Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma

Chương 47


Đọc truyện Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma – Chương 47

Băng Hải U Cốc.

[Bang phái] Nguyệt Hạ Khiêu Vũ Thảm: bang chủ … Đông Tinh Diệu Dương hắn có ý gì? Có quan hệ với chúng ta?

[Bang phái] Miêu Nhi: để tớ vào diễn đàn xem.

[Bang phái] Thiên Thiên Nhi: Tớ cũng hảo hiếu kì.

[Bang phái] Yên Tiểu Bát: các ngươi đừng tin tưởng hắn ta!!!

Mà việc đầu tiên khi Mộc Vũ đăng nhập chính là tìm Mặc Ly Thương gởi qua 1 lời mời tổ đội, rất nhanh thì được đáp ứng.

[Tổ đội] Đại Bình Quả: Sư phụ!! Em đi tìm anh! Anh đừng động nga!!

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: sao vậy?

[Tổ đội] Đại Bình Quả: anh chờ em là được rồi!~

Sau đó Đại Bình Quá cưỡi lên Đại Thố nhanh chóng chạy tới hướng Mặc Ly Thương, gởi yêu cầu giao dịch.

Lâm Mặc Trạch có chút khó hiểu, chẳng lẽ Mộc Vũ lại muốn cho mình nhưng bình dược kỳ quái thêm rất ít huyết sao = =.

Sau khi điểm khai lại phát hiện trong khung tiền tệ được đưa vào 2000J.

Mắt Lâm Mặc Trạch híp lại, hài tử này cư nhiên cho mình tiền?

[Tổ đội] Đại Bình Quả: sư phụ anh đồng ý giao dịch a!

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: tiền em kiếm được?

[Tổ đội] Đại Bình Quả: ân, em mở shop và bán đồ thủ công kiếm được!!

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: em giữ lại đi, anh không lấy.

[Tổ đội] Đại Bình Quả: không được! Sư phụ anh nhất định phải lấy, anh không phải bị đạo hết tiền rồi sao … hiện tại em cũng có thể kiếm tiền, em có thể nuôi anh!!

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: nuôi anh …?

Lâm Mặc Trạch động động tay tiếp nhận giao dịch, trong lòng có loại cảm giác khang khác, rất ấm áp.


Trước đây chừa từng đặt 2000J trong mắt, hiện tại xem ra thật là có giá trị, hành động của Mộc Vũ khiến y cảm thấy xúc động. Lâm Mặc Trạch từ nhỏ đã cùng Lâm Ngưng Ân Diệp lớn lên, đã sớm có thói quen làm anh cả, có thói quen là người ra tiền, hôm nay, lại có người muốn nuôi mình, hóa ra có 1 chỗ nho nhỏ để ỷ lại cũng không tệ.

Nhưng Lâm Mặc Trạch xúc động không được bao lâu thì bầu không khí đã bị đánh vỡ.

[Mật ngữ] Đông Tinh Diệu Dương nói với bạn: ngươi mẹ nó thật ngoan! Đem A~V của lão tử xóa sạch sẽ!!

[Mật ngữ] Bạn nói với Đông Tinh Diệu Dương: …

[Mật ngữ] Đông Tinh Diệu Dương nói với bạn: Đó là bảo bối của lão tử!! Đồ đạo đức giả!!!

[Mật ngữ] Bạn nói với Đông Tinh Diệu Dương: không phải còn có G~V …?

[Mật ngữ] Đông Tinh Diệu Dương nói với bạn: … kháo, lão tử chỉ là nếm thử! Lão tử không có hứng thú kia!

[Mật ngữ] Bạn nói với Đông Tinh Diệu Dương: vậy cũng thật tốt quá.

[Mật ngữ] Đông Tinh Diệu Dương nói với bạn: thảo …???,???…

[Tổ đội] Đại Bình Quả: sư phụ, sao anh không nói tiếng nào?

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: không có việc gì, vừa rồi đụng phải một kẻ ngu si, kia sau này Mộc Vũ muốn nuôi anh?

[Tổ đội] Đại Bình Quả: Ân!! Giờ em phải đi luyện kỹ năng, em cũng sẽ cố gắng luyện cấp!! Sư phụ đừng lo lắng cho em!

