng tin tức của hoàng thành, các bậc quan lại cấp cao để tiện cho việc hành động. Nhằm mang lại sự ăn khớp cho các con “Virut” thả và quân lính của Hoàng cung và quân lính của Lý Tịch Thiên. Đồng thời tìm cơ hội giết chết một số nhân vật chủ chốt của cuộc chiếc tranh sắp sảy ra này.
*Vương gia Dị Thú Giới – Ngạo Thiên Khai đã trà trộn vào Hoàng Cung từ lâu, lấy được sự tin tưởng của các đại tướng và các triều thần. Nay chỉ cần tìm cơ hội tiếp cận Thừa Ly – vị đại tướng được Hoàng Thượng ứng chỉ để điều binh lãnh chiến, đưa ra những kế hoạch được coi là “Lưỡng toàn kỹ mỹ” làm mờ mắt Thừa Ly, rồi sao đó từ trong những sơ hở của nó mà cắt bớt từ từ quân lính.
*Còn nàng – Vũ Hoàng Linh xưa nay chỉ ẩn trong lớp bộc của nữ nhi nghĩa tử của Quốc Sư Văn Phàm sẽ tạm thời biến mất để mang đến sự trở lại của Vũ Sát Âm Kì đã mất tích từ lâu. Cung chủ Ngọc Diệm Cung lộ diện, trực tiếp náo loạn giang hồ. Một giang hồ đẫm máu bắt đầu được mở ra.
Về phần Vỹ Phong, nàng sẽ đưa AKỳ và ASở đến để giúp hắn thu phục những dị thú cấp cao chưa chịu uy phục hắn(AKỳ ASở là cháu của sư mẫu, tức là những con người duy nhất có mặt ở dị thú giới dể điều khiển dị thú). Đồng thời mang những dị thú cấp cao ở Dị Thú Giới sang đây chuẩn bị cho cuộc tấn công chẳng bao lâu nữa. Lâm Vỹ, Lâm Thanh, Phi Long, Phi Vũ cũng được nàng gửi sang đây để cùng thuộc hạ của hắn xây dựng thế lực ở Cung Vô Tâm. Cung Vô Tâm trong thời gian này sẽ không gây động tĩnh trên giang hồ nhằm tránh đá động đến Ngọc Diệm Cung(tránh tình trạng gà nhà đá gà nhà).
………………………………………………..
Đêm ở Ngọc Diệm Sơn Trang vô cùng yên tĩnh. Vầng trăng tròn to oạch, tỏ muôn vàn tia sáng vằng vặc xuống xua tan đi bớt cái bóng đêm tĩnh mịch. Gió Thổi hiu hắt làm những cành cây xao động.
Nàng ngồi trên ……nóc nhà hóng gió. Phút chốc, thời gian như ngừng trôi. Nhắm mắt tận hưởng chút không khí yên bình này, không lâu nữa thôi, thiên hạ sẽ đại biến, vạn vật nhuộm một màu máu tươi tanh nồng. Nàng biết sẽ như thế, bởi vì trước khi mối hận được giải quyết triệt để thì thế gian này không thể nào yên ổn.
Nhắm mắt lại, thả tâm trí bên yên theo gió thoảng. Một cảm xúc dâng trào trong tim nàng, hình bóng của Vỹ Phong hiện lên. Hình ảnh của hắn ở Hư Vô Hỏa Băng Động, ở Đào Hoa Đảo, ở Hội Hoa Đăng và cuối cũng chính là hình ảnh của hắn ở Đỉnh Vân Thiên. Ánh mắt của hắn nhìn nàng, đôi lúc dịu dàng, đôi lúc lạnh lung hờ hững, đôi lúc lại thèm khát một cách ghê sợ.(t/g: hình như tỷ này có đôi mắt bị thái quá….)
Bỗng, một chiếc áo choàng to lớn choàng lên người nàng, nó mang một mùi hương quen thuộc, nam tính. Nàng không thắc mắc, cũng chẳng mở mắt ra. Vì nàng biết, đó không ai khác là Ngạo Thiên Khai của chúng ta..
-Ngươi không ngủ à? Linh Nhi?
-Ta muốn tận hưởng một chút yên bình cuối cùng của Lữ Minh Quốc này.
-Sắp tới đây, mùi máu tanh loang ra không chỉ ở Lữ Minh Quốc này đâu nhỉ?
-Haha, đúng thế, nếu hoàng thượng muốn tìm diện binh ở các nước lân cận.
-Ngươi chắc chắn rằng hoàng thượng sẽ tìm diện binh chứ?
-Hắn còn có cách nào khác sao?
-Hahahhahah…đúng thế…
Tiếng cười giòn giã cứ thế vang lên, một không khí vui vẻ tràn ngập Ngọc Diệm sơn trang. Nhưng đâu đó trong tâm hồn ai kia, một hình bóng vạm vỡ vẫn mãi vương vấn.
