Vợ, Lên Bảng Cho Thầy

nothing is impossible (tiếp)


Bạn đang đọc Vợ, Lên Bảng Cho Thầy: nothing is impossible (tiếp)

Tôi thường nghĩ về quá khứ , về tương lai , nhưng trên hết tôi luôn sống cho hiện tại…….
***********************
đối với một người phụ nữ từng bị tổn thương , hơn bao giờ hết họ hiểu nỗi đau mà người phụ nữ cùng cảnh ngộ với mình đang phải chịu đựng và Oanh Mai lúc này đang như thế .
5 năm trước cô cũng từng bị tổn thương , và hiện tại , người phụ nữ trước mắt cô có lẽ cũng đang suy sụp như cô khi ấy ,một cỗ bi thương , đồng cảm dâng tràn trong trái tim Oanh Mai , cô bỗng cảm thấy trái tim thắt lại …. vì thương cô gái kia hay vì thất vọng vì ai đó , cô cũng không biết nữa …..
Oanh Mai cố gắng gượng mình đứng dậy , nhưng chỉ là trước mắt cô là ánh mắt sắc lạnh của một người khác .
-cô làm gì ở đây ?

Giọng nói quen thuộc mà cô từng nhớ mong vang lên khiến Oanh mai vừa đứng lên bước chân liền trở nên loạng choạng , cơ thể không hẹn điểm dừng mà ngả thẳng về phía trước ngã vào vòng tay của người đàn ông trước mặt ….
bỗng dững trái tim một lần lại lỗi nhịp ,…. vòng ôm ấm áp ấy đã khiến cô nhung nhớ nhường nào , khiến cô đau đớn nhường nào ,…. vậy mà khi có được nó cô lại cảm thấy ghê tởm , ghê tởm chính mình , ghê tởm cái sự tham luyến vô vọng của bản thân , đã qua bao nhiêu chuyện , đã hiểu quá rõ người đàn ông tệ bạc này vậy mà cô vẫn có thể tham luyến cái vòng ôm vô tình ấy .
Oanh Mai bỗng xô mạnh cánh tay của người vừa đỡ lấy mình khiến người trước mặt bất ngờ mà mất trọng tâm ngã về phía sau đầu đập mạnh vào bước tường . nhìn hoàng nam lúc này có vẻ chật vật , oanh mai cảm thấy mình có lỗi , nhưng phần lỗi này cô sẽ không nhận , chút đau đớn này xem như là cái giá phải trả cho sự tồi tệ của một kẻ đàn ông không dám chịu trách nhiệm…. cô bỏ mặc con người tệ bạc kia , xoay người bước đi về phía phòng bệnh …. nhưng chỉ là khi cô vừa bước đi một đoạn liền bị một cánh tay cứng rắn kéo lại ép sát vào tường khuôn mặt từng chút phóng to trước mặt cô ,….. cánh môi bất ngờ bị xâm chiếm mạnh mẽ , dù cô có cố gắng đẩy ra bao nhiêu thì người trước mặt cô càng cứng rắn bấy nhiêu , đầu lưỡi bỗng chốc cảm nhận một chút mềm mại và rồi cơ thể giống như vô lực tựa vào người đàn ông trước mặt , khóe môi không tự chủ mà đáp trả ….
đến khi cả hai sắp không thở nổi , hoàng nam mới miễn cưỡng rời khóe môi ngọt ngào kia …..nhưng điều đó không có nghĩa anh sẽ buông tha cô , bệnh viện là nơi đông người qua lại , vì vậy Hoàng Nam kéo mạnh tay Oanh Mai về phía cầu thang bộ …..
bỗng dưng bị cưỡng hôn , thậm chí bị lôi đi mạnh bạo như vậy khiến bao như giận dữ dồn nén , cô liền lấy hết sức bình sinh vung mạnh cánh tay thoát khỏi người đàn ông kia …

nhưng là hành động này của cô một lần nữa khiến hoàng nam không kịp trở tay , cả cơ thể ngã về phía sau , nhưng lần này không phải là một bức tường mà là cầu thang , cả cơ thể to lớn ngã xuống đầu đập mạnh vào bậc thang lăn xuống từng bậc , từng bậc , ánh mắt nhìn Oanh Mai bỗng chốc trở nên bị thương…..
nhìn người hoàng Nam ngã xuống trước mặt mình Oanh Mai cố gắng vươn tay kéo lại, nhưng không kịp cô chỉ có thể trơ mắt nhìn anh từng chút , từng chút xa mình đến khi từng giọt máu chói lòa đập vào mắt cô …. trước mắt bỗng trở nên trống rỗng cơ thể từng chút mất đi ý thức ……….
tiếng người qua lại , tiếng ai đó hét lên … nhưng Hoàng Nam không nghe thấy , Oanh Mai cũng không nghe thấy ………..
Họ đều sẽ không nghe thấy , ….. có những thứ sẽ mất đi , nhưng có những thứ sẽ trở về , điều kì diệu là ở chỗ khi tột cùng của đau khổ chính là lúc họ được trở về với hạnh phúc , và khi hạnh phúc một lần nữa gọi tên , họ lại chợt nhận ra mình từng đau đớn ……..
xin lỗi các bạn độc giả vì sự chậm trễ này , khi các bạn đọc được những dòng này của su , cũng có nghĩa là câu truyện sẽ rẽ theo một hướng khác….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.