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: ân, bất quá, không phải đã dặn em đừng gọi sư phụ sao~~

[Tổ đội] Đại Bình Quả: ngạch …

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: kêu lão công nghe 1 chút ^^

[Tổ đội] Đại Bình Quả: em … đi trồng trọt đây! …

Lâm Mặc Trạch nhìn Tiểu Bình Quả trên màn hình triệu ra tọa kỵ co giò chạy mất nhịn không được cười lên 1 tiếng, đêm đó bắt cậu kêu lão công thì cậu lập tức giả chết, chui vào chăn không chịu ra, bản thân cũng đành phải chui vào mền ôm cậu ngủ 1 đêm. Bất quá y không nóng nảy, y rất nắm chắc con thỏ nhỏ trốn không thoát khỏi lòng bàn tay y.

Mà lúc này, QQ của Đông Tinh Diệu Dương bị thư xin vào diễn đàn xoát muốn treo máy, cũng may máy vi tính của hắn đủ mạnh.

Đông Tinh Diệu Dương: Ở đây có bao nhiêu người của Băng Hải?

Miêu Miêu: ta!


Bội Nhĩ: ta!

Nguyệt Hạ: ở đây!

Thiên Thiên Nhi: còn có ta.

Tiểu Oa Cao: ta ta ta.

Đông Tinh Diệu Dương: hảo, vậy các ngươi xem bang chủ mà các ngươi kính yêu nhất bán đứng các ngươi như thế nào đi.

Tiệt đồ:

Bạn nói với Yên Tiểu Bát: có lợi gì? Chỉ làm một nội vụ cũng không quá thích, bát tỷ chị phải biết rằng tôi làm chuyện này phải trả giá rất cao a!

Yên Tiểu Bát nói với bạn: đương nhiên, cậu còn muốn cái gì? Nếu có thể làm được tôi đương nhiên sẽ đáp ứng.

Bạn nói với Yên Tiểu Bát: nghe nói ~~ Băng Hải của các ngươi có rất nhiều mỹ nữ ~~~

Yên Tiểu Bát nói với bạn: nhìn trúng ai?

Bạn nói với Yên Tiểu Bát: mỹ nữ tôi đều thích a, nghe nói Nguyệt Hạ Khiêu Vũ Thảm là người đẹp nhất bang của chị? Đem cô ấy gạt ra ngoài cho tôi ngoạn ngoạn ~

Yên Tiểu Bát nói với bạn: Cậu giúp tôi được thì tôi đương nhiên giúp cậu được, chúng ta tụ hội thường xuyên, cơ hội có rất nhiều.

Bạn nói với Yên Tiểu Bát: các mỹ nữ đều tham gia tụ hội?

Yên Tiểu Bát nói với bạn: đúng vậy, đến lúc đó cậu muốn ai thì nói, tôi đều có thể giúp.

Bạn nói với Yên Tiểu Bát: aizzz, bát tỷ a, tôi biết chị là bang chủ danh tiếng, thế nhưng chị có thể khiến cho các mỹ nữ tự nguyện để tôi ngoạn sao?

Yên Tiểu Bát nói với bạn: nếu không tự nguyện tôi không phải còn có thể kê đơn sao ~~ cậu cũng không phải chưa từng hạ qua ~~

Bạn nói với Yên Tiểu Bát: Ặc! Bang chủ cao kiến a cao kiến … Tôi càng ngày càng kính trọng chị!

Yên Tiểu Bát nói với bạn: Đâu có đâu có, cậu làm giúp tôi thì tôi thưởng cho cậu.

Sau khi tung tiệt đồ ra, vô luận là trong diễn đàn hay trong toàn bộ server cũng đều sôi sục.

Có mắng chửi, có vây xem, châm chọc … từng đợt từng đợt liên tiếp.


Lạt bá, thế giới, tư tín, mật ngữ làm cho Yên Tiểu Bát choáng váng, các quản lý còn sót lại trong bang đều ào ào rời bang, thế giới là một mảnh hỗn loạn.

Yên Tiểu Bát nghĩ thầm … Lần này tiêu thật rồi, ban đầu giúp con chó kia chính là một sai lầm!…

[Lạt bá] Nguyệt Hạ Khiêu Vũ Thảm: vốn còn đang mang tình trạng “tâm hoài cố chủ” quay về bang giờ mất rồi, ha ha ha.

