Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1011


Bạn đang đọc Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng – Chương 1011


Chương 1396
Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như co giật dữ dội như vừa bị đám ong vò vẽ tấn công, đến dái tai cũng muốn lệch sang một bên.
“Mẹ chưa từng muốn con thừa kế bất kỳ công việc kinh doanh gì của gia đình, chỉ muốn được chia một chút cổ phần.

Các chú của con và bố của con đều là cùng một mẹ sinh ra, cùng chung ruột thịt, mỗi người đều có sự nghiệp riêng của mình.

Vì thế bọn họ không có hứng thú với công việc kinh doanh của gia đình cũng là điều bình thường, nhưng con không giống như họ, con và Lục Lãnh Phong không cùng một mẹ sinh ra, con vẫn nên tính toán một chút vì bản thân mình.”
“Mẹ, sau này tôi muốn trở thành vợ chính trong nhà người khác.

Con trai của tôi sẽ là người thừa kế công việc kinh doanh của gia đình, không cần phải nhờ vả đến nhà mẹ đẻ.


Tốt nhất mẹ nên kiềm chế một chút đi, nếu không thì đừng trách tôi không nể tình thân.

Bố, anh cả, chị dâu và bà nội đều là những người thương tôi nhất, yêu tôi nhất, sau đó mới đến một người mẹ trọng nam khinh nữ như mẹ.”
Lục Sênh Hạ nói xong, đi ra mở cửa phòng: “Tôi muốn đi chơi, mẹ cứ tự nhiên.”
Tư Mã Ngọc Như thật muốn đâm đầu vào tường, thật trắng trợn, quá trắng trợn rồi!
Nếu Lục Sênh Hạ là một đứa con trai, nhất định sẽ cùng cô ta về một phe, cùng với người trong phòng lớn tranh đoạt một phen.

Sau đó ai sẽ là người thừa kế Lục Thị thì vẫn là một ẩn số.
Không lâu sau, khi Hy Nguyệt bước vào phòng làm việc, dì Mai đi vào.
“Chú họ gọi điện thoại đến, chú ấy muốn biết rõ mọi chuyện và yêu cầu phải mở cuộc họp đại gia đình, bàn bạc về việc chú ấy muốn lấy vợ lẽ, cháu quyết định ngày họp chưa?”
Hy Nguyệt đặt tay lên trán, suýt chút nữa đã quên mất chuyện này.
Ông cụ Lục có hai người em trai, chú họ là con trai cả của ông hai Lục, kém hơn bố chồng hai tuổi.
“Dì Mai, trước kia nếu gặp phải chuyện như thế này, dì sẽ xử lý mọi chuyện như thế nào?
Dì Mai hạ giọng: “Chuyện như thế này chỉ xảy ra một lần.”
Trong giây lát Hy Nguyệt đã hiểu ra, chắc chắn là dì đang đề cập đến người bố chồng lúc đó.”
Một khu rừng lớn luôn có nhiều loài chim.

Muốn một người đàn ông có đầy đủ quyền lực địa vị trong tay, một lòng một dạ với mình không phải là chuyện dễ dàng gì.
Có điều, bọn họ đều là kiểu gặp dịp thì chơi, chỉ là đùa cho vui mà thôi, chắc chắn sẽ không đưa loại phụ nữ lẳng lơ ở bên ngoài kia về nhà.
Chú họ lại muốn bắt chước bố chồng, tận hưởng niềm vui một chồng một vợ hạnh phúc bên nhau.

Tư Mã Ngọc Như cũng từ chỗ người bạn thân nhất mới có thể biết được chuyện này.

Cô ta muốn xem Hy Nguyệt sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Mọi chuyện lớn nhỏ trong gia đình, nếu xử lý không tốt, một người vợ chính như cô sẽ bị đưa đi tra khảo.
Ngay khi Lục Lãnh Phong đi tới, cô đã lập tức kéo anh vào phòng.
“Chuyện của chú họ, anh có nghe qua chưa, chú ấy nuôi một người phụ nữ khác ở bên ngoài, còn sinh được một đứa con trai.

Người phụ nữ kia mới hai mươi tám tuổi, nhỏ tuổi hơn chú họ.

Chú ấy muốn chính thức đưa người phụ nữ này về nhà, thím họ chết cũng không đồng ý.

Bây giờ chú ấy đang yêu cầu mở một cuộc họp đại gia đình, muốn qua mặt thím họ để đưa người thứ ba kia về.

Anh nói xem em nên đồng ý hay nên phản đối đây?”

Lục Lãnh Phong choàng tay qua vai cô, hỏi ngược lại một câu: “Em thấy thế nào?”
Đôi lông mày của Hy Nguyệt nhíu lại: “Đương nhiên là em không muốn đồng ý rồi.

Sở dĩ bố lấy thêm vợ lẽ là do hoàn cảnh đặc biệt.

Chú họ chính là thứ bội tình bạc nghĩa, trâu già đòi gặm cỏ non.

Còn cái người phụ nữ kia nữa, đúng là đồ hám tiền, lẽ nào đối với một người đàn ông lớn hơn cả tuổi bố mình còn có thể nảy sinh tình yêu sao.

Nếu em đồng ý, không chỉ dập tắt uy phong của vợ cả nhà chúng ta, mà còn cổ vũ cho sự kiêu ngạo của người thứ ba và sự bất chính của tên đàn ông cặn bã kia sao?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.