Bạn đang đọc Vô Thượng Long Ấn – Chương 126: Thiết Giáp Hỏa Long tình nghĩa
Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 126: Thiết Giáp Hỏa Long tình nghĩa
Dịch: Long Sếch
Biên: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Nguyên là, khi đối mặt với loại ma thú cấp tám Thiết Giáp Hỏa Long này, những ma thú có cấp bậc thấp hơn sẽ tránh ra xa. Nhưng lúc này những rối loạn đã phá vỡ phép tắc tự nhiên.
Những ma thú cấp năm, cấp sáu kia hung hãn không sợ chết đánh tới, trong mắt từng mũi nhọn lóe lên điên cuồng.
Hên là, đám ma thú này không phải nhằm vào đoàn người Tề Bắc, chúng đã ở đây chém giết nhau lâu rồi.
Tề Bắc phát hiện ra là bọn họ giết chết ma thú dũng mãnh thì nội thể chúng sẽ có U lam Quang đoàn bật ra, cần phải tiêu diệt lần nữa. Tuy nhiên ma thú tiêu diệt thì lại không có, hắn có cảm giác rằng mỗi khi ma thú giết được ma thú khác, thực lực chúng sẽ tăng một ít.
Tề Bắc đem tình huống này nói ra, lập tức những người còn lại ngẫm nghĩ trong lòng.
– Chủ nhân, cứ theo đà này, ngàn vạn ma thú này giết chóc đến cuối cùng, Thiết Giáp Hỏa Long sống sót sẽ có thực lực khủng bố.
Thập Tam trầm giọng nói.
Lúc này, Diêm Phương Phỉ tựa hồ nghĩ tới điều gì, sắc mặt trở nên tái nhợt. Với một ngữ khí kinh hoàng, nàng nói:
– Ngự Thú Trang chúng ta từng lưu truyền một truyền thuyết, có một phương pháp nuôi thú gọi là Vạn thú Phệ Hồn, chính là cho hơn vạn con mãnh thú tụ tập ở một chỗ, sau đó dùng bổn mạng Thú Hồn chia làm vạn phần tiến vào nội thể bọn mãnh thú, sau đó để chúng chém giết lẫn nhau. Mỗi lần có một con chết đi thì con khác mạnh dần lên, đến cuối cùng chỉ còn một con sinh tồn thì nó sẽ trở thành mãnh thú hung bạo đệ nhất. Bổn mạng Thú hồn đem cô đọng lại e rằng cũng khó có thể so sánh về độ cường đại.
Vạn Thú Phệ hồn? Ánh mắt Tề Bắc híp lại, từ tình huống này suy ra, thật là có lý. Chẳng qua rất rõ ràng, những thứ từ bên trong Quang đoàn lam sắc từ nham tương màu lam tuyệt không phải là bổn mạng thú hồn gì cả.
Bất luận như thế nào, phải nghĩ ra biện pháp thoát khỏi cái địa phương quái quỷ này.
Trước mắt có Thiết Giáp Hỏa Long chống cự, bọn họ cơ hồ không phải động thủ. Nhưng mà Thiết Giáp Hỏa Long lợi hại đến đâu cũng không thế kéo dài được lâu. Hơn nữa, những ma thú kia càng lúc càng cường hãn, sợ là phải có đến ma thú thực lực cấp chin.
Khái niệm ma thú cấp chín là sao? Đó là sánh ngang cường giả Thánh Cấp.
Nhập Thánh Giả, vô luận là linh hồn hay thể xác đều siêu thoát hơn phàm nhân rồi, xưng là bán thần cũng không quá đáng.
Còn nữa, nơi này lệ khí quá nặng, vào trong đó, sát ý ngập trời khó có thể khống chế.
– Chúng ta chém giết ra ngoài.
Tề Bắc trầm giọng nói, bây giờ còn không giúp Thiết Giáp Hỏa Long giết ma thú, còn đợi đến khi nào.
Tất cả mọi người ngồi lên lưng Thiết Giáp Hỏa Long. Mà Thiết Giáp Hỏa Long giống như xa bàn hạng nặng xông thẳng về phía trước. Tề Bắc cùng đám người phụ trợ tiến công, thoáng cái đã mở được đường máu.