[Lạt bá] Nguyệt Hạ Khiêu Vũ Thảm: bát tỷ, tôi gọi chị một tiếng bát tỷ lần cuối … hóa ra chúng tôi trong mắt chị, chỉ là công cụ để giúp chị phát triển bang phái, ha ha ha ha…

[Lạt bá] Nguyệt Hạ Khiêu Vũ Thảm: ngoạn trò chơi này nhiều năm như vậy, tôi vẫn luôn xem Băng Hải là nhà, thế nhưng tôi bây giờ mới biết được, cái nhà này nguyên lai là nơi hung hiểm như thế.

[Lạt bá] Miêu Nhi: Nguyệt Hạ đừng nói nữa, với người như thế thì còn có gì để nói, chúng ta đi thôi.

[Lạt bá] Nguyệt Hạ Khiêu Vũ Thảm: ha ha ha ha… còn có Đông Tinh Diệu Dương, trước khi hợp server chúng ta cũng đã từng là phu thê, anh có suy nghĩ gì hoàn toàn có thể nói với tôi, thích dùng hạ sách như vậy lắm sao?

[Lạt bá] Miêu Nhi: Nguyệt Hạ … tỷ tỷ ôm …

[Lạt bá] Thiên Thiên Nhi: ha ha ha, hóa ra mỗi lần chúng ta tụ hội có thể an toàn về nhà chính là một loại may mắn.

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Tình Nghĩa Sơn Trang tuyên bố cắt đứt quan hệ đồng minh với Băng Hải U Cốc.

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Tình Nghĩa Sơn Trang tuyên bố cắt đứt quan hệ đồng minh với Băng Hải U Cốc.

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Tình Nghĩa Sơn Trang tuyên bố cắt đứt quan hệ đồng minh với Băng Hải U Cốc.

[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Tình Nghĩa Sơn Trang tuyên bố cắt đứt quan hệ đồng minh với Băng Hải U Cốc.

“Oa ca!! Anh có xem chưa … Vở kịch này quá đặc sắc!! Rốt cuộc Yên Tiểu Bát cũng đã tự mình vấp ngã!!” Lâm Ngưng khắc chế không được mà oa oa kêu lên.

“Băng Hải lần này chắc sẽ rã …” Lâm Mặc Trạch cũng nhìn chằm chằm lạt bá, có chút bát quái cho dù ngươi không muốn nhìn cũng sẽ bị buộc phải nhìn, bởi vì nó ngay phía trên ngươi, còn mang theo 1 chút chớp chớp. Đó chính là hiệu ứng của lạt bá.

“Có lẽ những nữ ngoạn gia này đều sẽ rời … Hiện tại Tình Nghĩa cũng theo chân bọn họ làm rõ ràng mối quan hệ, hắc hắc!! Tự chui vào rọ a!” Lâm Ngưng cười có chút hả hệ.

Lạt bá vẫn còn đang tiếp tục xoát không ngừng, ngoại trừ bang chúng của Băng Hải ra, còn có rất nhiều người không quen nhìn hành vi ấy cũng đều nhao nhao lên án hành vi của Yên Tiểu Bát, nói nàng ngoạn trò chơi ngoạn đến não tàn, thẳng thắn xuyên về cổ đại làm bang chủ của nàng là được rồi vân vân.

Ngoạn gia xem náo nhiệt cũng nhịn không được nghĩ trong lòng, từ sau khi Mặc Ly Thương thu Đại Bình Quả, trong 2 tháng này chuyện náo nhiệt tựa hồ vô cùng nhiều.

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: ha ha ha ha, Yên Tiểu Bát, thế nào? Còn muốn phát động Băng Hải truy sát tôi không??

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: Yên Tiểu Bát, tất cả đều là chị tự tìm lấy!!

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: Chị còn mặt mũi chơi sao? Xóa acc đi ~ nếu không để tôi đạo rồi giúp chị xóa, thế nào?

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: Yên Tiểu Bát chị nhớ kỹ cho tôi!! Tôi chết chị cũng phải làm cái đệm lưng!!!!


Yên Tiểu Bát nhìn màn hình máy tính, toàn thân không ngừng run rẩy, nước mắt bất giác chảy đầy mặt..

Không còn gì nữa, mọi thứ đều đã mất … Đúng vậy, xóa acc là được rồi, mình vì Băng Hải đã nổ lực 5 năm … cuối cùng là kết quả như vậy, mình thực sự là đáng đời a…

Yên Tiểu Bát điểu khiển nhân vật mình đến chỗ xóa acc, tâm nói, tạm biệt Thiên Long … từ nay về sau hi vọng có thể quay về cuộc sống sinh hoạt của người bình thường.

