Bạn đang đọc Vô Thượng Long Ấn – Chương 73: Tình yêu luôn vĩ đại
Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 73: Tình yêu luôn vĩ đại
Dịch: Việt Linh
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Mộ Dung Tinh Thần xoay người lại nhìn vẻ mặt Tề Bắc đã trở nên nghiêm trang.
– Tinh Thần được hai phần, vậy Huyết Lang và Mị Ảnh thì sao?
Nàng không tin Tề Bắc sẽ đem khối bánh ngọt to này chắp tay đưa tới.
– Bổn thiếu đã nắm Huyết Lang gia trong tay, về phần Mị Ảnh ta chưa từng quen biết, bất quá ta nghĩ một ngaỳ sẽ phải tới.
Tề Bắc cười nhạt, rất có ý tứ thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Mộ Dung Tinh Thần trầm mặc, có chút đoán không ra ý Tề Bắc.
– Cho nàng lợi ích thì nàng lại nghi thần nghi quỷ. Nói cho nàng hay, về phương diên nào đó mà nói thì ta thích nàng…
Tề Bắc ngay thẳng được một lát thì vẻ mặt mập mờ trở lại. Ánh mắt Mộ Dung Tinh Thần nhìn ra ngoài cửa sổ.
– Còn về một phương diện khác đó chính là con bài tẩy của nàng, có thực lực đáng được chia lợi ích.
Tề Bắc nói, hắn đang nhớ lại lời Yên Linh mà nói…chọc giận tới Mộ Dung Tinh Thần hắn sẽ hối hận không kịp, hiện tại đối mặt Mộ Dung Tinh Thần, hắn nghĩ lời của nàng có lẽ không phải là đe dọa, bởi vì hắn cảm thấy có một loại cảm giác nguy hiểm.
– Ngươi muốn biết lá bài tẩy của ta sao
Mộ Dung Tinh Thần hỏi. Tề Bắc nở nụ cười, lắc đầu nói:
– Không muốn! Chúng ta bây giờ không phải là địch nhân, là đồng bạn hợp tác. Có lẽ nếu như nàng nguyện ý, chúng ta còn có thể bước chung một con đường.
Đôi mắt Mộ Dung Tinh Thần hơi khep lại, có lẽ nàng đang cười. Tề Bắc tiến lên đẩy xe lăn Mộ Dung Tinh Thần xuông lầu. Trong ánh mắt kinh dị của đám bệnh nhân hắn đẩy nàng ra cử. Phía ngoài, gió tuyết chẳng biết lúc nào đã dừng lại, ánh dương chiếui đầy trên mặt tuyết. Mắt Mộ Dung Tinh Thần khẽ nheo lại, cảm thụ được ánh mặt trời chiếu ở lên người, phát hiện ra đã lâu nàng không xuất hiện dưới ánh mặt trời. Thập Tam và Tiểu Cửu hiện ra trước cửa sổ lầu hai, đang nhìn chăm chú vào Tề Bắc và Mộ Dung Tinh Thần.
– Nàng là Tinh Linh, hơn nữa còn là Ma Pháp Sư song hệ không gian và tinh thần rất hiếm, đáng tiếc thể chất của nàng…
Tiểu Cửu nhẹ giọng nói
– Trên người nàng toàn là độc, kể cả mấy sợi tóc cũng toàn kịch độc nhưng chủ nhân hôn nàng lại không sao. Có lẽ thân thể Chân Long thật sự có thể kháng bách độc.
Thập Tam nói.
– Có lẽ vậy.
Tiểu Cửu nói.
– Chủ nhân đúng là đa tình, bên người không bao giờ thiếu nữ nhân! Ha Ha!
Mười ba cười nói.
– Câm miệng, chủ nhân đã sắp đi xa.
Tiểu Cửu khẽ quát một tiếng, thân hình biến mất ở trong không khí. Thập Tam không còn biện pháp, ai bảo hắn xếp sau Tiểu Cửu. Ngay sau đó hắn cũng ẩn thân đi theo sau.
Gió tuyết dừng lại, thành Tây Linh nhất thời sống lại từ trong tịch mịch, từng cửa hàng được mở ra để dọn dẹp đống tuyết bề bộn trước cửa, cả con đường trở nên huyên náo. So sanh với nhưng thành thị khác, thành Tây Linh khác nhau lớn nhất là thân phận người đi trên đường căn bản không phải người bình thường mà là những Mạo Hiểm Giả và dong binh. Cho nên xác suất phát sinh xung đột cũng rất lớn, mọi người ai nổi giận liền động thủ, không một lời liền lao vào đánh nhau nên thành Tây Linh thấy người chết là rất bình thường. Tề Bắc đẩy Mộ Dung Tinh Thần đi tới một con phố liền thấy hơn mười người đang có xung đột, năm người đã nằm chết, xem ra nói thành Tây Linh hỗn loạn không phải là ngoa. Không có bộ máy quản thúc sẽ hỗn loạn như vậy.
– Sẽ có ngày ta biến Tây Linh thành một toà thành hoà bình và an toàn, không người nào dám đánh nhau trong thành.
