Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma

Chương 46


Đọc truyện Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma – Chương 46

Ngày hôm sau: sau khi các bang chúng Hoa Mãn Lâu xuống lầu ăn bữa sáng của mình, nghe được chuyện tối hôm qua, đều biểu hiện phẫn nộ đối với Đông Tinh Diệu Dương và tiếc nuối đối với việc hôm qua không có tham dự phản hắc.

Trong đó phiền muộn nhất chính là bạn học Tiểu Mão…

“Mạnh Nhiên mẹ nó … anh là cái tên chết tiệt hỗn đản TAT … anh đã cản tôi trả đũa a!!” Tiểu Mão xoa xoa thắt lưng đau nhức gục lên người Mạnh Nhiên cắn xuống, “anh hại tôi không thấy được 1 màn kinh tâm động phách, tôi chán ghét anh!!!”

“Hảo hảo hảo … anh sai rồi anh sai rồi …” Mạnh Nhiên bất đắc dĩ chỉ có thể chịu đau.

“Cầm thú thối tha TAT, làm chính là cả đêm!! Anh sao còn chưa có chết!!!” Tiểu Mão tức giận, gì cũng nói ra.

“Vâng vâng vâng …” Mạnh Nhiên đáp ứng.

Chúng hủ nữ đỏ mặt, cái này rất JQ.. hồng quả quả … không nghĩ tới Cô Đăng như vậy … như vậy …

“A … Mộc Vũ!!” Tiểu Mão đột nhiên buông Mạnh Nhiên ra vọt tới trước mặt Mộc Vũ nắm lấy tay cậu, “tối hôm qua!!.. cái tên phúc hắc kia không làm gì cậu đi!!”

“A…” Mộc Vũ ngơ ngác mà nhìn Tiểu Mão đổi hướng.

“Anh nói!!” Tiểu Mão thấy Mộc Vũ không nói gì, liền quay đầu trừng Lâm Mặc Trạch.

Lâm Mặc Trạch thiêu thiêu mi, bộ dáng đắc ý nhìn Tiểu Mão, trên mặt tràn ngập: cái gì cũng làm.

“Mộc Vũ! Lâm Mặc Trạch có phải đã làm chuyện kỳ quái với cậu rồi không???” Tiểu Mão nổi giận.

“Ngạch, cái kia …” Mộc Vũ nghĩ đến một màn trong phòng tắm trước đó, khuôn mặt xoát cái đỏ lên.

Chúng hủ nữ ngừng thở tỉ mỉ hóng bát quái …

“Tôi sát …” theo một tiếng chửi thề của Lâm Ngưng, lực chú ý của mọi người lại dời đi, hướng lên trên lầu nhìn.

Chỉ thấy Ân Diệp lôi kéo tay của Phong Xuy đi xuống, khuôn mặt Phong Xuy còn có chút hồng..

Mọi người cả kinh há to miệng …

“Tôi tưởng Phong Xuy là công …” Mị Nhan Hề không ngừng kêu lên.


“Cái gì?? Ân Diệp Phong Xuy!?!?” Tiểu Mão lại bắt đầu bóp tay Mạnh Nhiên, tối qua cậu đã bỏ lỡ bao nhiêu kịch hay a!!

“Ngạch …” Mạnh Nhiên sờ sờ mũi, mặc cậu bóp.

“Không có không có!! Tôi và cậu ấy không có!!!” Phong Xuy nghe được thảo luận của mọi người vội chạy tới giải thích, hé ra khuôn mặt tuấn tú đỏ rực.

“Vừa nhìn chính là có chuyện …” khứu giác đối với JQ của Tiểu Mão cũng rất nhạy.

“Uy, cậu rốt cuộc đã làm gì!!!” Lâm Ngưng trừng Ân Diệp, “cậu so với người ta lớn tuổi hơn mà, già mà không biết xấu hổ ~~”

“Aizz aizz!! Phải nói bằng lương tâm oa!! Tôi thế nhưng vẫn còn rất khỏe mạnh!! Đúng hay không Phong Xuy ~~~” Ân Diệp hướng về phía Phong Xuy phao 1 cái mị nhãn, Phong Xuy run lên …

“Các người đã làm gì … sao trong 1 đêm Phong Xuy lại biến thành 1 tiểu tức phụ …” khóe miệng Lâm Mặc Trạch cũng run run, mà Mộc Vũ ở bên cạnh thì hiếu kì nhìn.

“Ngạch.. không … không có gì … là bí mật …” Phong Xuy vội vàng khoát khoát tay.

“A được rồi được rồi!! Phong Xuy lại công máy tính của Đông Tinh Diệu Dương 1 lần nữa, có rất nhiều phát hiện mới yêu!!” Ân Diệp thành công chuyển trọng tâm.

“Oa … thế nào thế nào …” nhiệt tình của đoàn người tăng lên.

“Hắc hắc, vừa ăn vừa nói, tôi sắp chết đói ~~” Ân Diệp kép Phong Xuy ngồi xuống, cầm lấy một miếng bánh mì cắn 1 ngụm, “trong máy tính của Đông Tinh Diệu Dương a,, oa ~~~ trữ toàn bộ cái kia a!! Đúng không Phong Xuy!!~”

“Ân … ân … cái gì cần có đều có. …” Phong Xuy cắn một ngụm bánh kem Ân Diệp đưa qua.

