Bạn đang đọc Vụ Bí Ẩn Con Két Cà Lăm – Chương 13: Kế Hoạch Hành Động
PETER VÀ BOB quay lại nhìn năm con két. Chúng đang cúi đầu xuống vẻ buồn bã, và rõ ràng là không muốn nói chuyện.
Ông Claudius đột nhiên đứng phắt dậy khỏi ghế ngồi lao đến mấy con két.
– Tụi bây có chịu nói không? Ông gầm lên. Bức thông điệp của Silver! Nói ngay! Nghe không?
Mấy con két càng thu mình lại hơn nữa, chúng rúc đầu xuống và không nói một tiếng.
– Từ khi tìm ra con két đầu tiên, anh ấy cứ thế đó – bà Claudius nhận xét. Suốt ngày la hét!
– Có lẽ do vậy mà những con két không nói chuyện – Bob nói. Két nổi tiếng là loại chim rất nhạy cảm.
Người đàn ông ngồi trở về ghế.
– Chứ các cậu muốn tôi làm sao đây? Mấy con vật này làm cho tôi bực mình quá! Thời gian cứ trôi qua. Chắc Huganay đang lần ra dấu vết của Cô gái chăn cừu. Hắn sẽ lấy cắp của tôi mất.
– Tụi cháu có một số thông điệp, Peter nói. Đến nay, tụi cháu nghĩ là mấy câu này không có đầu đuôi. Nhưng khi nghe toàn bộ câu chuyện, có thể Babal sẽ suy ra được những kết luận thú vị!
– Hay ta ghi lại những câu đã biết xem có hiểu ra được gì không. Bob gợi ý.
– Đó là một ý kiến khôn ngoan đấy, anh Claude à, bà Claudius nói. Ngay từ đầu, em đã nói đi nói lại với anh là mấy cậu này có thể giúp anh nếu anh không coi mấy cậu như kẻ thù.
– Thôi, thôi, làm sao mà anh biết được. Anh rất hối hận về những gì anh đã làm. Ta hãy thử làm theo đề nghị của các cậu. Nếu nhờ các cậu tôi lấy lại được Cô gái chăn cừu thì các cậu sẽ được thưởng một ngàn đôla.
– Úi chà! Peter thốt lên. Nhanh lên Bob, lấy viết ra.
Bob lấy giấy viết ra khỏi túi.
– Tôi có thể cung cấp thêm một thông tin nữa, ông Claudius nói thêm. Trong thư, Silver chỉ dẫn cho tôi rằng thông điệp gồm bảy câu khác nhau và có nói rõ phải lấy theo thứ tự nào. Con Patapon nói câu số một, con Shakespeare câu hai, con Râu Đen câu ba, con Robin Hood câu bốn, con Sherlock Holmes câu năm, con Thuyền trưởng Kidd câu sáu và con Scarface câu bảy.
– Đây là một thông tin rất có ích – Bob nói.
Cậu vội vàng nguệch ngoạc trong sổ. Sau đó, Bob xé tờ giấy ra đưa cho tất cả cùng xem.
Bob viết như sau:
Bức thông điệp cửa John Silver (còn thiếu)
1. Patapon: “Patapon bé bỏng bị lạc mất đàn cừu. Cần phải đến gặp Sherlock Holmes”.
2. Shakespeare: “Tồn tại hay – hay – hay không tồn tại. Đó là câu hỏi”.
3. Râu Đen: “Ta là hải tặc Râu Đen. Ta đã chôn giấu kho báu của ta để cho người quá cố giữ giúp. Ô hô hô! Một chai rượu rum!”
4. Robin Hood: ?
5. Sherlock Holmes: ?
6. Thuyền trưởng Kidd: ?
7. Scarface: “Đồ ma lanh, đừng có hăng lên như thế”.
Moi người xúm quanh Bob để đọc những gì cậu đã viết
– Thấy chưa. Bob hãnh diện nói- Ta đã có bốn thông điệp. Thật ra… tụi cháu đã biết được nội dung thông điệp của Râu Đen.
