Võng Du Thực Vật Sư

Chương 40: Khế ước cùng nhiệm vụ


Đọc truyện Võng Du Thực Vật Sư – Chương 40: Khế ước cùng nhiệm vụ

-Ha ha, thật sự là không biết sống chết, cũng suy nghĩ tới cấp bậc thấp kém của mình!

Thanh âm của La Thành vừa vang lên. Tên chiến sĩ vừa bị ba người công kích, liếc mắt khinh miệt nhìn bốn người chơi, trên miệng nở ra nụ cười lạnh, cự kiếm màu đen trên tay vung lên, nhanh như chớp chém ngang về phía bốn người.

Diệp Trần có phản ứng nhanh nhất, cúi người lăn một vòng tránh thoát được lần công kích này, nhưng Pháp Hào, Dạ Sắc nữ vương, Tử Cảm Lãm thì không may mắn như vậy, trên đầu mỗi người nổi lên một trị số thương tổn hơn một ngàn. Và điều tất lẽ dĩ ngẫu là “ Và như thế em đi”, cả ba người đồng loạt nằm trên mặt đất.

– ***! Mấy tên này lv thấp vãi! Ba người 15 điểm PK( Tội ác giá trị)!!! Công hội mà không bù đắp thì quả này lỗ lớn rồi!!!

Chiến sĩ sau khi giết ba người Pháp Hào, thân thể lập tức chuyển hồng, vâng, đây là tượng trưng của người chơi hồng danh ( Chơi MU nhiều chắc các bạn biết khi đóng của Atlan2 thì nó đỏ như thế nào chứ )

Tại trò chơi, chỉ cần trên người mang 1 điểm PK đã xem là hồng danh. Trong vòng 5 cấp, người chơi hỗ trợ báo thù không bị tăng PK, nhưng sau khi vượt quá 5 cấp, cố ý giết người chơi khác sẽ bị tăng thêm một chút điểm PK. Chiến sĩ này rơi vào khoảng 45 đến 50 cấp, so với ba người Pháp Hào cao hơn đến gần 30 cấp, khiến cho hắn từ mỗi người bọn họ được khuyến mãi tận 5 điểm PK!

– Cho chết! Ai bảo ngươi xúc động như vậy, không để phần ai mà, bất quá cũng chỉ là vài tên nhóc 20 cấp, vậy mà phải dùng tới đại trận kêu gọi nhiều người tới vậy, một người cũng thừa đủ rồi!

Một người chơi vui sướng khi kẻ khác gặp hoạ cười nói, đồng thời ánh mắt có chút bất mãn nhìn La Thành.

La Thành này – vốn không phải là người của Long Chiến Công Hội, cũng chẳng biết nhận nhiệm vụ ở đâu cho nên mới được cao tầng cho gia nhập, sau đó lăn lộn tại phân hội ở Thái Thản Cự Thành mới được chức vị như hiện nay. Đối với những người chơi cấp hai mươi này, mấy tên cao cấp thành viên tất nhiên là có chút khó chịu trong lòng, nếu không phải cấp trên ra lệnh, muốn bọn họ nghe lời phân phó của La Thành – Xin lỗi ạ, còn lâu!

– Không cần nhiều lời, giết hắn, làm cho hắn rơi đồ ra!

La Thành nhìn về phía ba cỗ thi thể, thấy được một quyển sách kỹ năng và một bình dược tề bậc trung.

****! Nhiều điểm PK quá rồi, không thể giết nữa, ai tới đi!

Hồng danh chiến sĩ phất tay rồi lui về sau, một điểm PK muốn tẩy cũng phái mất tới 3h, mà điểm PK càng nhiều, tỉ lệ bị rơi đồ trên người lại càng lớn, giống như chiến sĩ kia, nếu bị giết, ít thì cũng rơi hai kiện trang bị trên người, còn đen quá mức thì chỉ còn quần lót cũng chẳng phải chuyện đùa.

– Ha ha, ai muốn giết lên đê, nhanh còn về tán gái!!


Mấy người này đều là người trong cùng một đoàn, quen biết lẫn nhau, sau khi nghe xong lời chiến sĩ, tất cả cười phá lên. Còn việc Diệp Trần có thể tránh thoát công kích kia vốn chả ai thèm để ý. Một tên Thực Vật Sư lv thấp, lại còn bị bọn họ vây quanh, cần để ý sao?

Quần thể truyền tống cỡ trung?