“Cái gì cái gì??? Bên trong là cái gì??” Tiểu Mão hiếu kỳ trợn tròn mắt.

“Bên trong tất cả đều là A ~~V~~~ được giấu kỹ!!…” Ân Diệp nhìn xung quanh 1 chút, nhỏ giọng nói.

“Phốc ————” Mạnh Nhiên vừa bình tĩnh lại khụ lên.

“Anh cũng tiến bộ về điểm này quá = =” Tiểu Mão khinh bỉ.

“Gà gì? Ngựa gì??” Mộc Vũ hỏi.


“Đừng nghe cậu ta nói.” Lâm Mặc Trạch đưa mứt dâu cho Mộc Vũ, ý bảo cậu ngoan ngoãn đi.

“Vậy các cậu đã đem acc của hắn sửa lại?” Lâm Mặc Trạch hỏi.

“Còn chưa đâu!!” miệng Ân Diệp đầy vụn bánh mì, “hồi nữa lúc có nhiều người thì dùng acc của hắn xoát vài cái loa trả lại cho hắn.”

“Oa, một hồi nữa trở về online trò chơi” Tiểu Mão kích động, bữa sáng cũng không ăn được mấy khẩu, Mạnh Nhiên vội tắc vào trong miệng cậu.

Nói nói, mọi người ăn xong bữa sáng thì đều về nhà đăng nhập trò chơi.

Lâm Mặc Trạch phụ trách đưa Mộc Vũ và Tiểu Mão Phong Xuy trở về, Ân Diệp và Mạnh Nhien đều phân 1 vài người.

Cuối cùng, ngay lúc Phong Xuy định lên xe thì Ân Diệp liếc mắc đưa tình nhìn cậu 1 cái, Phong Xuy lau mồ hôi, vội bò lên xe.

“Hắc hắc hắc hắc.” Ân Diệp nhìn đuôi xe Lâm Mặc Trạch cười trộm.

“Uy!” Lâm Ngưng bất ngờ dùng sức gõ gõ lên đầu của hắn.

“Oa a a a …” Ân Diệp bị dọa sợ, quay đầu kêu toáng lên.

“Các cậu tối qua rốt cuộc đã làm gì!!! Cái gì nên làm không nên làm đều nói cho tôi biết!!” Lâm Ngưng dùng vẻ mặt uy hiếp.

“Không thể, không thể nói … Phong Xuy không cho nói …” Ân Diệp kiên quyết lắc đầu.

“Vậy cậu đối với cậu ta …” Lâm Ngưng thử thăm dò.

“Tớ thích cậu ta” Ân Diệp trả lời không chút né tránh.

“Kháo …” Lâm Ngưng vừa định mắng cái tên hoa tâm, bất quá lại nghĩ như vậy cũng không tệ, “a, không kháo không kháo … cậu tranh thủ truy cậu ta, cậu ta rất lợi hại ^^”

“———— vẻ mặt của cậu thật mờ ám … tớ đưa người về trước! Gặp lại sau!!” Ân Diệp xoay người bỏ chạy.


Trong trò chơi.

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: tối hôm qua người đạo tài khoản Mặc Ly Thương là tôi Đông Tinh Diệu Dương!!! Tôi là 1 tên đê tiện ~

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: tối hôm qua người đạo tài khoản Mặc Ly Thương là tôi Đông Tinh Diệu Dương!!! Tôi là 1 tên đê tiện ~

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: tối hôm qua người đạo tài khoản Mặc Ly Thương là tôi Đông Tinh Diệu Dương!!! Tôi là 1 tên đê tiện ~

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: tối hôm qua người đạo tài khoản Mặc Ly Thương là tôi Đông Tinh Diệu Dương!!! Tôi là 1 tên đê tiện ~

Không bao lâu sau khi lạt bá của Đông Tinh vang vọng khắp bầu trời server, quả nhiên có một tiểu hào phát mật ngữ sang.

[Mật ngữ] Đông Tà Tây Độc nói với bạn: Mặc Ly Thương! Anh??? lợi hại a, đem acc của lão tử trả lại cho lão tử!!

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: tối hôm qua người đạo tài khoản Mặc Ly Thương là tôi Đông Tinh Diệu Dương!!! Tôi là 1 tên đê tiện ~

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: tối hôm qua người đạo tài khoản Mặc Ly Thương là tôi Đông Tinh Diệu Dương!!! Tôi là 1 tên đê tiện ~

[Mật ngữ] Đông Tà Tây Độc nói với bạn: Mặc Ly Thương!!! Đem acc của lão tử trả lại cho lão tử!!

[Mật ngữ] Bạn nói với Đông Tà Tây Độc: yêu, cậu đã bị Băng Hải đá ra -0-

[Mật ngữ] Đông Tà Tây Độc nói với bạn: kháo … chết tiệt??? Lão tử???,????!!