Không bao lâu, sắc mặt từng người trong đoàn Tề Bắc đã trở nên cực kì khó coi.
Dòng sông nham thạch ở phía trước đột nhiên đổ thẳng xuống dưới, trở tành thác dung nham.
Đến tới tận cùng, xem xét phía dưới là miệng núi lửa khổng lồ, xung quanh đều là u lam nham thạch, bốn bề không có đường. Rõ ràng đây là tuyệt lộ.
– Giết bằng được, qua bên kia nhìn xem.
Tề Bắc lạnh lùng nói.
Thiết giáp Cự Long xoay người, lần thứ hai trở lại.
Nhưng mà khi bọn họ đi tới đầu bên kia dòng nham thạch, tâm can mỗi người như trời đông băng giá.
Là bên kia, nhưng mà cũng vẫn là hố dung nham khổng lồ, không có đường đi.
Nói cách khác, cái chỗ này đích thị là một phong bế tuyệt cảnh.
– Chúng ta làm sao bây giờ?
Diêm Phương Phỉ hỏi.
Khóe miệng Tề Bắc co giật một chút, ánh mắt ngưng tụ chút lệ khí, bộ dạng như lúc ở Vong Linh sơn mạch.
– Làm cái gì bây giờ ư? Giết là được, giết ma thú thực lực cao nhất, sau đó diệt u lam quang đoàn bay ra.
Tề Bắc giọng lạnh như băng nói, hiện tại dù lệ khí ngất trời nhưng thủy chung hắn vẫn duy trì tỉnh táo cực độ.
Hiện tại giết những ma thú có thực lực cao nhất, rồi diệt u lam Quang Đoàn. Như vậy, sẽ tránh được sự xuất hiện của siêu cấp ma thú vượt quá Thiết Giáp Hỏa Long.
Dưới mệnh lệnh của Tề Bắc, Thiết Giáp Hỏa Long xông về phía một con Cự Lão Tê Ngưu( Là con tê giác có hai cái răng nanh to như hai con Nòng Nọc), con này vốn chỉ là ma thú cấp năm, nhưng sau khi điên cuồng giết chóc, nó sắp đạt tới thực lực cấp tám. Hai cây cự lão theo nó tả hữu đam ra từng đạo thiết hôi sắc quang mang(màu gỉ sét), từng ma thú trong nháy mắt bị xuyên thủng, thực lực nó tăng lên nhanh chóng vô cùng.
Thiết Giáp Hỏa Long gầm rú vọt tới, đầu tiên dùng thân thể cao lớn hung hăng đụng vào con Cự Lão Tê Ngưu này.
Tuy hình thể con Cự Lão Tê Ngưu này cũng rất khổng lồ, nhưng so với Thiết Giáp Hỏa Long, nó không đáng một xu.
Khi hai con lao vào nhau giống như chọi trâu Đồ Sơn, con Cự Lão Tê Ngưu bị hất văng lên cao.
Ngay sau đó, Thiết Giáp Hỏa Long lại sử dụng chiêu lúc trước đối phó với Tề Bắc, đuôi rồng như roi bình thường quăng ra ngoài, không gian cũng mơ hồ bắt đầu vặn vẹo.
“Phịch”
Cự Lão Tê Ngưu da tróc thịt bong, phát ra một tiếng gầm mang theo cuồng bạo lệ khí, đụng vào bức nham bích cứng như thiết ở đằng sau. Nhưng không như dự đoán là té rơi xuống bình thường, mà nó mượn lực phản chấn, đột nhiên như đạn pháo bắn ngược lại hướng Thiết Giáp Hỏa Long. Cùng lúc đó, trên người nó toát ra hơn mười đạo thiết hôi sắc quang mang.
Thiết Giáp Hỏa Long nổi giận gầm lên một tiếng, một ngụm mang theo ngọn lửa màu tím phun ra ngoài.
Tề Bắc biết rằng, mỗi khi thiết giáp Cự Long phun ra loại lửa này, chính là mang theo bổn nguyên lực lượng của nó.
Ngọn lửa phun trúng Cự Lão Tê Ngưu, nhưng bị năng lượng ma pháp của thiết hôi sắc quang mang triệt để tiêu diệt.
Mà lúc này, con Cự Lão Tê Ngưu đã hung hăng húc vào Thiết Giáp Hỏa Long rồi.