………………………………………………….
Vài ngày sau đó, tại kinh thành xa hoa tráng lệ, những người dân cứ truyền tai nhau về chuyện đại hội võ lâm sắp đến. Cứ 5 năm một lần, đại hội võ lâm sẽ được tổ chức để đưa nhân tài võ học lên làm võ lâm minh chủ. Hiện tại trong thời khắc này, người nắm giữ chức võ lâm không ai khác ngoài người của Lý Tịch Thiên.
Cơ hội tốt để nàng chính thức lộ diện với danh phận là một Vũ Sát Âm Kì – Sát thủ giết người không để lại một giọt máu. Nhưng lần này, nàng sẽ ko sử dụng đến Vũ Sát và Âm Kì[âm thanh, đại khái là tiếng sáo] mà nàng sẽ sử dụng võ thuật, nội công ma sư phụ và sư mẫu đã truyền dạy. Không lâu nữa thôi, một Vũ Hoàng Linh sẽ tái xuất giang hồ với tư cách là thế hệ sau của Độc Quỷ Vương[sư phụ] và Hỏa Diệm Giới[sư mẫu].
Ngọc Diệm Sơn Trang, vào buổi sáng sớm, tại Hà Chi Cát:
-Ngươi định sẽ khi nào đi? Linh Nhi?
-Ngày mai.
-Có cần Tử Nguyệt đi cùng ngươi không?
-Không cần đâu, sau khi đấu xong, ta sẽ đến chỗ của Huyền Châu Dạ.
-Tại sao? Ngươi nên nhớ nơi đó là dành cho hoàng thân quốc thích đến, tuy thuộc bộ phận của chúng ta nhưng…
-Ngươi không cần lo, ta đã có dự kiến rồi. Sở dĩ ta đến đó là vì muốn dung thân thế của ta áp đảo triều đình, quên đi một Vũ Hoàng Linh nghĩa nữ của Quốc Sư.
-Ngươi thật sự muốn làm Minh Chủ võ lâm sao?
-Không có chuyện đó. Ta đã là cung chủ của Ngọc Diệm Cung, có thể nói đây là một cung tà ma ngoại đạo. Muốn lên làm Minh Chủ chẳng khác nào muốn diệt cung cả.
[Ngừng một chút, nàng nói tiếp]
-Ta không muốn lên, thì ta cũng sẽ không cho ai lên cả. Muốn đối đầu ta? Chẳng khác nào muốn máu nhuộm cả gia tộc.
-Ta sẽ đi theo ngươi.[Thiên Khai]
-Ngươi ở lại quản lí Sơn Trang, Tửu Lầu, Trà Lầu, Tiêu cục. Được rồi, ta đi đây.
Cách Ngọc Diệm Sơn Trang 800 dặm về phía Bắc, Đỉnh Vân Sơn, Cung Vô Tâm, nơi tổ chức các cuộc huấn luyện dành cho sát thủ, khắc khe nhất. Những tiếng kiểu như “Binh” “Bốp” “Rầm”..v…v.. diễn ra hàng ngày. Nơi đó, 4 thân ảnh đang không ngừng luyện tập đó là: Vỹ, Vũ, Thanh, Long – người của nàng được gởi vào để tập luyện.
Chốc sau, mọi người ngừng luyện, có vẻ đến giờ nghĩ trưa rồi.
-Còn vài ngày nữa đã đến đại hội võ lâm rồi.[Lâm Thanh lên tiếng, tay lau mồ hôi]
-Mọi người nghĩ chúng ta có nên đi không?[Phi Long]
-Võ công của chúng ta vẫn chưa đạt đến mức cao thâm, nếu so với người giang hồ chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.[Lâm Vỹ]
-Không lẽ bao lâu nay học ở Y Sơn Cốc chưa đủ để ra giang hồ sao? Tùy tiện đánh đại cũng giết được mươi người.[Lâm Thanh đắc thắng]
-Muội đừng kiêu ngạo. Không nên gây hiềm xích với những kẻ tiểu nhân.[Phi Vũ lên tiếng, luôn là người kĩ lưỡng nhất]
-Hình như có Linh Nhi đi nữa đó.[Phi Long]
-Sao huynh biết?[Lâm Vỹ]
-Chuyện là ta nghe người của Vỹ Phong nói thôi.[Phi Long trả lời]
-Chúng ta đi đi, sẵn tiện gặp mặt Linh Nhi. Mở mang tầm mắt.[Lâm Thanh]
-Được đó…[Vỹ, Long đồng thanh]
-Còn tỷ?[Lâm Thanh]
-Thôi được, nhưng đừng làm gánh nặng cho Linh Nhi đấy.[sau một hồi suy tính Phi Vũ cũng lên tiếng].
……………………………………………………..
Ngày đại hội võ lâm.