Bob nghĩ rằng đây không phải lúc để tiết lộ rằng cơn yểng đang ở Bộ tham mưu!
Mặt ông Claudius nhăn lên vì tức giận.
– Nhưng cái này đâu có nghĩa gì đâu – Hoàn toàn vô nghĩa!
– Kìa anh Claude – bà Claudius can thiệp, bà có vẻ suy nghĩ bình tĩnh hơn chồng. Rõ ràng là câu nói thứ nhất, câu của Patapon, có liên quan đến chính bức tranh.
– Có thể, có thể – người đàn ông mập càu nhàu- Nhưng cái ý đến gặp Sherlock Holmes về vụ cừu là vô nghĩa.
– Thì chúng ta không hiểu được nghĩa. Ta hãy xem câu hai. Này các cậu có chắc là như vây không? ông Frentriss nói với chồng tôi rằng Shakespeare chỉ nói: “Tồn tại hay không tồn tại. Đó là câu hỏi”.
– Bởi vì chú Frentriss tưởng chú Claudius là cảnh sát và sẽ cười nếu chú ấy nói rằng con két bị cà lăm.
– Nó bị cà lăm! Một con két cà lăm! Làm sao mà hiểu nổi bức thông điệp khó hiểu này!
– Không lẽ cứ gặp phải chút khó khăn là anh lại nản lòng sao? Bà Claudius bực dọc. Ta hãy bỏ câu hai và chuyển qua câu ba, dường như câu thứ ba này mô tả chỗ giấu bức tranh.
– Cho người quá cố giữ! Ông Claudius vừa đọc lại vừa lau trán – Giống sào huyệt của hải tặc quá. Silver rất mê chuyện về hải tặc và kho báu chôn giấu.
– Vậy thì có thể đó là một cái đảo xưa kia được bọn hải tặc dùng làm nơi ẩn náu? Cũng có thể, bà Claudius gật đầu.
– Còn câu bảy, câu của con Scarface! Ông Claudius cằn nhằn. Ta có thể rút ra được ý nghĩa gì từ câu nói này: “Đừng có hăng lên như thế”. Tôi có cảm giác “đồ ma lanh” ở đây, trong suy nghĩ của Silver, chính là tôi. Và ý Silver muốn nói là tôi sẽ không bao giờ tìm ra giải đáp trò đố bí ẩn của hắn.
– Phải chi ta có được ba câu còn thiếu, có thể sẽ sáng nghĩa hơn. Thiếu ba câu đó, không biết làm sao đây – bà Claudius nhận xét.
– Cháu có ý kiến. Bob nói.
– Sao, hả cậu? Người đàn ông mập hỏi.
– Con Robin Hood, con Sherlock Holmes và con thuyền trưởng Kidd có mặt đầy đủ ở đây. Chỉ cần làm cho chúng nói chuyện là sẽ có được bức thông điệp trọn vẹn. Cháu tin chắc rằng Hannibal sẽ giải ra được.
– Nhưng mấy con chim mắc dịch này có chịu nói đâu! Nhìn chúng kìa!
Ông Claudius nói đúng. Mấy con két, vẻ sầu não, mỗi con đứng trên sào đậu của nó, không hề tỏ ra là muốn nói.
– Bác Sanchez có tham dự các buổi dạy nói. Peter nhận xét. Mấy con két quen bác ấy. Khi bác mang két đi bán, thì két vẫn còn nói chuyện với bác. Cháu tin chắc là bác Santhez có thể làm cho chúng nói nếu bác có mặt ở đây.
– Trời! ông Claudius đột ngột kêu thét lên. Các cậu nói phải.
Ông Claudius chụp lấy tờ giấy nơi Bob đã ghi lại bức thông điệp chưa đầy đủ của John Silver, rồi nhét vào túi trong của áo vét.