Bạn đang đọc [vtđd]_nhục dục hắc ám – Chương 73:
Chương 72: Không có thuốc nào cứu chữa được
Lâm Ấm gào khóc, cô hận không thể đâm đầu vào tường chết, sức lực phía sau càng lúc càng lớn, đau đớn làm cô muốn kiễng chân lên lại bị cậu ấn mạnh bả vai xuống.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Á! Đau quá!”
Lại tiến vào một chút, Hà Trạch Thành sung sướng rên ra tiếng, chặt quá, chết tiệt, chọc thủng cô, chịch chêt cô!
“Đau đau! Trạch Thành… chủ nhân, đau quá!” Cô quay đầu muốn cầu xin, người sau lưng lại làm lơ, tiếp tục nhét vào từ từ.
Đối với cô mỗi một tấc đều giống như tra tấn xé rách, cô khóc nức nở xin tha, đổi lại chỉ có bàn tay cậu và cái vú sắp bị cậu bóp nổ.
Dương vật sưng to dữ tợn gần như sắp nhét toàn bộ vào trong ruột cô, ngay cả ham muốn bài tiết cũng bị chặn không cách nào co lại, cô chẳng cảm nhận được gì ngoài đau.
“Á, sướng!” Rốt cuộc cũng nhét vào hết.
“Chát” Cậu lại tát một cái lên mông cô, ra tay chẳng biết chừng mực làm cô đau đớn chảy nước mắt.
Hà Trạch Thành cúi đầu nhìn cúc huyệt cô, chọc nhẹ vào rồi rút ra một chút.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Á á! Đau đau, em cầu xin ngài đừng cử động, đau quá.”
Không chảy máu, lần này không chảy máu! Nhét vài thứ kia vẫn có tác dụng, cô không chảy máu nữa là có thể cho cậu tha hồ chịch.
“Đồ dâm đãng, giả vờ cái gì, tôi biết em muốn bị tôi chịch mà, cơ thể của em tiếp nhận, xem em dâm chưa này, phía trước cũng chảy nước rồi!”
Ngón tay của cậu thọc vào trong dâm huyệt của cô, bên trong đều là tinh dịch của cậu, cô không dám làm chảy ra, chỉ có thể liều mạng kẹp chặt.
Lâm Ấm rên rỉ khóc lóc, hai tay bị trói ra sau lưng không cách nào giãy giụa, hai chân cô bị nâng lên tách ra, toàn bộ cơ thể nằm bò trên mặt tường, vách tường gồ ghề cọ xát rất khó chịu.
“Không, nhẹ chút, Trạch Thành nhẹ chút!” Cậu thúc vào một cạn một sâu, rên rỉ sung sướng, bất chấp tất cả bắt đầu tăng sức lực.
“Đồ đê tiện, kẹp chặt như thế không phải là muốn tôi chịch em à, còn dám không ăn đồ của tôi, em dựa vào cái gì không ăn đồ của tôi! Là của tôi cho em phải tiếp nhận! Dựa vào cái gì nhổ ra, dựa vào cái gì không ăn?”
Là của cậu thì cô phải ăn hết, chỉ cần cậu cho thì không được chảy ra một giọt, phải ngoan ngoãn ăn hết.
“Ah… đau quá, đừng, chậm một chút… sắp đâm nát, chậm một chút ahhhh.”
Người sau lưng hoàn toàn không nghe cô, hoặc là nói cậu bây giờ chẳng nghe thấy cái gì, chỉ cần cậu sướng thì tất cả đều tốt.
Lâm Ấm nắm chặt tay, cố gắng tiếp nhận từng cú thúc của cậu, thả lỏng cơ thể để cậu mau bắn ra, bằng không người bị thương lại là mình.
“Uh ah… ah, Trạch Thành uh… ah, thúc vào trong ruột rồi, sắp thúc vào rồi.”
Nghe thấy tiếng kêu dâm đãng của cô, cậu càng thêm hưng phấn, hốc mắt đỏ lên, càng thêm ra sức, hận không thể nhét cả hai viên trứng vào!
“Con đ*, con đ* không thể rời khỏi tôi, cúc huyệt cũng chảy nước rồi, sướng không, hả? Sướng không hả?” Cậu thúc mạnh về phía trước, nhấn cô ngã lên tường, ôm eo của cô đâm sâu vào.
“Á ah… sướng, uh sướng lắm, chịch chết em đi…” Mặt cô ghé vào vách tường lởm chởm, òa khóc, phối hợp với chuyển động của cậu, cuối cùng sau mấy trăm cú thúc thì cậu bắn vào trong ruột cô.
Khó chịu quá, rất muốn thải ra.
Không muốn nó ở bên trong.
Tất nhiên người sau lưng không hề cho cô cơ hội thực hiện mong muốn này, nhặt đai trinh tiết trên mặt đất lên rồi dùng chuỗi hạt màu bạc phía sau chặn lại không cho tinh dịch chảy ra.
Lâm Ấm ghé lên tường, nhỏ giọng khóc nức nở.
“Khó chịu, Trạch Thành, em muốn thải ra… rất khó chịu.” Cô quay đầu cầu xin cậu, người sau lưng thờ ơ không muốn nhìn cô, thắt chặt đai trinh tiết rồi đè cô lên tường.
“Đừng hòng thải đồ của tôi ra, cố kẹp chặt đi, nếu dám làm chảy ra một giọt thì tôi sẽ nhốt em ở trong nhà chịch mỗi ngày! Làm toàn thân em đều là tinh dịch của tôi, xem em còn dám nhổ ra hay không.”
Cô không dám, thật sự không dám, đừng tra tấn cô như vậy nữa, thật sự đau lắm.
Nới lỏng dây thừng làm làn da lõm xuống trên cổ tay của cô, vết đỏ trên làn da trắng nõn vô cùng nổi bật và đáng sợ.
Không sao cả, cậu cho cái này, chỉ cần là cậu cho thì không sao cả.
Liếm dấu vết trên cổ tay cô, bên trong cặp mắt đào hoa lộ ra tia sáng lạnh lẽo, ở trong mắt Lâm Ấm, cậu giống như một con quỷ hút máu sắp cắn vào động mạch cô, nuốt sạch toàn bộ máu rồi biến cô thành một cái xác khô, trở thành đồ chơi của cậu.
Cậu tự tin liếm hết nơi có vết đỏ một lần, giữ gáy cô rồi cong khóe miệng nở nụ cười đắc ý.
“Liếm sạch giúp tôi, hôm nay chỉ tới đây, kẹp chặt một ngày rồi thì tự nhiên sẽ cho em thải ra, phải xem biểu hiện của em.”
Chỉ cần cô nghe lời.
Lâm Ấm gật đầu, hai mắt đã khóc tới sưng đỏ, từ từ ngồi xuống, đau đớn phía sau làm cô cảm giác được sự tồn tại chân thật.
Cô cúi người giúp cậu liếm sạch dương vật dính đầy tinh dịch. Một tay cậu bám vào vách tường, cúi đầu nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của cô, vẻ mặt dần dần trở nên không giống bản thân, bị lạc trong tình dục cùng với cô, không có thuốc nào cứu chữa được.