Đọc truyện Võng Du Thực Vật Sư – Chương 41: Đại hình ma pháp
-Phắc!!!! Cái lồng gì thế kia ?????
Từ lúc viên vẩn thạch xuất hiện trên bầu trời, bên cạnh tế đàn, hơn mười thành viên Long Chiến Công Hội lập tức phát hiện ra sự khác thường, ngẩng đầu lên bỗng thấy một con quái vật to lớn, hơn nữa con quái này lại còn đang lao xuống với tốc độ cực nhanh, không khỏi kinh hãi kêu lên.
– Siêu đại hình thiên thạch ma pháp! Mục tiêu là chỗ chúng ta, chạy mau!!!
Viên vẩn thạch to lớn che mờ ánh dương quang, dưới tế đàn đã là một khoảng tối mờ, không cần ai nhiều lời, người chơi Long Chiến Công Hội đều biết Thiên thạch ma pháp kiaa, mục tiêu công kích chính là bọn họ.
Hơn bốn mưoi người Long Chiến Công Hội, trong phút chốc cũng không thèm để ý tới Diệp Trần mà như ong vỡ tổ, liều mạng chạy ra ngoài!
Viên đá to tổ bố thế kia mà từ trên trời giáng vào người mà còn có thể sống sót đi ra, có chết bọn họ cũng không tin.
Lúc hơn bốn mưoi người của Long Chiến Công Hội đang chạy tháo thân thì Chiến sĩ hồng danh ban nãy một chiêu miểu sát ba người chạy trốn cuống cuồng, hắn hận hệ thống không thể cho hắn thêm bốn cái chân.
15 điểm PK, vận khí không may bị tảng đá đập chết, hắn có khả năng bị bạo toàn bộ trang bị trên người!
– Nhìn! Mọi người mau nhìn, Hôi Thạch Lâm hình như lại xuất hiện sự tình gì!
Cùng lúc đó tại bên ngoài Hôi Thạch Lâm, những người tò mò về nhiệm vụ khu vực phong bế đến đầu tiên, lúc thấy vẩn thạch trên trời xuất hiện, có mấy người phát hiện lập tức hét to.
– Đó là siêu hình vẩn thạch ma pháp, nhưng không phải giai đoạn hiện tại người chơi có thể dùng, có thể lại xuất hiện nhiệm vụ gì đó, mọi người mau tới xem !
Nhìn thấy một màn quỷ dị này, một người kinh nghiệm phong phú nhận ra lai lịch khối vẩn thạch này, hưng phấn kêu lớn.
Hôi Thạch Lâm vừa mới giải trừ tính phong bế, mà lập tức xuất hiện hiện tượng quỷ dị này, bọn họ hiện tại dùng tốc độ cao nhất chạy qua, nói không chừng sẽ nhận được một nhiệm vụ hi hữu nào đó.
– Oành!!!!
Nhưng mấy ngừoi chơi còn chưa chạy được bao xa, một tiếng thanh âm cực lớn rung chuyển núi non vang lên, cho dù bọn hắn ở bên ngoài Hôi Thạch Lâm cũng có thể cảm thấy mặt đất chấn động.
Vù!
Ngay sau đó, một trận cuồng phong lớn từ trung tâm Hôi Thạch Lâm thổi tới, kéo theo một đám la khô bay qua trước mặt người chơi.
Xung quanh tế đàn trung tâm Hôi Thạch Lâm là một mảng hỗn độn.
Hơn bốn mươi cỗ thi thể nằm loạn thất bát tao chung quanh, hơn bốn mươi linh hồn của người chơi Long Chiến Công Hội, im lặng không nói gì nhìn tình hình thê thảm xung quanh.
Bán kính trăm mét xung quanh tế đàn, sau khi bị vẩn thạch nện xuống, ngoại trừ khu vực thiên sứ đang đứng, tạo thành một cái hố to thật to, các mảnh vỡ của đá , cây cối đổ rạp cùng với thi thể bọn họ nằm ngổn ngang bên trong.