“Rống… ” Thiết Giáp Hỏa Long nghiêng cả người đi, rống lên một tiếng thống khổ, giận dữ xuất đuôi rồng ra, quất vào Cự Lão Tê Ngưu.
Đang lúc này, Tề Bắc bắn lên, hắc sắc trường kiếm thừa dịp Cự Lão Tê Ngưu chóng mặt, hết sức đâm vào mắt nó.
Thiết Giáp Hỏa Long ăn ý nhảy lên, thân thể cao lớn như núi đè xuống thân thể Cự Lão Tê Ngưu.
Cự Lão Tê Ngưu bất động, nhưng chuyện làm Tề Bắc không thể tưởng tượng được, đó là trên thi thể Cự Lão Tê Ngưu xuất hiện một đạo u lam quang đoàn, với một khí thế sét đánh không kịp bưng tai tiến vào trong thân thể Thiết Giáp Hỏa Long.
– Đại Long, ngươi đừng làm ta sợ.
Tề Bắc sửng sốt một chút, kêu lên.
Con mắt của Thiết Giáp Hỏa Long phát ra nồng đậm lệ khí. Nó nhìn Tề Bắc một cái, đột nhiên xông về đám ma thú còn lại, bắt đầu điên cuồng giết chóc.
Đoàn người Tề Bắc tụ tập lại, ngơ ngác nhìn nhau.
Với thực lực của Thiết Giáp Hỏa Long, không lâu sau, sợ là đạt tới ma thú thực lực cấp chín không phải là khó.
Được u lam quang đoàn kia phụ thể, Thiết Giáp Hỏa Long liệu còn nghe lời Tề Bắc hay không? Tề Bắc cũng không có lòng tin.
Thiết Giáp Hỏa Long giết qua một đường. Những nơi đi qua, thây ngang khắp đồng, trên người nó phát ra lệ khí càng ngày càng nặng, thực lực càng ngày càng cường hãn.
Mà ở dòng u lam dung nham bên kia, đã xuất hiện một mãnh thú trăm chân thực lực cấp tám.
Mãnh thú trăm chân này giống như một con rết khổng lồ, thân thể chia làm năm mươi đoạn, mỗi đoạn thân thể cũng được bao trùm bởi lân phiến. Trăm chân vừa động, liền để lại trong không khí một chuỗi tàn ảnh.
Khi Thiết Giáp Hỏa Long giết sạch ma thú bên này dòng dung nham là lúc con thú trăm chân bên kia giải quyết xong đám mãnh thú.
Hai con cự thú, cách nhau dòng dung nham, nhìn nhau như muốn đem đối phương diệt đi cho thống khoái.
Nhìn vào khí thế hai con cự thú, vô luận là ai thắng, đều muốn đạt tới ma thú thực lực cấp chin.
Giằng co một hồi lâu, con thú trăm chân kia đột nhiên nhảy lên, nhanh như tia chớp bay qua dòng sông nham thạch. Hướng thẳng Thiết Giáp Hỏa Long đánh tới.
Hai con đỉnh phong ma thú cấp tám thực lực lao vào triền đấu với nhau. Nhất thời, cả năng lượng không gian dưới đất cũng bắt đầu động dữ dội, cả dòng sông nham thạch bị năng lượng xoáy động phun lên. Lùi lại đến cực hạn, sắc mặt đoàn người Tề Bắc trắng bệch, vô luận chỉ là linh hồn đều hướng bọn họ như những thanh cự chùy đập tới.
Thực lực yếu nhất là Tát Linh Linh cùng, Diêm Phương Phi linh hồn vốn bị trọng thương thì không chống nổi bao lâu rồi ngất xỉu.
Cũng lúc này, Kim Cương không khống chế nổi nữa bắt đầu cuồng hóa, Tề Bắc cũng vậy, trong nháy mắt bắt đầu Long Hóa, như vậy thì mới miễn cưỡng có thể ngăn cản.
Thiết Giáp Hỏa Long cùng con thú trăm chân(Biên: ta gọi mợ con rết cho nhanh nhá ) càng đấu trời đất càng tối tăm, nhưng không con nào áp chế nổi con nào.
