Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 34: Cuối Cùng Cô Ấy Vẫn Không Muốn Trở Lại


Bạn đang đọc Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn! – Chương 34: Cuối Cùng Cô Ấy Vẫn Không Muốn Trở Lại


Trước khi đi, Cố Gia Bảo còn dặn dò cẩn thận Hứa Minh Tâm mấy lần nếu như Cố Gia Huy bắt nạt cô thì cứ gọi điện cho ông ấy, nhất định ông ấy sẽ đến đây xử lý anh.

Ông nội Cố vừa đi, cô lắc lắc chiếc vòng trên tay rồi nói: “Cậu ba Cố, đây có thể xem như kim bài miễn chết nhỉ?”
“Đúng, có thể xem là vậy.”
“Vậy thì tốt, tôi sẽ giữ nó lại, nhỡ đâu sau này tôi gặp rắc rối, tôi còn có thể tránh khỏi mẹ chồng.”
“Cô gái ngốc này, dù cô có gặp rắc rối lớn thế nào, chồng tương lai của cô cũng đều gánh vác được.”
Anh khẽ bùng trán cô, khóe miệng nở nụ cười, trong ánh mắt cũng toát lên sự vui vẻ, còn có một chút cưng chiều mà cô khó có thể cảm nhận được.

Vóc dáng nhỏ nhắn của Hứa Minh Tâm như tỏa sáng trong đôi mắt lạnh lùng của Cố Gia Huy.

Khi anh đưa Hứa Minh Tâm đến trường, cô còn dặn dò ăn buổi trưa không cần đến đón cô đi ăn trưa vì cô đã có hẹn với Bạch Thư Hân.

Bạch Thư Hân bây giờ đã bắt đầu làm thực tập sinh tại JC nên muốn cô ấy muốn mời cô ăn cơm.

Anh gật đầu, đưa mắt nhìn cô bước xuống xe.


Lúc anh đang định lái xe rời đi thì điện thoại đột nhiên đổ chuông.

Nhìn tên người gọi trên màn hình, ánh mắt anh bỗng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều,
Vừa bắt máy, đầu dây bên kia đang vang lên giọng nói êm tai pha chút mệt mỏi của một cô gái.

“Gia Huy.”
Cô ấy gọi tên anh.

“Cô thấy mệt à? Nghe giọng nói của cô có vẻ không được khỏe lắm.”
“Cố Cổ ầm ĩmãi, tôi dỗ cả một buổi sáng vẫn chưa dỗ được, bây giờ con bé mệt quá nên mới ngủ thiếp đi rồi.”
“Cô không nghĩ đến việc đưa con bé trở về sao? Đã bốn năm rồi cô không quay về, thật sự không có ý định về sao?”
“Không đâu, tôi gọi điện chủ yếu để hỏi thăm anh thôi, nghe nói anh có bạn gái, chuyện này là thật sao?”
“Nói chính xác hơn thì tôi có vợ chưa cưới, sau này cô ấy sẽ trở thành vợ của tôi.”
Bóng dáng nhỏ bé của Hứa Minh Tâm hiện lên trong đầu khiến cho giọng nói của Cố Gia Huy trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Cô gái kia nghe vậy, thốt lên: “Tốt quá rồi, Cố Gia Huy, tôi thành tâm chúc phúc cho cậu.


Thôi không nói nữa, bây giờ tôi bận chút việc, tôi cúp máy trước đây.”
Cố Gia Huy gật đầu, sau khi cúp điện thoại, ánh mắt anh tối sầm lại, mãi lâu sau mới bình tĩnh.

Cuối cùng cô ấy vẫn không muốn trở lại…!
Khi Hứa Minh Tâm và Bạch Thư Hân đang ăn trưa, Bạch Thư Hân tò mò hỏi xem dạo này mối quan hệ giữa cô và Cố Gia Huy ra sao.

Cô nghiêm túc suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Tớ và anh ấy sống với nhau cũng khá hòa thuận, không có mâu thuẫn gì cả, bố của anh ấy cũng rất tốt với tớ nữa.”
“Vậy thì tốt rồi.

Tớ chỉ sợ Cố Gia Huy sẽ bắt nạt cậu thôi.

Nếu như anh ấy dám bắt nạt cậu, người bạn này sẽ là người đầu tiên không buông tha cho anh ấy!” Bạch Thư Hân vui vẻ nói.

“Mà này, Thư Hân, cậu nói xem giữa vợ chồng với nhau có kiểu tình yêu thuần túy không nhỉ? Ý là chỉ yêu nhau vì tình cảm thôi, chứ không bàn đến chuyện thể xác ấy…”
“Phụt..”
Nghe được câu hỏi này, Bạch Thư Hân ngạc nhiên đến mức phun nước trong miệng ra.

Hứa Minh Tấm nhanh chóng tránh ra rồi đưa khăn ăn cho cô ấy.

Bạch Thư Hân vừa lau miệng vừa ho khan, vội vàng hỏi: “Cậu…!cậu nói gì vậy? Cậu nói lại cho tớ nghe một lần xem nào!”
“Thì là chỉ yêu nhau vì cảm xúc, không quan tâm đến chuyện tình dục ấy!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.