Bạn đang đọc [vtđd]_nhục dục hắc ám – Chương 15:
Chương 15: Dám kẹp vỡ một quả thì chịch tới sáng.
Lâm Ấm mệt mỏi mở mắt ra, cô đang nằm trên giường, xích cổ vẫn khóa chặt chốt ở đầu giường, khác biệt là cô đang bị cậu ôm chặt đến nỗi sắp thở không được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Ấm muốn cử động thì phát hiện ra gậy thịt của cậu vẫn nhét trong tiểu huyệt cô, khiến cô không chịu nổi siết chặt.
Hà Trạch Thành mở con mắt lạnh lùng ra: “Đồ dâm đãng, cứ muốn được chịch như vậy sao? Vừa tỉnh ngủ đã bắt đầu kẹp tôi?”
Cô rên rỉ một tiếng, nhìn bầu vú sưng to của mình: “Chủ nhân… vú nô lệ to quá.”
Cậu vươn tay xoa nắn, cười lạnh thành tiếng.
“Em sướng tới nỗi ngất đi, có phải tôi xoa bóp nữa là lại có thể lên đỉnh?”
Bàn tay của cậu vò vú cô, sữa từ trong núm vú chảy ra, khiến cô rên rỉ ra tiếng.
“Nô lệ dễ chịu quá…”
“Chát”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cậu vươn tay không lưu tình vỗ lên, nghe tiếng cô thở rồi nhìn sữa chảy khắp nơi, dục vọng trong mắt càng lúc càng rõ.
Lâm Ấm có thể cảm nhận được gậy thịt của cậu bắt đầu phồng lên ở trong tiểu huyệt của cô, thân dưới cô cũng bắt đầu căng hơn.
“Chủ nhân…” Cô cầu xin nói: “Có thể đừng chịch nô lệ hay không, bên dưới nô lệ đau quá.”
“Đau à?” Hà Trạch Thành nhìn vẻ mặt cô, tay sờ tới chỗ hai người kết hợp: “Đau cũng là tôi cho em, đều là thứ của tôi, cố gắng chịu đựng cho tôi! Em không có quyền từ chối!”
Một tay khác của cô túm chặt drap giường.
Cho nên cô bây giờ đã không còn nhân cách sao?
Hà Trạch Thành trở mình, trực tiếp đè cô xuống dưới thân, vỗ cái vú căng tròn của cô.
“Để tôi làm thêm một lần, buổi chiều phải tới trường một chuyến, tới lúc đó em có muốn tôi chịch thì cũng phải chịu đựng.”
“A ahhhh.” Cô rên ra tiếng: “Nô… nô lệ có thể đến trường sao?”
Chỉ cần đừng để cô ở đây đến mất đi nhân cách, cô đi đâu cũng được!
“Ha ha.” Cậu bóp cái vú chảy sữa của cô cười giễu cợt: “Em như vậy, ra ngoài là cố ý muốn người ta nhìn sao? Có phải muốn chảy sữa rồi lôi kéo những thằng khác tới chịch em hay không?”
“Không không phải!” Cô ra sức lắc đầu: “Nô lệ chỉ muốn đến trường…”
“Không có mệnh lệnh của tôi, em con mẹ nó nghĩ cũng đừng nghĩ!” Cậu bóp mạnh vú cô: “Tôi cho em biết, em ngoan ngoãn chờ ở đây cho tôi! Nếu dám để cho tôi nhìn thấy em lén lút muốn chạy trốn, tôi sẽ bẻ chân em!”
Lâm Ấm rùng mình.
Cô cảm thấy cậu thật sự có thể làm được.
Không có gì cậu không dám.
Chỉ cần có thể chịch cô.
Hà Trạch Thành ghé vào ngực cô mút dòng sữa ngừng chảy ra, thân dưới đụng vào tiểu huyệt cô, hai viên trứng đập lên huyệt cô, tiếng bành bạch quanh quẩn trong phòng.
Không vừa lòng với trạng thái cá chết của cô, cậu vỗ vú cô ra lệnh: “Kêu lên cho tôi!”
Ở dưới thân cậu cầu chịch, bị bóp vú tới nỗi chảy sữa cầu mút.
Lâm Ấm cắn môi dưới để không bật khóc, lại cố gắng để mình không nghẹn ngào ra tiếng, phối hợp với tiếng va chạm của cậu bắt đầu kêu dâm đãng.
“Uhmmm… sướng quá, chủ nhân chịch nô lệ sướng quá! Rất… rất ah dễ chịu, uhmmm ahhhh, chủ nhân chậm một chút, tiểu… dâm huyệt của cô lệ sắp bị chủ nhân chịch rách rồi… ahhhh uhmmm…”
Hà Trạch Thành xoa bóp vú cô, thúc vào, chỉ có lúc làm tình mãnh liệt, cậu mới lộ ra với cô vẻ mặt muốn giết người.
Vẻ mặt này bất luận nhìn bao nhiêu lần cô đều sợ hãi, giống như muốn mổ xác phân thây cô rồi ăn vào trong bụng, khiến người ta sợ hãi.
Cậu thúc vào tử cung của cô, Lâm Ấm chảy nước mắt kẹp chặt tiểu huyệt, hy vọng cậu có thể mau bắn ra!
Bên dưới cô thật sự quá đau, bị thúc vừa căng vừa đau!
Cậu làm càng lúc càng nhanh, vào lúc cô tới cực hạn thì rốt cuộc cậu mới bắn hết tinh dịch vào trong tử cung của cô.
Hà Trạch Thành vỗ vỗ cái bụng phồng lên của cô: “Đây đều là đồ của tôi, biết nên làm thế nào rồi chứ?”
Cô đỏ ửng mặt gật đầu: “Nô… nô lệ sẽ kẹp chặt dâm huyệt, sẽ không chảy ra đâu ạ.”
Hà Trạch Thành vỗ vú cô, rút gậy thịt ra, tách tiểu huyệt ra nhìn rồi luồn ngón tay vào.
Bởi vì bắn quá sâu, tinh dịch bị chặn lại ở trong tử cung, không chảy ra nổi giọt nào.
Điều này khiến tâm trạng của cậu rất tốt.
Hà Trạch Thành cầm áo choàng tắm ở bên cạnh trên giường, bước nhanh chân ra khỏi phòng ngủ.
Chờ lúc cậu trở lại, trên tay có thêm một chùm nho mới lấy ra từ trong tủ lạnh.
“Chủ… chủ nhân…” Cô không biết cậu muốn làm gì.
Hà Trạch Thành quỳ gối bên cạnh tiểu huyệt cô: “Mở chân ra.”
“Vâng…”
Lâm Ấm chầm chậm mở chân ra, chỉ thấy cậu vặt một quả nho rồi nhét vào trong tiểu huyệt của cô.
Nho lạnh buốt kích thích trong huyệt khiến Lâm Ấm rên rỉ thành tiếng.
Hà Trạch Thành cảnh cáo nói: “Nếu em dám kẹp vỡ một quả thì đêm nay phải quỳ trên mặt đất để cho tôi chịch đến sáng!”