Con rết kia cùng Thiết Giáp Hỏa Long đối kích cùng lùi về sau, trùng hợp lại lùi về phía đoàn người Tề Bắc.
Đột nhiên, con rết lại bỏ qua công kích của Thiết Giáp Hỏa Long, Từng bàn chân giống như đao phong nhanh chóng phát ra làm người ta nghẹn thở. Năng lượng khổng lồ hướng thẳng đoàn người Tề Bắc công kích, không gian cũng như cùng bị cắt rời ra.
Hai mắt Tề Bắc tỏa ra kim quang thiểm điện, một tiếng long ngâm vang lên điên cuồng, thân thể như điện nhảy lên, một Song Long trảo chộp tới con rết. Hắn vốn có thể né tránh công kích, nhưng hắn chợt thấy đồng bạn phía sau tất nhiên không có cách nào thoát khỏi.
Long trảo trong nháy mắt bắt được chân con rết, bàn chân như lưỡi đao cứa trên bàn tay long lân, cắt sâu vào lòng bàn tay.
Nhưng thân thể con rết cũng bị ảnh hưởng một chút, thế công bị ngăn cản.
“Kiai ” Tề Bắc đang đau đớn dưới, đột nhiên hét lớn, bạo động long lực hẳn là sinh sôi để bóp nát đôi chân của con rết.
Con rết lần này bị đau, thân thể nhất thời ở giữa không trung quăn xoắn lên, miệng mở rộng ra, nhanh như tia chớp hướng Tề Bắc lao tới.
Đúng lúc này, Thiết Giáp Hỏa Long nhảy lên, hung hăng đánh tới con rết.
Hai con cự thú mang theo một trận cuồng phong, tạo thành một cái hố dung nham cách đó không xa.
Vì tóm chặt chân con rết, Tề Bắc bị nhấc lên, nhưng bị té rớt trong nháy mắt, long trảo đầy máu tươi đâm vào trên nham bích cứng rắn.
– Đại Long….
Tề Bắc nhìn Thiết Giáp Hỏa Long cùng con rết ngã vào hố dung nham, tóe lên tia nham tương khổng lồ, trong lòng không khỏi đau xót.
Lúc này, Kim Cương lắc mình tới, kéo Tề Bắc lôi lên.
Tề Bắc ngồi bên hố, sững sờ nhìn phía dưới, nhớ lại một đường Thiết Giáp Hỏa Long phụng bồi hắn đi qua, đảm đương chủ lực công kích cùng với bảo vệ, vậy mà hắn chỉ đút cho nó mấy viên Sinh Mệnh Chi Tâm mà thôi, ánh mắt bất giác có chút chua xót.
“ Xôn xao”
Bất chợt, nham tương phình lên, Thiết Giáp Hỏa Long xông ra.
Trong lòng Tê Bắc vui mừng, khóe miệng lộ vẻ tươi cười.
Nhưng rất nhanh, nụ cười Tề Bắc liền cứng đờ, vì trong ánh mắt Thiết Giáp Hỏa Long mang theo Cuồng bạo sát ý, đối tượng chính là đoàn người Tề Bắc.
“ Rống…” Thiết Giáp Hỏa Long hét lên một tiếng điên cuồng, trong nham thạch đột nhiên triển khai một đôi cánh khổng lồ, thân thể khổng lồ nhanh như chớp từ hố tương nham lướt ra ngoài.
– Cửu cấp, nó đạt đến cửu cấp rồi….
Con ngươi Tề Bắc đột nhiên co lại.
Cửu cấp, chính là thực lực của cường giả Thánh Cấp. Dưới tình huống trước mắt, đoàn người Tề Bắc chỉ là mấy con kiến hôi.
Thiết Giáp Hỏa Long trong mũi phun ra tử sắc yên khí, một ngọn lửa từ yết hầu phun ra.
Kim Cương, Huyễn Ảnh, Thập Tam cùng Tiểu Cửu đồng thời chắn trước mặt Tề Bắc, cho dù phải chết, bọn họ cũng phải chết trước rồi mới đến lượt Tề Bắc.
– Đại Long, ngươi không nhận ra ta?
Tề Bắc quát to một tiếng, tách bốn người ra, đi thẳng tới phía trước, đôi mắt nhìn thẳng vào con mắt đầy lệ khí hung tàn của Thiết Giáp Hỏa Long.