Thể nhưng lúc nàng chuẩn bị điểm vào, thì có vài lạt bá khiến nước mắt nàng chảy càng nhiều.

[Lạt bá] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: lão bà, tuy em chỉ đồng ý làm lão bà của anh trong trò chơi, nhưng anh đối với em cả trong hiện thực lẫn trò chơi đều xem em như lão bà mà yêu thương.

[Lạt bá] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: từ cao trung lúc bắt đầu ngồi cùng bàn anh đã thích em, thế nhưng dã tâm của em quá lớn, thế nào cũng không chịu tiếp thu anh.

[Lạt bá] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: nhưng anh chưa từng buông tha em, anh đã cố gắng cùng em khảo đại học, cái gì cũng đều làm cùng em.

[Lạt bá] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: em nói em muốn ngoạn Thiên Long Bát Bộ, cho nên anh cùng em đăng ký tài khoản, anh sợ em ở trong trò chơi bị khi dễ, cho nên anh cố gắng luyện cấp, đập ngọc.

[Lạt bá] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: em nói em muốn thành lập bang phái, anh mỗi ngày liều mạng giúp em làm nhiệm vụ, giúp em quảng nạp hiền tài.

[Lạt bá] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: Hành vi lần này là em gạt anh, anh rất tức giận, thế nhưng … tuy rằng rất hoang đường, nhưng anh lại không đành lòng trách em, em biết không, cho dù toàn bộ mọi người trên thế giới lấy đao chỉ vào em, anh cũng sẽ ngăn trở cho em.

[Lạt bá] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: anh yêu em, chống đỡ cho em, mặc kệ em sau này làm ra quyết định gì, anh đều cùng em ở 1 chỗ.

Yên Tiểu Bát nhìn lạt bá, từ yên lặng rơi lệ biến thành gào khóc.

Hóa ra mình đều là ích kỉ lâu như vậy, mình cho tới bây giờ cũng không phát hiện người bên cạnh thật tốt, chỉ biết sai khiến để hắn làm này làm nọ cho mình, lại chưa từng dễ chịu với hắn một lần.

Yên Tiểu Bát xoa xoa nước mắt, mua tiểu lạt bá, bắt đầu run run đánh chữ…

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: xin tha thứ cho em, sau này em sẽ đối tốt với anh … anh còn có thể chờ em không…

[Lạt bá] Nhiệt Huyết Điện Mẫu: sẽ đợi mà, anh đã đợi em rất nhiều năm, không chỉ là lúc này.

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: mặc dù mất thiên hạ, lại được anh … lão thiên, ông đối với tôi không tệ …

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: ha ha ha … tôi hà đức hà năng a!! Hướng về những người đã từng bị tôi làm hại, từ nay về sau tôi sẽ không online, hiện tại tôi đang ở Kính Hồ, muốn giết cứ đến, tôi sẽ không đánh trả.

“Yên Tiểu Bát còn rất hạnh phúc, có một nam nhân vẫn luôn thủ bên cạnh.” xem xong bát quái, Tiểu Mão bĩu môi, không biết vì sao trong ngực cảm thấy là lạ, không có cái loại cảm giác hả hê.

“Kỳ thực Yên Tiểu Bát thực sự quá đầu nhập vào trò chơi, hiện tại ly khai cũng không phải là không tốt a.” Mộc Vũ cũng rất nghiêm túc.

“Yên Tiểu Bát cũng không phải người xấu, chỉ là để trò chơi ngoạn …” Tiểu Mão lười biếng duỗi thắt lưng, “Mộc Vũ a, tớ còn có 1 bụng muốn hỏi cậu, cậu nên thành thực trả lời cho tớ a!”

“A … chuyện gì!” Mộc Vũ thấy bộ dạng nhiều chuyện của Tiểu Mão, trong lòng lập tức gõ chuông.

_______________________

Yu Ming: nói thật, các nhân vật không tốt trong truyện có hậu quả … không vừa ý ta, quá nhẹ.. Yên Tiểu Bát, Thủy Thiên, Phục Hổ. Chỉ có mỗi Đông Tinh Diệu Dương là thê thảm thôi = =


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.