Vẩn thạch ma pháp thật sự quá biến thái, không một ai trong bọn họ có thể chạy thoát khỏi phạm vi công kích.
Khi tảng đá từ trên trời nện xuống, trong nháy mắt trên đầu bọn họ lập tức hiện lên trị số thương tổn tới mấy ngàn, lập tức bị miểu sát!
– Thế giới này rút cục cũng thanh tĩnh rồi!
Đôi cánh chậm rãi mở ra, thân ảnh của tlc cùng Diệp Trần xuất hiện, Tác Lỵ Á khẽ nhắm mắt, hít thật sau không khí tươi mát, nói.
Diệp Trần nhìn thấy xung quanh cảnh tượng thảm không thể thảm hơn, không nhịn được trong lòng run sợ.
Tác Lỵ Á hô lên cái tên ma pháp chưa từng nghe, hắn chỉ biết là địch nhân bên ngoài hết sống nổi rồi, nhưng không nghĩ tới hiệu quả của ma pháp này lại kinh người đến vậy!
Bán kính ma pháp công kích chính tầm 100m, còn phạm vi thương tổn thì có thể lên tới mức khủng bố 2 đến 300m.
Nghĩ vậy, Diệp Trần vẫn không nhịn được đổ mồ hôi lạnh.
Nếu người chơi nắm giữ loại kỹ năng này trong tay, hắn có thể đồ thành rồi.
– Thế nào, có phải cảm thấy không quá lợi hại không? Nếu thấy vậy ta có thể nói cho ngươi,nếu ta được giải trừ phong ấn, uy lực của ma pháp này sẽ tăng ít nhất 10 lần!
Tác Lỵ Á nhìn Diệp Trần, tựa hồ biết Diệp Trần đang nghĩ gì, lúc này cười cười nói.
Diệp Trần nghe vậy, không còn gì để nói nữa rồi.
Uy lực tăng lên 10 lần, lúc đó bán kính sát thương lên tới hơn 1000m, một chiêu ma pháp – trực tiếp đồ thành.
– Thật rất muốn vĩnh viễn ở lại thế giới này, đáng tiếc là thời gian hữu hạn!!
Hai cánh vung vẩy, từ trên cao nhìn xuống bốn phía Tác Lỵ Á lưu luyến nói.
Lúc nói chuyện là lúc thân hình Tác Lỵ Á từ từ hạ xuống, nhẹ nhàng đứng ở trước mặt Diệp Trần nói :
– Thời gian còn không nhiều lắm, tuy rằng còn một cơ hội gặp mặt, nhưng ta muốn sớm nhắc nhở ngươi, đừng có làm mất Thiên Sứ Tàn Tượng của ta. Muốn giải trừ phong ấn của ta, thiếu nó là không được đâu. Nếu bị mất rang mà kiếm trở về, còn không thì đợi chờ mà nhận trừng phạt của nhiệm vụ thất bại nhé!
– Uy, uy, chậm đã, ngươi không cho ta chút manh mối về cái Hắc ám đại địa chi tâm kia sao?
Diệp Trần thấy Tác Lỵ Á chuẩn bị biến mất vội vàng hỏi.
– Manh mối? Ha ha, nó là cái gì vậy? Ăn được không? Hắc hắc, đùa vậy thôi, manh mối ta không có, ngươi cố gắng lên, phong ấn giải trừ ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu!
Tác Lỵ Á mặt lạnh nói đùa, rồi sau đó lại cười quyến rũ, bước nhẹ nhàng tới gần Diệp Trần, tựa hồ lại cúi đầu muốn cắn cổ Diệp Trần thêm phát nữa.
Diệp Trần toát mồ hôi, vội vàng lui về phía sau vài bước.
– Xí, tên gia hoả nhát gan!
Tác Lỵ Á bất mãn trách cứ, thân thể màu đen yêu dị, dần dần mở ảo, từ từ biến mất trước mặt Diệp Trần.
Hết một phút thời gian!