Trong mắt Thiết Giáp Hỏa Long dần hiện ra một tia giãy dụa, tựa hồ Tề Bắc quát to một tiếng gọi một chút khí ức của nó trở về.
Quả thật, trong trí nhớ của Thiết Giáp Hỏa Long, thân ảnh Tề Bắc bắt đầu thoáng hiện về.
Hỏa Long dù đạt đến cửu cấp ma thú, bị giết chóc khống chế, nhưng trí thông minh cùng linh tính không khác loài người là mấy.
– Đại Long, làm tốt lắm, phần thưởng cho ngươi là một viên Sinh Mệnh Chi Tâm.
Trong trí nhớ Tề Bắc vỗ vỗ đầu nó, lấy ra một viên Sinh Mệnh Chi Tâm ném vào trong miệng nó, còn nó thì hưng phấn dùng mũi phun khói vây quanh hắn.
– Không biết có thể đi ra ngoài địa phương quỷ quái này, đợi khi tìm được Tiểu Cửu về, nếu có thể đi ra ngoài, ngươi liền đi cùng chúng ta ăn chơi sa đọa, bổn thiếu gia dẫn ngươi ngày ngày ăn ngon, kiếm em Chân Long muội tử cho ngươi thả Nòng Nọc. Nói vậy chứ bổn thiếu gia cũng không biết ngươi là đực hay cái.” Tề Bắc ở thế giới dưới lòng đất cố đuổi theo chút dấu vết, chạy như điên mệt mỏi hết sức, vừa nằm trên lưng nó vừa nói.
Thiết Giáp Hỏa Long cho tới bây giờ cũng chỉ có cuộc sống đơn độc dưới vách đá, nó không rõ tại sao nó lại phải ở nơi đó, tựa hồ từ lúc mở mắt là nó ở chỗ này rồi. Mà hình như là nó nuốt một khối đá kỳ quái nên mới xảy ra dị biến.
Nó cô độc lâu như vậy cho đến khi đuổi giết xông vào lãnh địa của Tề Bắc. Thần Long lạc ấn của Tề Bắc hấp thu long lực trên người nó, mà trên người nó, Chân long khí cũng tương tự với khí tức tảng đá nó nuốt phải, hết sức tự nhiên, thế nên nó mới khuất phục Tề Bắc.
Về sau, trên đoạn đường cùng Tề Bắc chiến đấu, nó dần dần coi Tề Bắc trở thành đồng bọn của nó.
Trong mắt Thiết Giáp Hỏa Long, vẻ mặt giãy dụa càng thịnh. Bất chợt, màu u lam bao trùm con ngươi nó, ánh mắt của nó một lần nữa lại trở nên bạo ngược.
“ Rống…” Thiết Giáp Hỏa Long đột nhiên ngửa đầu lên hét một tiếng điên cuồng.
Kim Cương, Huyễn Ảnh, Thập Tam cùng Tiểu Cửu đồng thời lướt lên, đối mặt Thiết Giáp Hỏa Long phát động công kích. Cho dù là con kiến hôi, cũng là con kiến hôi chết trận.
Nhưng là, thân thể khổng lồ của Thiết Giáp Hỏa Long đột nhiên truyền đến từng đợt trầm đục, giống như là vô số thứ bên trong nội tạng nổ tung.
Máu tươi từ miệng và mũi Thiết Giáp Hỏa Long ào ạt chảy ra, máu tươi cùng với nhục tạng hòa vào nhau bắn ra thành từng mảnh.
“ Ầm”
Thân thể cao lớn nặng nề của Thiết Giáp Hỏa Long đổ rập trên mặt đất, u lam trong mắt nhanh chóng biến mất.
“ Ô…. ô…” Thiết Giáp Hỏa Long nhìn về phía Tề Bắc, phát ra âm thanh trầm thấp.
Bốn ngươi Kim Cương mặt đầy khiếp sợ thối lui, bị một màn sợ ngây người.
– Đại Long…
Tề Bắc đ tới trước mặt Thiết Giáp Hỏa Long, đặt mông ngồi xuống, vươn bàn tay to lớn sờ sờ lỗ mũi, trong mắt có chút ướt át.