Khi nhóm người này còn chưa để ý đến hắn, đại não Diệp Trần vận chuyển hết công suất.

Quyển trục “Quần thể truyền tống cỡ trung” giá thị trường rơi vào tầm 2000 kim tệ, tương đương với 2000 nhân dân tệ ( xấp xỉ 6831727.68 VND theo thời điểm hiện tại)

Nhiệm vụ này đối với Long Chiến Công Hội trọng yếu tới vậy sao? Khiến cho bọn họ sau khi nhiệm vụ thất bại còn hao phí nhân lực vật lực quay lại tìm hắn gây phiền toái?

Bất quá, bọn họ tới thật đúng lúc!

Diệp Trần nhìn Thiên Sứ Tàn Tượng trong hành trang, trên môi nở nụ cười lạnh. Thứ này sẽ rơi khi bị chết, vậy không dùng thì cũng thành vô dung, quá có lỗi với bản thân rồi!

– Rồi, rồi, để ta tới!

Nhóm người của Long Chiến Công Hội cuối cùng đã chọn ra được người kết thúc.

Đang dự định công kích, nhưng mấy người chơi lúc này há hốc mồm ngạc nhiên chứng kiến, một đạo quang mang màu đen xé rách không gian bao phủ Diệp Trần bên trong.

– Người có thể giết ta rất nhiều!!

– Bất quá không phải là các ngươi!!!

Thân hình Diệp Trần bên trong quang mang màu đen như ẩn như hiện, thanh âm lạnh lùng truyền ra. Lời vừa dứt, cũng là lúc một đôi *** thon dài từ khe hở không gian bước ra, ngay sau đó, một ***gợi cảm màu đen!!!! (


– Thiên sứ???

Nhìn thiên sứ mặc một thân áo giáp màu đen sáng bóng, hai cánh màu đen gợi cảm nữ tính, người chơi chung quanh đều hoảng sợ không thôi!

– Nhanh công kích hắn, mau giết tên kia!!!

La thành vội vàng hét lớn, không hiểu mấy tên gia hoả này là cái loại gì. Còn là tinh anh của Long Chiến Công Hội cơ đấy!

Mấy tên tinh anh đột nhiên bừng tình, bốn mươi lăm người trong phút chốc không còn ầm ĩ nữa, kỹ năng phô thiên cái địa từ bốn phía bay về phía tế đàn trung tâm!

Tên gia hoả cấp thấp này hiển nhiên đã thông qua đạo cụ đặc thù gọi về một Thiên Sứ, chỉ cần tiêu diệt được gia hoả này, Thiên sứ cũng sẽ lập tức tiêu vong.

– Đã lâu không nhìn thấy ánh mặt trời, không khí cùng hoa cỏ như thế này! Các ngươi nhân tâm để một nữ tử yếu đuối như ta tại một nơi tối đen quỷ quái như vậy!

Thiên sứ Tác Lỵ Á mặc một thân giáp đen yêu dị, nhìn kỹ năng đang đầy trời bay tới, cười khanh khách, một tay kéo Diệp Trần vào trước ngực, hai cánh sau lưng toả ra ánh sáng màu vàng kim chợt khép lại, bao phủ cả nàng lẫn Diệp Trần bên trong.

– ****, Nữ nhân này mạnh tay như vậy để làm gì???

Tuy rằng Tác Lỵ Á mặc một thân giáp sắt, nhưng thân thể hai người lúc này lại gắt gao ghì sát một chỗ, khuôn mặt hai người chỉ cách nhau một khoảng cách nhỏ như tờ giấy, Diệp Trần nhìn vào nụ cười mê người trên khuôn mặt tuyệt sắc kia, rất khó tưởng tượng nữ nhân này lại có biệt danh là Tàn Khốc Thiên Sứ!

Đôi cánh màu đen cứng như sắt thép bao bọc hai người bên trong, hơn mười người tung ra kỹ năng đánh vào hai cánh bạo liệt ra ánh sáng đủ loại màu sắc, thành viên Long Chiến Công Hội sắc mặt đều tái nhợt khi chứng kiên, công kích của bọn họ nếu không MISS thì lại hiện ra trị số thương tổn chỉ có 1 điểm mà thôi!

Cười người lúc trước, lúc sau người cười, tình cảnh của bọn họ bây giờ là như vậy, dáng vẻ yếu ớt đáng thương của bọn họ hiện tại giống hệt mấy người Diệp Trần lúc trước.