[Mật ngữ] Bạn nói với Đông Tà Tây Độc: được rồi được rồi, acc trả lại cho cậu, mật mã: XXXX. Chúng ta một hồi nữa gặp ^^

Ân Diệp cười đến mức không xong, lúc này thật đúng là khiến cho Đông Tinh Diệu Dương tức chết rồi đi.

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: Đông Tinh Diệu Dương, cậu đạo acc rồi lại bị đạo, rác rưởi! Hại công sức mấy năm trời của bang chúng Băng Hải tôi toàn bộ hủy đi, món nợ này lão nương sẽ không để yên!!!

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: Đông Tinh Diệu Dương, cậu đạo acc rồi lại bị đạo, rác rưởi! Hại công sức mấy năm trời của bang chúng Băng Hải tôi toàn bộ hủy đi, món nợ này lão nương sẽ không để yên!!!

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: Đông Tinh Diệu Dương, cậu đạo acc rồi lại bị đạo, rác rưởi! Hại công sức mấy năm trời của bang chúng Băng Hải tôi toàn bộ hủy đi, món nợ này lão nương sẽ không để yên!!!

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: Đông Tinh Diệu Dương, cậu đạo acc rồi lại bị đạo, rác rưởi! Hại công sức mấy năm trời của bang chúng Băng Hải tôi toàn bộ hủy đi, món nợ này lão nương sẽ không để yên!!!

Đông Tinh vừa bò lên, lúc còn đang khinh bỉ tạo hình đầu trọc của mình, còn chưa kịp kiểm tra trang bị hiện tại của mình đã bị lạt bá của Yên Tiểu Bát dọa sợ tới rồi, vốn cho rằng mình đã tìm được chỗ dựa tốt là Băng Hải, lúc này vừa khéo, bang chúng Băng Hải còn không hận chết mình … aizz, ăn trộm gà không được a…


[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: toàn thể Băng Hải truy sát Đông Tinh Diệu Dương!!!

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: toàn thể Băng Hải truy sát Đông Tinh Diệu Dương!!!

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: toàn thể Băng Hải truy sát Đông Tinh Diệu Dương!!!

[Lạt bá] Yên Tiểu Bát: toàn thể Băng Hải truy sát Đông Tinh Diệu Dương!!!

Yên Tiểu Bát này đủ ngoan, Đông Tinh nhìn lạt bá càng càng càng quá đáng, nắm chặt cái ly trong tay … Cả sự kiện cô ta rõ ràng đều có phần … thiên … cũng may mình lúc đó còn để lại …

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: sai tôi đạo acc chính là Yên Tiểu Bát!!! Có ký lục nói chuyện phiếm làm chứng!! Các người đẹp của Băng Hải, các người có muốn biết Yên Tiểu Bát thưởng cho tôi cái gì không? Có hứng thú thì tiến vào diễn đàn: 3838438!!

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: sai tôi đạo acc chính là Yên Tiểu Bát!!! Có ký lục nói chuyện phiếm làm chứng!! Các người đẹp của Băng Hải, các người có muốn biết Yên Tiểu Bát thưởng cho tôi cái gì không? Có hứng thú thì tiến vào diễn đàn: 3838438!!

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: sai tôi đạo acc chính là Yên Tiểu Bát!!! Có ký lục nói chuyện phiếm làm chứng!! Các người đẹp của Băng Hải, các người có muốn biết Yên Tiểu Bát thưởng cho tôi cái gì không? Có hứng thú thì tiến vào diễn đàn: 3838438!!

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: sai tôi đạo acc chính là Yên Tiểu Bát!!! Có ký lục nói chuyện phiếm làm chứng!! Các người đẹp của Băng Hải, các người có muốn biết Yên Tiểu Bát thưởng cho tôi cái gì không? Có hứng thú thì tiến vào diễn đàn: 3838438!!

[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: sai tôi đạo acc chính là Yên Tiểu Bát!!! Có ký lục nói chuyện phiếm làm chứng!! Các người đẹp của Băng Hải, các người có muốn biết Yên Tiểu Bát thưởng cho tôi cái gì không? Có hứng thú thì tiến vào diễn đàn: 3838438!!

Lâm Mặc Trạch và Lâm Ngưng nhìn thoáng qua nhau, hóa ra kịch hay mới bắt đầu!!

“Em mau vào diễn đàn xem ~~” Lâm Mặc Trạch ra hiệu Lâm Ngưng mở QQ.

“Em đã sớm nói loại chuyện này sao có thể thiếu em!!!” Lâm Ngưng hưng phấn, kích động vô cùng.

“Oa … tớ muốn vào diễn đàn xem!!!” Tiểu Mão bên kia cũng vội mở tiểu hào QQ, cũng là vẻ mặt hưng phấn.

_____________________

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Diệp của Ân Diệp là ye.

Mão của Tiểu Mão là mao

… đọc sai thì tự giác đứng ra…

Mặt khác, muốn biết đêm đó Phong Xuy Vương Gia đã xảy ra chuyện gì thì ^^ hắc hắc hắc hắc hắc hắc. Thỉnh xem phiên ngoại.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.