Trong măt Tề Bắc ẩn chứa một ngọn lửa, đó là ngọn lửa lí tưởng cùng dã tâm. Hắn muốn xây dựng thành toà thành trong mộng mà toà thành này mới chỉ là khởi điểm của hắn. Mộ Dung Tinh Thần tâm khẽ run lên, đôi mắt đẹp có chút mơ hồ: “Cõi đời này thật có như vậy thành thị sao? Cho dù là được khen là yêu hòa bình thì Tinh linh tộc, bên trong tộc tựu thật hòa bình sao? Thật ngang hàng sao? Thật không có kỳ thị sao?”
Trong tiệm thuốc bên đường, Lôi Minh đang trêu chọc một nữ nhân viên thanh tú. truyện từ
– Lôi Minh, lão nương vừa rời đi một lát mà huynh đã trộm tình rồi. Chán sống rồi sao?
Một cô gái thuộc Báo tộc có thân hình vạm vỡ nhấc lỗ tai hắn lên nghiến răng nghiến lợi hỏi.
– Tây Á [Sera], đừng, mau buông tay, lỗ tai nếu bị muội kéo sắp rách rồi.
Lôi Minh vẻ mặt đau khổ xin tha.Nữ nhân viên bán hàng vừa bị trêu trọc liền che miệng cười trộm, cảnh như vậy thương xuyên phát sinh ở các tiệm thuốc.
– Lần sau còn dám hay không?
Tây Á hung ác nói.
– Không dám không dám.
Lôi Minh đáng thương nhìn thê tử của mình.
– Không dám? Lão nương xem lá gan của huynh quá lớn, khuya ngày hôm trước đi theo lũ bạn ra kĩ viện lêu lổng, cho là lão nương không biết sao?
Tây Á bị chọc tức giận nói.
– Huuynh bị bọn họ lôi kéo đi , ông trời chứng giám… A, tinh… Tinh Chủ…
Lôi Minh đột nhiên kinh hô một tiếng như gặp quỷ.
– Thúi lắm, dám lừa lão nương.
Tây Á lạnh lùng nói.
– Thật, Tây Á, muộimau nhìn xem, còn có một nam nhân đẩy nàng, có huynh bị ảo giác hay không?
Lôi Minh vội vàng nói. Tây Á quay đầu hướng phòng trọ nhìn ra ngoài, vừa nhìn, nhất thời trợn to hai mắt. Hai vợ chồng đều là bát đại tướng của Tinh Thần, thấy loại chuyện không tin được này, trái tim chấn kinh như muốn ngừng đập. Tinh Chủ từ trước đến giờ không tiếp xúc cùng ngoại giới, chỉ thường xuyên ở khu dân nghèo trong y quán, trừ ba thiếu nữ Tinh Linh là Như Phong, Yên Linh, Phiêu Tuyết, còn lại ngay cả bát đại tướng cũng khó có thể gặp mặt nàng. Hôm nay đã gặp nàng bị một người đàn ông đẩy đi ở trên đường, không khác gì chuyện mặt trời mọc ở hướng tây.
– Chúng ta theo sau.
Lôi Minh nói. Mà đúng lúc này, ánh mắt Mộ Dung Tinh Thần nhìn sang hướng bên này, cảnh cáo hai người.
– Tình yêu quả nhiên là vĩ đại, Tinh Chủ tìm được hạnh phúc của chính mình.
Tây Á dlẩm bẩm nói, ánh mắt nhìn Lôi Minh đột nhiên trở nên nhu tình như nước, nàng đang vuốt mặt của hắn nói:
– Lôi Minh, thiếp nhất định sẽ đối tốt với phu quân.
Lôi Minh đầy mặt cảm động, ngươi nhìn, thê tử đối với hắn thật là tốt.
– Chẳng qua nếu như huynh dám đi ra ngoài tầm hoa vấn liễu, lão nương sẽ thiến huynh.
Ánh mắt Tây Á biến đổi, nắm lấy cằm Lôi Minh mà véo… Tề Bắc đẩy Mộ Dung Tinh Thần chậm rãi đi trên đường cái, Kim Cương cùng Độc Nhãn cùng đi ở phía sau. Cũng không có ai tới chọc bọn họ vì dù sao Kim Cương Độc Nhãn nhìn rất có lực uy hiếp.
– Dẫn ta đi gặp đám người Yên Linh.
Mộ Dung Tinh Thần đột nhiên mở miệng nói.
– Được.
Tề Bắc hết sức dứt khoát đáp ứng, đẩy Mộ Dung Tinh Thần về sân nhà của Đỗ Thọ, bởi hiện tại hắn không cần thiết nhốt ba Tinh Linh thiếu nữ kia. Vào sân, Tề Bắc trực tiếp đẩy Mộ Dung Tinh Thần đi đến nơi nhốt ba thiếu nữ Tinh Linh.
– Tinh Chủ
vừa thấy được Mộ Dung Tinh Thần đi vào, ba thiếu nữ Tinh Linh nhất tề kích động hô, Như Phong và Phiêu Tuyết rơi cả nước mắt, thật giống như đứa trẻ bị uỷ khuất khi thấy cha mẹ.