– Công kích! Tiếp tục công kích!!!

Bất quá, mấy người chơi này cũng không buông tha, chỉ cần duy trì công kích, hễ đôi cánh kia hé mở, tên Thực Vật Sư chắc chắn sẽ xong đời!

– Dám sử dụng biện pháp thô bạo như vậy, làm cho tàn tượng của ta từ “ Băng phong thuỷ tinh “ mạnh mẽ lôi ra, ngươi sẽ chịu trách nhiệm như thế nào đây? Nếu dựa theo phương pháp cởi bỏ phong ấn bình thường, ta sẽ đạt được tự do đấy!

Bên trong đôi cánh đen, Tác Lỵ Á nhìn Diệp Trần, trầm ngâm nói!

Trách nhiệm?

Diệp Trần nghe xong lời này, không nhịn được đổ mồ hôi hột.

Cùng nữ nhân nói chuyện trách nhiệm, đây là một vấn đề rất nghiêm trọng đấy!

Thường thường sau khi nữ nhân nói ra hai từ trách nhiệm, sự tình sẽ trở nên rất phức tạp. Diệp Trần cũng tin trong trò chơi cũng không ngoại lệ.

– Trách nhiệm gì chứ?

Diệp Trần quyết định giả ngu, xem tình hình rồi nói sau.

– Ha ha!!

Tác Lỵ Á cười quyến rũ, đột nhiên cúi đầu, đôi môi màu đen khẽ hé lộ ra hai hàm răng trắng như tuyết, cắn trên cổ Diệp Trần.

Cái ***** ! Đây rút cục là cái gì??? NPC làm phản chăng????

Sự tình phát triển ngoài tầm dự kiến của Diệp Trần, hắn không nghĩ tới thiên sứ yêu dị này không thèm nói đến lời thứ hai đã cắn trên cổ hắn một nhát.

Hệ thống thông báo :


Người cùng Tác Lỵ Á đã ký kết khế ước. Tiếp nhận nhiệm vụ “ Phong ấn của Tác Lỵ Á! “

Phong ấn của Tác Lỵ Á : Trong vòng 1 năm, người chơi phải tìm được “ Hắc ám đại địa chi tâm”, trợ giúp Tác Lỵ Á giải trừ phong ấn!

Trên cổ có chút tê rần, Diệp Trần cũng nhận được một thông báo hệ thống, trực tiếp nhận một cưỡng chế nhiệm vụ.

Bất quá, sau khi nhìn nhiệm vụ, Diệp Trần có chút an tâm.

Một năm thời gian không ngắn, lấy tình hình phát triển của hắn hiện tại, có đủ thời gian để hoàn thành nhiệm vụ này.

Tuy rằng nhiệm vụ không có nói đến vấn đề khen thương, bất quá Diệp Trần cũng không lo không được thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ này.

Nhiệm vụ trong Vô Tận Thế Giới không hề có nhiệm vụ nào mà sau khi hoàn thành lại không có khen thưởng, càng là nhiệm vụ hi hữu, khen thưởng lại càng lớn. Nếu hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ này, khen thưởng chắc chắn sẽ không ít, điều Diệp Trần lo lắng nhất chính là, nếu nhiệm vụ thất bại không biết sẽ bị trừng phạt ra sao.

– Tác Lỵ Á đại nhân, đây chính là trách nhiệm theo lời ngươi nói sao? Xin yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngươi mau chóng giải trừ phong ấn, bất quá ngươi có thể nói cho ta nếu nhiệm vụ thất bại không biết sẽ bị trừng phạt như thế nào?

Trong chi tiết nhiệm vụ không nói, Diệp Trần chỉ có thể hỏi Tác Lỵ Á.

– Đến lúc đó ngươi sẽ biết!

Tác Lỵ Á cười quyến rũ nói, da đầu Diệp Trần không nhịn run lên một trận.

– Hừ, đám gia hoả bên ngoài ồn ào quá!

Cảm thấy hai cánh có chút tê rần, Tác Lỵ Á bất mãn nhíu mày, cánh tay phải đột nhiên giơ cao, năm ngón tay giơ ra, hư không xuất ra một trảo.

– Vẫn thạch trùng kích!

Theo lời nói trong miệng Tác Lỵ Á phát ra, tại bầu trời phía trên tế đàn chợt xuất hiện một viên vẩn thạch đường kính hơn trăm mét.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.