– Kỹ năng thư của Pháp Hào quả nhiên đã bị người lấy mất rồi!
Diệp Trần liếc mắt nhìn bên trên tế đàn, thấy ngoài lọ dược tề, chẳng còn gì có giá trị cả.
Lúc ba người Pháp Hào bị giết, Pháp Hào vừa mới nhận được quyển sách kỹ năng, còn chưa kịp học tập đã bị giết rồi bạo ra. Lúc trước Diệp Trần tuy thấy nhưng cũng không dám mạo hiểm cướp về.
Khi đó nếu hắn dám động đậy, chỉ sợ còn chưa kịp sử dụng Thiên Sứ Tàn Tượng đã bị người ta miểu sát rồi.
– Người lấy kỹ năng thư cũng rụng rồi, nhưng bảo có thể rơi ra được quyển đó, tỷ lệ không cao, quên đi, lấy hai kiện trang bị về an ủi cho tiểu tử này vậy!
Đối với tên gia hoả thẳng thắn bộc trực như Pháp Hào,Diệp Trần có hảo cảm tương đối. Tiểu tử này sau khi bị rớt sách kỹ năng chắc uể oải lắm, nhưng hiện tại cũng coi như thay hắn báo thù, cho thêm hắn hai kiện trang bị, lấy tính cách của Pháp Hào, phỏng chừng sẽ rất nhanh đem chuyện sách kỹ năng ném ra khỏi đầu.
Nhìn xung quanh từng khối thi thể của Long Chiến Công Hội Diệp Trần cười hắc hắc.
Hơn 40 người rụng tịa chỗ, cấp bậc trên dưới 50 cấp. Trang bị của người chơi cấp 50 cũng khá đang tiền rồi, một bộ trang bị hơi tốt cũng phải tốn từ 2000 đến 3000 kim tệ.
Hơn 40 người này đều là tinh anh Long Chiến Công Hội, trên thân trang bị chắc cũng không quá kém đâu!
Nghĩ đến đây Diệp Trần vui vẻ chạy về phía thi thể gần nhất.
– Bạch ngân trang 48 cấp, hắc hắc, 200 kim tệ tới tay!
Ánh mắt lợi hại của Diệp Trần từ trong đống đá hỗn loạn cùng với dược tề, nhanh chóng tìm ra được một kiện trang bị bạch ngân thuộc tính không tồi!
– *****! Đừng lấy trang bị của ta!
Thành viên Long Chiến Công Hội còn chưa có về thành hồi sinh đâu, người chơi này thấy Diệp Trần lấy trang bị của hắn, tức giận hổn hển hét to!
Đáng tiếc là Diệp Trần không nghe được thấy hắn nói gì, nhìn một lát thấy không còn gì đáng tiền lập tức chạy đến bên thi thể tiếp theo.
– Hoàng kim trang!! Hoàng kim trang của ta!! Ta đi chết đây! Hu hu!
Không ít người chơi Long Chiến Công Hội đều đã chết một lúc rồi, chẳng qua bị đại hình ma pháp làm cho hoảng sợ nhất thời cũng quên kiểm tra xem có bị rớt đồ gì không, thẳng đến khi Diệp Trần phát tài khi quét dọn trang bị trên thi thể mới hoảng sợ kiểm tra trang bị.
Một gã người chơi không nhìn thì còn đỡ, vừa nhìn tựu kêu thảm thiết.
Hoàng kim trang a!! Một kiện ít nhất cũng hơn 1000 kim tệ!
– Ngon ngon!, Lại lời hơn 1800 kim tệ rồi!
Diệp Trần nhấc hoàng kim trang của vị huynh đài này lên, híp mắt tính nhẩm ra giá trị của nó rồi không nhịn được hưng phấn nho nhỏ.
– Ta, t. .t .t. a. .a. a. bạo năm , năm .năm… năm .. năm kiện trang bị!
Lời của tên bị rớt hoàng kim trang vừa dứt,người chơi chiến sĩ mang 15 điểm PK kia run run nói.